Thiên Kim Trở Về

Chương 193 : Ủng hộ

Ngày đăng: 11:35 30/04/20


Hàng tháng, công ty đều mời họp ban giám đốc một lần. Ban giám đốc của công ty có 13 thành viên, trong đó có một người là đại biểu công đoàn, còn hai người nữa là cổ đông độc lập. Hai người đó được bầu qua cuộc họp đại cổ đông, bởi vì trước kia, Khổng Khánh Tường nắm giữ số cổ phần lớn nên cổ đông về cơ bản là do ông ta chọn ra, trong đó cũng có cả Từ Khôn, Hoàng Thao, anh trai Khưu Uyển Di là Khưu Minh Căn, giám đốc Chu phòng tài vụ và giám đốc Trương phòng quản lý đầu tư, đại biểu công ty đầu tư của Mike và Cố Trường Khanh, còn vài người thân tín khác của ông ta. Khưu Minh Căn, giám đốc Chu và giám đốc Trương chỉ có số lượng cổ phần rất thấp, đều là Khổng Khánh Tường cho bọn họ, cũng là cách để lung lạc bọn họ. Về phần cổ đông Chu thì sớm đã bị ông ta đá ra khỏi ban giám đốc. Hai cổ đông độc lập đó cũng là do ông ta kéo vào, về cơ bản cũng là người của ông ta nhưng đại biểu công đoàn là do công nhân viên chức tuyển chọn, cái này không thuộc sự khống chế của ông ta. Có thể nói, ban giám đốc hầu hết đều là kẻ phụ họa cho ông ta.



Cuộc họp tháng này, vì Cố Trường Khanh vừa từ xí nghiệp con trở về, công ty cần căn cứ vào báo cáo của Cố Trường Khanh để đưa ra quyết định nên Cố Trường Khanh cũng tham gia cuộc họp lần này.



Lúc Cố Trường Khanh đi vào phòng họp, tất cả đều đã an vị, Cố Trường Khanh đảo mắt nhìn quanh phòng họp một lượt, Từ Khôn nhìn cô một cái xem như chào hỏi, ánh mắt Hoàng Thao cũng chỉ thản nhiên quét qua người cô, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng.



Vẻ mặt Khổng Khánh Tường lại thâm trầm khó hiểu, khóe miệng mang theo ý cười lạnh lùng. Cố Trường Khanh nhìn vẻ mặt này của ông ta, lòng có dự cảm không lành, việc đầu tư lần này chỉ e sẽ không được thuận lợi như vậy.



Nhưng đây đã không còn là vấn đề vinh nhục của cá nhân cô nữa, tất cả hi vọng của công nhân Sao Đỏ đều đặt vào cô, bất kể thế nào, cô nhất định phải được công ty đầu tư.



Cố Trường Khanh chỉnh đốn lại suy nghĩ, bắt đầu báo cáo.



Nhưng không ngờ là, Khổng Khánh Tường và mọi người lẳng lặng lắng nghe Cố Trường Khanh báo cáo rồi thì đều đồng ý đầu tư cho Sao Đỏ. Đang lúc Cố Trường Khanh thầm thở phào thì Khổng Khánh Tường bỗng cười nói:



– Mọi người cũng biết đó, giờ tình hình chung không tốt, đầu tư cần phải cẩn thận, hơn nữa công ty cũng có rất nhiều hạng mục đầu tư, quy mô của Sao Đỏ không lớn, mấy năm qua phát triển cũng không tốt nên tôi cho rằng không nên chiếm dụng quá nhiều tài chính của công ty. 200 vạn đi, đây là quyết định của công ty.



Dù sao đây cũng là chuyện mọi người đã bàn bạc, Khổng Khánh Tường cũng không thể đổi ý nhưng đầu tư bao nhiêu lại do ông ta quyết định.



