Thiên Kim Trở Về
Chương 243 : Thay máu
Ngày đăng: 11:36 30/04/20
Cố Trường Khanh quyết định khai đao ở phòng tài vụ đầu tiên!
Giám đốc Chu của phòng tài vụ theo Khổng Khánh Tường nhiều năm như vậy, nhất định có rất nhiều chuyện mờ ám. Tuy rằng bọn họ sẽ luôn nghĩ cách che giấu nhưng khó tránh khỏi dấu vết vẫn còn sót lại. Chỉ cần có thể nắm được chút gì đó đáng ngờ là Cố Trường Khanh có thể tìm được lí do để đẩy ông ta đi!
Cố Trường Khanh mời công ty kiểm toán nổi tiếng nhất thành phố đến, nếu muốn tìm xương trong trứng gà còn có thể huống chi là giám đốc Chu cũng chẳng phải là vô tội! Rất nhanh công ty kia đã tìm ra được lỗ hổng và điểm đáng ngờ trong sổ sách của công ty mà giám đốc Chu lại chẳng thể đưa ra lời giải thích hợp lí. Cố Trường Khanh từng dụ ông ta đổ vấy tội lên Khổng Khánh Tường nhưng có lẽ là vì liên quan đến lợi ích, ông ta không như giám đốc Lưu, mối quan hệ của ông ta và Khổng Khánh Tường ràng buộc chặt chẽ, khai Khổng Khánh Tường ra ông ta cũng chẳng được lợi lộc gì hơn nên bất luận thế nào cũng không chịu khai Khổng Khánh Tường ra. Cuối cùng Cố Trường Khanh bất đắc dĩ, đành đệ trình lên ban giám đốc, để ban giám đốc quyết định xem có bãi miễn ông ta hay không.
Mà tất cả chuyện này, Khổng Khánh Tường đều chẳng thể làm gì, chỉ có thể nhìn thân tín của mình bị Cố Trường Khanh gạt bỏ.
Sau khi giám đốc Lưu kia phản bội Khổng Khánh Tường, Cố Trường Khanh theo lời hứa hẹn, đưa ông ta ra khỏi phòng tài chính, đẩy ông ta qua chi nhánh của công ty ở nước ngoài. Còn chức vụ giám đốc phòng tài chính, Cố Trường Khanh đưa giám đốc cũ vốn bị điều động ra ngoài về, người này vốn là nguyên lão của Cố thị nên mới bị Khổng Khánh Tường trục xuất. Nhưng người này có năng lực mạnh mẽ, tuyệt đối xứng đáng với chức vụ này. Tuy Khổng Khánh Tường phản đối nhưng Hội đồng quản trị lại rất ủng hộ.
Về phần giám đốc phòng tài vụ, Cố Trường Khanh lo lắng đến suy nghĩ của các cổ đông khác, không đề cập đến nguyên lão Cố thị nữa mà thông báo tuyển dụng công khai. Lúc này Khổng Khánh Tường mới không phản đối. Sau đó lại luôn tìm cơ hội lôi kéo giám đốc mới của phòng tài vụ. Ông ta biết, chỉ khi nào nắm giữ được các phòng ban quan trọng thì mới có thể khống chế được Cố Trường Khanh. Chỉ cần Cố Trường Khanh không có biểu hiện gì tốt trong lúc nắm quyền thì Hội đồng quản trị sẽ thay thế cô, về sau khó mà lại leo lên được vị trí tối cao này, như vậy dù có là đại cổ đông thì cũng chẳng có thực quyền gì trong công ty hết.
Nhưng giám đốc mới lại không phải là thằng ngu, chuyện cha con Cố thị tranh giành vốn không phải là bí mật, một người chuyện xấu quấn thân, mặt trời lặn núi tây, miễn cưỡng giữ lấy vị trí Chủ tịch, một người tinh thần phấn chất, tiền đồ vô hạn, nắm giữ số cổ phần lớn. Cho dù anh ta không ngả theo Cố Trường Khanh thì tuyệt đối cũng sẽ không chọn Khổng Khánh Tường. Mà giám đốc Lê của phòng tài vụ vốn đã đầy khúc mắc với Khổng Khánh Tường nên càng không coi ông ta ra gì. Vì thế, Khổng Khánh Tường hoàn toàn mất quyền khống chế với hai phòng ban này.
Mà một trong ba ngành quan trọng khác, phòng công nghiệp vốn đã không nằm trong phạm vi khống chế của Khổng Khánh Tường, phòng quản lí đầu tư và phòng địa ốc thì lại có sự phiền phức khác. Hai phòng này đều có cống hiến lớn cho công ty suốt mấy năm qua, nhất là phòng địa ốc của Khưu Minh Căn, là phòng mang lại nhiều lợi nhuận nhất cho công ty, nếu bãi miễn thì tất sẽ không được Hội đồng quản trị ủng hộ. Nếu Cố Trường Khanh kiên quyết ngược lại sẽ khiến các cổ đông khác cho rằng mục đích của cô là khuếch trương thế lực, ảnh hưởng không tốt.
Nhưng phòng quản lí đầu tư còn có ủy ban đầu tư trấn áp, cho dù giám đốc Trương là người của Khổng Khánh Tường thì cũng không thể gây nhiễu loạn gì. Chỉ còn phòng địa ốc là khó làm ăn.
