Thiên Kim Trở Về

Chương 194 : Sổ sách

Ngày đăng: 11:36 30/04/20


Cuối cùng, ban giám đốc quyết định đầu tư 700 vạn.



Vốn Khổng Khánh Tường nhả ra nhưng số lượng chỉ được đến một nửa, chỉ đồng ý đầu tư 500 vạn, sau đó Từ Khôn, Hoàng Thao, đại biểu của Mike và Cố Trường Khanh thay nhau du thuyết thì mới đạt được đến con số 700 vạn này, cò kè mặc cả như đi chợ vậy.



Đối với Cố Trường Khanh mà nói, đương nhiên cô muốn tranh thủ được số tiền lớn nhất. Tuy rằng 1000 vạn với cô mà nói cũng chẳng quá khó khăn, cho dù Khổng Khánh Tường gây khó cho cô không chịu đầu tư, nếu cô muốn giúp thì cũng có thể lén cho Sao Đỏ vay tiền.



Nhưng vấn đề không đơn giản như vậy. Công ty con của Cố thị không chỉ có một Sao Đỏ. Nếu bề ngoài chỉ được 200 vạn đầu tư, bên trong Sao Đỏ lại được Cố Trường Khanh cho mượn tiền rồi phát triển tốt thì chẳng phải là chứng minh là quyết định của Khổng Khánh Tường là đúng đắn? Sau này các công ty con muốn được đầu tư thì đều dựa theo Sao Đỏ mà làm, chẳng lẽ Cố Trường Khanh có thể cho bọn họ vay hết sao? Cô đâu có mở ngân hàng!



Hơn nữa rõ ràng là việc làm ăn của công ty lại để Cố Trường Khanh bỏ tiền túi ra thì cũng không phải là hành động chính xác! Đương nhiên phải để công ty xuất tiền!



Tuy rằng còn thiếu một chút so với dự tính nhưng cô cũng biết đây đã là một thắng lợi nhất định rồi, so với 200 vạn như kế hoạch của Khổng Khánh Tường thì 700 vạn đã giúp đỡ được cho Sao Đỏ rất nhiều rồi.



Sau khi cuộc họp kết thúc, Khổng Khánh Tường giận dữ rời khỏi phòng họp, Từ Khôn chào cô một tiếng rồi cũng rời đi, Hoàng Thao vì hàn huyên đôi câu với một người khác nên lùi lại đằng sau.



Cố Trường Khanh ôm tài liệu đã thu dọn xong đi qua, gọi một tiếng:



– Cổ đông Hoàng.



Người kia thấy bọn họ như vậy thì cười nói với Hoàng Thao:



– Cổ đông Hoàng, hai người cứ nói chuyện đi, tôi đi trước đây!



Hoàng Thao cười gật đầu.



Chờ người kia đi rồi, Hoàng Thao mới xoay người lại nhìn Cố Trường Khanh, gương mặt anh tuấn mang theo nụ cười lễ độ như lần đầu tiên hai người gặp nhau.



– Cố tiểu thư có chuyện gì? Anh cười nói.



Cố tiểu thư? Cố Trường Khanh giật mình, từ bao giờ anh đã trở nên khách khí như vậy?



Cô ngẩng đầu nhìn Hoàng Thao cười nói:



– Hôm nay cảm ơn anh rất nhiều, nếu không nhờ sự ủng hộ của anh thì Sao Đỏ cũng không có được số tiền này.



Sự cảm kích của Cố Trường Khanh là thành tâm thành ý, sự ủng hộ mạnh mẽ (nguyên văn: hết sức ủng hộ) quả thật đã giúp cô rất nhiều.



Cô cười cười nhìn anh, nghĩ anh sẽ lại nhân cơ hội yêu cầu cô mời ăn cơm gì gì đó, nếu là như vậy cô nhất định sẽ không chút do dự mà đồng ý, cô vẫn rất muốn cảm ơn anh!



Cũng không ngờ là, Hoàng Thao nghe lời cô nói xong thì chỉ mỉm cười, nụ cười ôn hòa mà xa cách, phong độ không thể chê vào đâu được:


Cố Trường Khanh vừa cẩn thận cắt miếng bít tết trước mặt vừa nhún vai:



– Người này càng nhìn càng khó hiểu, nhưng bớt đi một kẻ thù luôn là chuyện tốt!



Lúc này, Lý Giai bỗng thấp giọng nói:



– Khưu Vỹ đang đi về phía chúng ta đó!



Không lâu sau, giọng nói của Khưu Vỹ đã vang lên ở phía sau Cố Trường Khanh:



– Cố tiểu thư, không ngờ lại gặp được em ở đây!



Nói xong, Khưu Vỹ đi đến vị trí bên cạnh Cố Trường Khanh, cười nói:



– Cố tiểu thư, tôi ngồi đây được chứ?



Cố Trường Khanh vốn phản cảm với sự xuất hiện của anh ta nhưng nghĩ nghĩ rồi lại nói:



– Cứ tự nhiên.



– Cảm ơn!



Đôi mắt hoa đào của Khưu Vỹ tràn ngập ý cười, anh ta ngồi xuống rồi quay đầu chào Lý Giai.



– Phó giám đốc Khưu đi ăn một mình sao? Cố Trường Khanh thuận miệng hỏi.



Khưu Vỹ nhìn về phía bàn của mình, cười nói:



– Đúng, căn tin của công ty ăn chán rồi, đi ra ngoài thay đổi khẩu vị, không ngờ lại gặp được Cố tiểu thư!



Lúc nói chuyện, đôi mắt dài của Khưu Vỹ nhìn chằm chú vào cô, mắt hoa đào phóng điện rất mạnh mẽ.



Đối diện, Lý Giai lén lườm anh ta một cái, vẻ mặt vô cùng khinh thường.



Tuy rằng Cố Trường Khanh cũng không thoải mái nhưng vẫn nhìn lại, cô thản nhiên cười với anh ta:



– Thực ra tôi cũng đang muốn tìm phó giám đốc Khưu, nghe nói anh là người rất giỏi trong lĩnh vực tài chính, có mấy vấn đề trong lĩnh vực đầu tư tôi rất muốn được thỉnh giáo anh.



Khưu Vỹ vốn có dã tâm với Cố Trường Khanh, lúc này thấy cô ôn hòa đối xử với mình như vậy, giọng nói như thể rất tôn sùng mình, lại thấy cô có khí chất xuất chúng, vẻ mặt tao nhã thì lòng không khỏi lâng lâng. Đương nhiên sẽ chẳng từ chối chút yêu cầu này của cô.