Thiên Kim Trở Về

Chương 82 : Vì sao còn phải đợi thêm một tháng nữa?

Ngày đăng: 11:34 30/04/20


Bởi vì qua tháng sau, Triệu Nghị sẽ cùng mẹ ra nước ngoài định cư. Nếu lúc này xảy ra chuyện, bọn Khổng Khánh Tường sẽ nghĩ là Triệu Nghị làm, ông ta giận dữ chưa biết chừng sẽ làm chuyện gì đó bất lợi cho Triệu Nghị, giờ mẹ con Triệu Nghị đã không có năng lực để chống đỡ nữa rồi.



Triệu phu nhân đã phải chịu quá nhiều đả kích, cô không mong bà sẽ vì mình mà phải chịu thêm bất kì điều gì nữa.



Cố Trường Khanh nói ra suy nghĩ của mình cho Lý Giai:



– Lần trước tham dự tang lễ, em có nghe Triệu phu nhân nói, mọi chuyện cứ chờ bọn họ xuất ngoại rồi tính.



Lý Giai lắc đầu:



– Triệu Nghị đối xử với em như vậy mà em vẫn còn nghĩ cho bọn họ.



– Thực ra nghĩ kỹ lại, Triệu Nghị cũng không gây ra lỗi lầm gì nghiêm trọng. Bọn em đều là trai chưa vợ, gái chưa chồng, tuy rằng em thích anh ấy nhưng nhất định anh ấy phải thích lại em? Anh ấy có quyền lựa chọn người anh ấy thích. Lỗi duy nhất của anh ấy là, chưa xác định được lòng mình mà đã cho em quá nhiều hi vọng.



Nhưng Triệu Nghị còn nhỏ, tinh thần trách nhiệm không cao, không chống đỡ được cám dỗ cũng là bình thường. Sở dĩ kiếp trước mình bị tổn thương như vậy, thứ nhất là tuổi còn nhỏ, năng lực chịu đựng không đủ, thứ hai cũng là vì bên cạnh không có người quan tâm, nếu mẹ còn sống, nhất định sẽ chỉ đường dẫn lỗi cho mình, không đến mức chịu đả kích lớn như vậy.



– Em lại rất hay chống chế cho cậu ta.



Lý Giai bĩu môi, không cho là đúng.



Cố Trường Khanh cười nói:



– Bởi vì em dần hiểu ra được, đổ hết trách nhiệm cho người khác sẽ chẳng có ích gì cho sự trưởng thành của chính mình, chỉ có hiểu rõ bản thân thì mới có thể tiến bộ không ngừng. Giờ ít nhất em cũng đã hiểu, yêu sớm thực sự không tốt, suy nghĩ chưa đủ trưởng thành, rất dễ dàng biến mọi thứ thành sai lầm lớn.



Lý Giai không nhịn được lườm cô rồi bật cười:



– Đúng là kinh nghiệm lớn lao.



Qua một hồi, vuốt vuốt tóc cô rồi lại khẽ nỉ non:



– Đúng là cô bé ngốc…



Một tháng sau, nhờ có nhà mẹ đẻ giúp đỡ, Triệu phu nhân di cư sang Canada sống, trước ngày bà đi, Cố Trường Khanh hẹn Triệu phu nhân ra ngoài.



Cô đưa cho Triệu phu nhân tờ chi phiếu 100 vạn.




Giọng nói của Lý Quyên vừa sắc lại vừa chói:



– Khổng Ngọc Phân, xem ra chị còn không biết gì, mọi người đều biết chuyện xấu xa của chị rồi.



Lý Quyên nắm tóc Khổng Ngọc Phân:



– Nuôi tóc dài thế này để làm trinh nữ à? Cái loại ai cũng có thể làm chồng như chị mà còn giả vờ làm trinh nữ gì chứ, không bằng chị nói cho mọi người biết, đứa con mà chị phá bỏ đó rốt cuộc là con ai đi?



Nói xong lại nhìn về phía sau, nói với mọi người:



– Mọi người có muốn biết không?



Tất cả mọi người đều đồng thanh:



– Muốn chứ!



– Khổng Ngọc Phân, nói ra đi, dù sao cũng đâu còn là bí mật gì nữa?



– Đúng thế, nói xem nào, rốt cuộc mày đã phá thai bao nhiêu lần rồi?



– Mày đã ngủ với bao nhiêu người rồi?



Cả lớp học đều cười rộ, một số cậu ấm còn huýt sao, đập bàn kêu lớn.



Mặt Khổng Ngọc Phân trắng bệch, tóc bị Lý Quyên giật lại, cô ta cố nhịn đau, sống chết giãy ra, mặc kệ bị Lý Quyên giật bao nhiêu tóc, cô ta trợn trừng mắt, mặt vặn vẹo, ra sức lườm Lý Quyên.



Lý Quyên cười lớn, đắc ý vô cùng:



– Tôi nói bậy á? Trên mạng đều đưa tin, còn có chứng có cứ, chị có muốn chối cũng không được.



Nói xong xoay người lấy laptop của mình ra, mở ra trước mặt Khổng Ngọc Phân rồi tìm địa chỉ bài báo đó cho Khổng Ngọc Phân xem.



– Nhìn thấy chưa, đồ kỹ nữ, cả thế giới đều biết chuyện xấu của chị, chị còn chưa đến 18 tuổi đã lên giường với đàn ông, còn từng phá thai, chị thực sự khiến tôi thấy ghê tởm, buồn nôn đó.