Ngay cả như vậy, Cố Trường Khanh vẫn sắp xếp thân tín của mình đảm nhiệm chức vụ phó giám đốc ở đây, xem như là làm tai mắt cho cô.
Mà phó giám đốc ban đầu, Khưu Vĩ vì chuyện đồng Euro khiến công ty bị tổn thất nặng nề nên đã bị bãi miễn, còn Khổng Ngọc Phân, Cố Trường Khanh điều động cô ta đến chi nhánh của công ty ở Malaysia.
Công ty con đó mới thành lập, bất luận là quy mô hay ảnh hưởng đều không thể so sánh được như tổng công ty, quan trọng nhất là, một khi bị điều sang Malaysia thì phải rất lâu sau mới được quay về.
Sau khi Khổng Ngọc Phân nhận được quyết định điều động thì xông vào phòng làm việc của Cố Trường Khanh. Văn phòng của Cố Trường Khanh ở tầng cao nhất của công ty, giờ cô có hai trợ lý và bốn thư kí, gần như là chiếm 1/3 tầng lầu này.
Lúc Khổng Ngọc Phân xông vào, Cố Trường Khanh đang phê duyệt tài liệu, cô ngẩng đầu nhìn Khổng Ngọc Phân một cái, nhíu mày, giận dữ nói:
– Sao lại thế này, tôi gọi cô vào đây sao?
Khưu Uyển Di sờ sờ mặt, lòng có chút chột dạ nhưng bị ông ta nói thế thì lại không nhịn được mà nói:
– Khánh Tường, ông trút giận lên đầu mẹ con tôi thì chẳng bằng nghĩ cách đối phó với đứa con gái lợi hại của mình ấy! Căn bản là vướng chân vướng tay ở chỗ nó, nếu nó biến mất thì thiên hạ thái bình rồi còn gì?
Khưu Uyển Di chẳng qua là giận quá nói vậy nhưng không ngờ Khổng Khánh Tường nghe xong bỗng nhiên lại an tĩnh lại, một lát sau mới hỏi:
– Làm sao để biến mất? Giờ nó xảy ra chuyện gì thì người ta sẽ nghi ngờ đến tôi ngay!
Khưu Uyển Di hoảng sợ, không ngờ ông ta thực sự nghĩ như vậy, lòng không khỏi lạnh run. Nhưng nghĩ đến nếu Cố Trường Khanh thực sự xảy ra chuyện gì bất trắc thì tất cả mọi thứ của Cố Trường Khanh đều sẽ thuộc về bọn họ, lại cảm thấy đây là cách thật hay, một đòn đánh ra, sau này cũng được kê cao gối ngủ.
– Cứ để cho nó kiêu ngạo thêm một thời gian nữa, nó nghĩ tổng giám đốc dễ làm lắm sao? Tôi đã bảo giám đốc Trương đè ép phòng đầu tư, chỉ cần mấy tháng tới nó không lập được công trạng gì thì hoàn toàn có thể kéo nó khỏi vị trí kia!
Khổng Khánh Tường âm độc nói. Tuy rằng ông ta cũng hận không thể lập tức xóa sổ Cố Trường Khanh nhưng gần đây ân oán của bọn họ quá ầm ĩ, nếu lúc này Cố Trường Khanh xảy ra chuyện gì thì chỉ sợ tất cả mọi người sẽ nghĩ ngay ra là ông ta làm. Cho nên không đến mức vạn bất đắc dĩ thì ông ta sẽ không mạo hiểm như vậy!
Tạm thời kéo Cố Trường Khanh ra khỏi vị trí tổng giám đốc, để ông ta có thể thở một hơi đã. Chuyện sau này, chờ qua giai đoạn mẫn cảm này rồi tính.
…
Mà bên kia, Cố Trường Khanh cũng biết nếu thực sự muốn ngồi yên ổn ở vị trí này thì nhất định phải lập thành tích mới được. Nhưng kế hoạch đầu tư tháng ba của phòng quản lí đầu tư lại rất bình thường, không có gì nổi bật, không thể tạo thành tích gì cả. Cố Trường Khanh biết là Khổng Khánh Tường đang làm trò quỷ nhưng phòng quản lý đầu tư có đôi khi không có thành tích lớn cũng là bình thường, không thể vì thế mà bãi miễn giám đốc Trương được.
Cố Trường Khanh gọi giám đốc Trương vào, ra sức gây áp lực một hồi, giám đốc Trương khúm núm vâng dạ như thể rất nghe lời nhưng Cố Trường Khanh biết, căn bản ông ta sẽ không để mình vào mắt.
Cố Trường Khanh hiểu, muốn tạo thành tích thì chỉ có thể dựa vào chính mình.
Lúc này, cô nghe được một tin tức, một công ty tài nguyên nước của Anh đang khai phá, phát triển kĩ thuật xử lý nước thải công nghiệp, giờ đang tìm người hợp tác mở rộng quy mô. Rất nhiều công ty trên thế giới đều liên hệ với công ty này, hi vọng có thể được hợp tác với họ.
Cố Trường Khanh tìm được cơ hội của mình.