Đương nhiên ông ta không muốn để Cố Trường Khanh làm quá náo động, đối với ông ta mà nói, công trạng của một công ty cỏn con chẳng khiến ông ta để vào mắt nhưng nếu công ty này phát triển tốt thì điều đó chính là sự tuyên truyền tốt nhất cho Cố Trường Khanh, đó là điều chứng minh năng lực của cô, đương nhiên ông ta không muốn nhìn thấy điều này,



Khổng Khánh Tường nói với mọi người như vậy. Trong mắt ông ta, quyết định của ông ta chính là quyết định của công ty, ông ta nói ra lời này là muốn để mọi người hưởng ứng.



200 vạn? Suýt nữa Cố Trường Khanh đã không ghìm được lửa giận, con cáo già này, quả nhiên sẽ không dễ dàng để cho cô được toại nguyện, 200 vạn thì có thể làm gì? Còn chẳng đủ để thay mới các thiết bị.



Cố Trường Khanh không nhịn được:



– 200 vạn quá ít, tôi đã tính toán rồi, Sao Đỏ cần đổi mới thiết bị và kỹ thuật, ít nhất là 1000 vạn.
Nhưng cô cũng hiểu, Từ Khôn dám nói thế là vì Hoàng Thao đã công khai tỏ thái độ, hai người gộp vào, số cổ phần đã hơn 10%, đã có tiếng nói nhất định, lại thêm cả cô vào nữa cũng đủ để Khổng Khánh Tường kiêng kị rồi.



Biểu hiện của Từ Khôn không khiến cô thấy bất ngờ, chỉ là cô không nghĩ Hoàng Thao lại giúp đỡ mình như vậy. Cô nhìn Hoàng Thao, rốt cuộc trong lòng người này đang nghĩ gì?



Lời nói của Từ Khôn khiến Khổng Khánh Tường rất tức giận nhưng ông ta vẫn cố gắng giữ vững sự trấn định, tuy nhiên ngữ khí đã để lộ ra sự tức giận của ông ta.



– Đây không phải là quyết định của cá nhân tôi, đây là quyết định của đa số mọi người, xin cô Từ chú ý lời nói của mình.



Ông ta nhìn chằm chằm vào Từ Khôn, ánh mắt lạnh lùng như con dã thú sắp nổi giận khiến lòng Từ Khôn cũng có chút hoảng hốt.



– Nhưng bây giờ tôi lại rất nghi ngờ tính công bằng của ban giám đốc.



Hoàng Thao ở bên lại chẳng chút yếu thế nhìn thẳng vào Khổng Khánh Tường, tay khẽ gõ gõ bàn, anh gằn từng tiếng một rất mạnh mẽ:



– Tôi muốn mở cuộc họp cổ đông để quyết định việc này.



Từ Khôn phụ họa:



– Không sai, tôi và anh Hoàng đây có 10% cổ phần, cũng có đủ tư cách mời họp cổ đông rồi, tôi tin các cổ đông khác đều biết quyết định thế nào mới là tốt cho công ty của chúng ta, là vì đạt được lợi nhuận chứ không muốn bị đại cổ đông khống chế mà ảnh hưởng đến lợi ích của chúng tôi. Nếu Chủ tịch Khổng cứ khăng khăng cố chấp thì đây là quyết định của chúng tôi.



Đại diện của Mike cũng tỏ vẻ đồng ý.



Sắc mặt Khổng Khánh Tường muốn khó coi bao nhiêu thì có đủ bấy nhiêu, giờ mình chỉ giữ 38% cổ phần, nếu mở họp hội nghị cổ đông, kết quả thế nào cũng rất khó đoán định được. Nhưng thực sự để các cổ đông khác mời họp đại hội cổ đông để phủ quyết quyết định của ban giám đốc, đây chính là sự đả kích lớn cho uy tín của ông ta. Đại hội cổ đông cuối năm sắp đến, ông ta không muốn để lại ấn tượng xấu cho các cổ đông khác.



Lúc này đây, sự tức giận trong lòng ông ta khó có thể hình dung, ông ta không muốn gây rối đến mức đó nhưng lập tức nhượng bộ thì lại rất sượng mặt. Ông ta nghĩ nghĩ, chậm rãi ngăn chặn lửa giận trong lòng rồi mới nói ra quyết định của bản thân.