Thiên Kim Trở Về

Chương 245 : Khiêu chiến

Ngày đăng: 11:36 30/04/20


Cố Trường Khanh chuẩn bị tư liệu kĩ càng, dựa theo yêu cầu của công ty Tai Weire, gửi tài liệu đến công ty bọn họ, mấy ngày sau liền nhận được thư hồi âm của bọn họ. Mời đại biểu công ty Cố thị đến Anh để đàm phán trực tiếp. Hơn nữa là để tham gia dạ yến kỉ niệm 35 năm ngày cưới của Tai Weire tiên sinh và vợ là bà Julia.



Đây với Cố Trường Khanh mà nói chính là tin tốt, điều này chứng minh rằng bản kế hoạch của Cố thị đã đạt được yêu cầu đầu tiên của công ty Tai Weire. Nhưng Cố Trường Khanh cũng nhanh chóng thất vọng, những công ty được Tai Weire mời đến rất nhiều, 55 công ty nhận được lời mời, mấy công ty ở Trung Quốc cũng được mời chào rất nhiệt tình, rất rõ ràng, Tai Weire có ý phát triển ở Trung Quốc. Nhưng xem cách ông ta mời nhiều đại biểu như vậy đến, Cố Trường Khanh cảm thấy. Sự lựa chọn của ông ấy nhất định sẽ rất cẩn thận.



Nhưng mặc kệ thế nào, cô đã giành được cơ hội, vì giành được cơ hội này, cô phải được Hội đồng quản trị ủng hộ. Vì thế cô đưa ra yêu cầu mời họp Hội đồng quản trị.



Tất cả các cổ đông đều đến. Bao gồm cả Brian Sterling và Hoàng Thao, tuy rằng Hoàng Thao là đối thủ cạnh tranh nhưng đây cũng không tính là bí mật kinh doanh. Nếu cô có thể điều tra ra tình hình của Hoa Nhã thì không có chuyện Hoàng Thao không biết Cố thị có kế hoạch hợp tác với Tai Weire.



Các cổ đông nghe nói Cố Trường Khanh có kế hoạch phát triển rất tốt thì đều cảm thấy rất có hứng thú. Mọi người cũng rất muốn biết rốt cuộc Cố Trường Khanh có năng lực đảm đương vị trí hiện tại.



Mà Khổng Khánh Tường thì lại nửa buồn bửa vui! Vui là, rốt cuộc Cố Trường Khanh đã có động tĩnh, cũng có nghĩa là cơ hội của ông ta đã đến, ông ta có thể nhân cơ hội làm cho Cố Trường Khanh thất bại thảm hại. Buồn là, cho dù ông ta không muốn thừa nhận nhưng đứa con gái này quả thực có năng lực mà ông ta không thể ngờ được, ông ta cũng rất sợ mình sẽ không thể ngăn cản nổi Cố Trường Khanh!



Nhưng giờ cũng chỉ đành đi bước nào tính bước đó.



Chờ mọi người ngồi xuống hết, Cố Trường Khanh bước lên bục, giải thích lại kế hoạch đã chuẩn bị trước của mình cho các cổ đông nghe.



Cô đứng đó, dùng Power point thuyết trình, màn hình chiếu lên mái tóc đen nhánh của cô, phản ra ánh sáng bóng loáng, lấp lánh.



Hai mắt cô lóe sáng, giơ tay nhấc chân vô cùng tao nhã, thong dong lại vô cùng tự tin, sức quyến rũ ấy hầu như hấp dẫn tất cả mọi người ngồi đó.



Ánh mắt Hoàng Thao luôn dừng lại trên người cô, khóe miệng vẫn luôn mỉm cười. Cô nói gì, kế hoạch có hấp dẫn hay không, trong giờ khắc này, đối với anh cũng chẳng có gì là quan trọng. Anh chỉ thích nhìn dáng vẻ nghiêm túc và tự tin này của cô. Cô như vậy, thực sự khiến người ta cảm thấy tim đập loạn.



