Thiên Kim Trở Về

Chương 8 : Kích thích

Ngày đăng: 11:33 30/04/20


Thực ra đây cũng không phải lần đầu tiên Cố Trường Khanh và Khưu Uyển Di gặp nhau. Thời gian trước, Khổng Khánh Tường từng dẫn cô đến chỗ Khưu Uyển Di hai lần.



Cô 14 tuổi rất ngây thơ, đơn thuần, tuy ban đầu không thích cha tái giá nhưng dưới sự cố ý lấy lòng của Khưu Uyển Di, Cố Trường Khanh cũng không quá bài xích bà ta.



Rốt cuộc vì sao khi đó mình lại dễ dàng chấp nhận bà ấy? Cố Trường Khanh cố gắng dùng con mắt khách quan đánh giá lại một lần, cuối cùng đã phát hiện manh mối.



Bà ta đang bắt chước mẹ cô. Rất tự nhiên, bất kể là quần áo, trang điểm đều có bóng dáng của Cố Linh Lung. Vừa không khiến Cố Trường Khanh chán ghét vừa có thể khiến cô càng dễ dàng chấp nhận bà ta.



Đúng là tốn không ít công sức!



Khưu Uyển Di nhìn cô, vẻ mặt dịu dàng, thương xót, với một đứa trẻ mới mất mẹ, vẻ mặt này không nghi ngờ gì chính là phù hợp nhất.



– Trường Khanh, đây là con gái cô, Khưu Ngọc Phân, đây là lần đầu hai đứa gặp nhau, hi vọng sau này hai đứa sẽ là bạn tốt.



Khưu Uyển Di giới thiệu con gái mình.



Cố Trường Khanh nhìn về phía Khổng Ngọc Phân.



Khổng Ngọc Phân 15 tuổi đã bắt đầu trổ mã, duyên dáng yêu kiều như đóa hoa sắp nở, cũng khó trách…



Cố Trường Khanh cười lạnh trong lòng.



– Chào em, chị là Khưu Ngọc Phân, rất vui được gặp em.



Khổng Ngọc Phân vươn tay về phía Cố Trường Khanh, đồng thời trong lòng nghĩ: “Thì ra đây là công chúa họ Cố, cũng bình thường thôi…”



Trong lòng sinh ra sự đắc ý.



Cố Trường Khanh cũng vươn tay nhưng vừa chạm đến thì lại rụt vội về.



Khưu Uyển Di và Khổng Ngọc Phân đều ngẩn ra, sắc mặt Khổng Ngọc Phân rất khó coi, đây là ý gì?



Khưu Uyển Di cũng kinh ngạc nhìn Cố Trường Khanh, đây là đánh phủ đầu con gái mình? Tiểu công chúa ngây thơ không hiểu gì cũng có chiêu này.



Khổng Khánh Tường nhìn Cố Trường Khanh, tức giận nói:



– Trường Khanh, không được thất lễ như vậy!



Cố Trường Khanh tỏ vẻ áy náy nhưng lại lớn tiếng nói:
Cố Trường Khanh đáp có lệ đôi câu, lúc này Khổng Ngọc Phân đã tắm rửa xong, đang bước ra.



Vẫn còn nhỏ tuổi, thiếu kiên nhẫn, sắc mặt rất tệ. Khổng Ngọc Phân càng như vậy, Cố Trường Khanh càng nhìn cô ta cười đến rực rỡ.



Khổng Ngọc Phân không nhịn được lườm Cố Trường Khanh.



Khưu Uyển Di nhìn thấy vội nhíu mày quát:



– Ngọc Phân!



Giọng nói có sự cảnh cáo.



Khổng Ngọc Phân mím miệng, cúi đầu, rất là tủi thân.



Lòng Cố Trường Khanh rất sảng khoái. Muốn giả bộ tốt bụng thì cố mà nhẫn nại đi, dù sao đây là nhà họ Cố, cho dù cô có ngang ngược như nữ hoàng cũng chẳng sao!



Khổng Khánh Tường đau đầu day day trán, quay đầu nói với người hầu:



– Dọn cơm đi!



Bốn người đi vào nhà ăn, dọc đường đi, Khổng Ngọc Phân không nhịn được mà nhìn đông nhìn tây, Cố Trường Khanh thấy vậy cười nói:



– Khưu tiểu thư, có muốn em bảo người hầu mang chị đi thăm xung quanh không?



Thực ra những lời này của cô chẳng có ý gì, chỉ là nụ cười của cô khiến người ta rất không thoải mái. Khổng Khánh Tường đi trước không nhìn thấy nhưng mẹ con Khưu Uyển Di đều thấy rõ.



Mặt Khổng Ngọc Phân đỏ lên, nghiến răng nghiến lợi trả lời:



– Không cần!



Bước nhanh vài bước đuổi theo Khổng Khánh Tường phía trước.



Cố Trường Khanh cười nói với Khưu Uyển Di:



– Cô à, con gái cô thật thú vị!



Dù Khưu Uyển Di có nhẫn nại đến đâu thì nhất thời cũng biến sắc.