Anh nghe được cô dùng giọng nói trầm ổn, thong thả nói:



– Theo dự toán, toàn bộ thị trường tài nguyên nước năm 2010 ở Trung Quốc đạt 350 tỷ NDT, đến năm 2015 sẽ tăng vọt lên đến 750 tỷ NDT. Mà theo tình hình ô nhiễm nước trầm trọng, lượng nước ngầm không ngừng sụt giảm như bây giờ, lại thêm hạn hán và thiên tai khiến an ninh nước sạch của đất nước ta càng thành vấn đề cấp bách. Nước sạch đã là một trong những hạng mục quan trọng nhất của đất nước ta. Có chuyên gia đã đưa ra, hệ thống cung cấp nước ở thành phố tại Trung Quốc về cơ bản đã bão hòa nhưng ngành xử lí nước thải lại chưa có không gian phát triển mạnh. Trước mắt, thị trường tài nguyên nước vẫn đang trong giai đoạn phân tán. Trong sức ép nhu cầu lớn, chúng ta có thể nắm chặt cơ hội, đây chính là sự thách thức lớn. Ngành tài nguyên nước đẩy nhanh thị trường hóa sẽ tạo thành khả năng khuếch trương quy mô, chỉ khi thị trường phân tán, mở rộng thị trường thì những xí nghiệp mới như chúng ta mới có thể chiếm lĩnh được vị trí chủ đạo.



Cô mở to mắt nhìn mọi người, nhấn giọng, mỗi lời nói như có thêm sức cuốn hút lớn:



– Mà công ty Tai Weire chính là cơ hội của chúng ta! Chỉ cần chúng ta có thể hợp tác với công ty này, đưa kĩ thuật của bọn họ vào Trung Quốc, rất nhanh, chúng ta có thể nắm giữ thị phần ở Trung Quốc! Mười năm tới, đó chính là thời đại hoàng kim của Cố thị!
Nếu Hội đồng quản trị không thông qua kế hoạch của cô, Hoa Nhã bọn họ chẳng phải cũng bớt được một đối thủ cạnh tranh rồi sao?



Hoàng Thao nghe cô nói xong, thoáng sửng sốt, nói thật, anh vốn không lo lắng đến vấn đề này, giờ được cô nhắc nhở, không khỏi nghĩ lại. Đúng thế, sao mình không nghĩ ra chuyện này?



Lập tức lại mỉm cười tự giễu. Có thể thấy, đàn ông một khi đã rơi vào lưới tình đều trở nên thật ngốc nghếch…



Cố Trường Khanh thấy anh lúc thì ngẩn người lúc thì cười, vẻ mặt thay đổi trong nháy mắt thì nhất thời khó hiểu, không khỏi kéo kéo ống tay áo của anh. Cười nói:



– Hoàng Thao, anh không sao chứ?



Hoàng Thao hít sâu một hơi, sau đó cúi đầu. Hai tay đút túi quần cười khổ, vẻ mặt bất đắc dĩ vô cùng.



Ánh mắt của anh thật sâu:



– Trước kia trong lúc không nắm rõ tình hình đã thất bại trên tay em một lần, giờ nghĩ lại vẫn thấy không cam lòng. Lần này tôi muốn đường đường chính chính so với em một lần, thế nào cũng phải để em thua trong tay tôi mới được.



Lời nói của anh tuy rõ ràng là khiêu chiến nhưng giọng nói trầm thấp như người tình nỉ non thủ thỉ khiến cho lời khiêu chiến của anh cũng trở nên đặc biệt thi vị.



Nhất thời Cố Trường Khanh không biết nên phản ứng thế nào.



Hoàng Thao nhìn vẻ mặt có chút xấu hổ của cô, nhẹ nhàng cười, đôi mắt xếch híp lại, khóe miệng cong cong thật đẹp khiến cho nụ cười của anh mang theo sự quyến rũ đầy tà mị, vô cùng động lòng người.



Anh cúi đầu, cười cười lướt qua người cô, đi về phía trước mấy bước rồi hơi xoay người, tư thái bình thản thoải mái như mẫu nam trên sàn diễn vậy.



– Này, còn ngây người ra cái gì? Tôi giúp em, chẳng lẽ emkhông định mời tôi ăn cơm?



(Mặt anh dầy quá anh ạ :)))))))) Suốt ngày bắt người ta mời cơm :)))))