Thiên Kim Trở Về

Chương 84 : Mày chính là con sói đội lốt cừu

Ngày đăng: 11:34 30/04/20


Trên đường về, Khổng Khánh Tường gọi điện thoại cho Cố Trường Khanh, bảo cô dẫn Khổng Ngọc Phân về.



Xe vào đến biệt thự.



Ngoài cổng sắt có không ít phóng viên đang chờ, thấy có xe đến đều vội xông tới, thấy là Khổng Khánh Tường ngồi trong thì đều vô cùng hưng phấn, đổ dồn lên trước xe khiến xe không thể đi tiếp được.



Đám phóng viên đều đem camera, máy ảnh chĩa thẳng vào xe, lớn tiếng hỏi:



– Khổng tiên sinh, xin hỏi ngài có biết tin tức trên Internet về tiểu thư nhà ngài không? Xin hỏi ngài có suy nghĩ gì?



– Khổng tiên sinh, xin hỏi đây có phải là chứng tỏ rằng ông dạy dỗ con cái thất bại không?



– Khổng tiên sinh, có phải là ông yêu cầu tiểu thư giải trừ hôn ước với công tử họ Triệu là vì nhà đối phương phá sản?



– Khổng tiên sinh….



Mặt Khổng Khánh Tường xanh mét, bàn tay nắm chặt hiện rõ gân xanh.



Lúc này, bảo vệ thấy xe đã về, đi ra đuổi phóng viên tản bớt đi thì xe mới có thể đi vào, bảo vệ lập tức đóng cửa lại, đám phóng viên bị ngăn cách ở bên ngoài.



Trong đại sảnh, Khưu Uyển Di hoảng hốt, sáng nay bà nhận được điện thoại của mấy vị phu nhân khác thì mới biết được việc này, chẳng những lo sợ vì cơn giận của Khổng Khánh Tường mà càng sợ hãi cho tương lai của con gái, chuyện này mọi người đều đã biết, về sau những nhà có máu mặt ai sẽ chấp nhận loại con dâu này?



Là ai? Rốt cuộc là ai làm?



Chuyện này chắc chắn là có âm mưu, nếu chỉ là trùng hợp, bị người chụp được thì không thể nào chờ đến hôm nay mới tung bẫy, là ai dùng trăm phương ngàn kế để đối phó mẹ con bà?



Chắc chắn là phải vô cùng căm hận mẹ con bà thì mới có thể dồn Khổng Ngọc Phân đến bước đường cùng như vậy.



Nhất định là nó, ngoài nó ra thì còn có ai hận bà và Khổng Ngọc Phân như vậy.



Cố Trường Khanh….



Khưu Uyển Di nghiến răng nghiến lợi.



Lúc này, Khổng Khánh Tường xanh mặt đi vào đại sảnh.



Khưu Uyển Di vội bước lên đón:



– Khánh Tường, chuyện không hay rồi…




Ánh mắt lạnh lùng của ông ta nhìn Cố Trường Khanh với vẻ thăm dò:



– Chuyện này cha đã sai người đi điều tra, chắc chắn sẽ có cách tìm được người chủ mưu, một khi để cha tra ra được người kia là ai….



Ông ta nhìn Cố Trường Khanh, gằn từng tiếng:



– Dám giở trò sau lưng cha, cha tuyệt đối sẽ không bỏ qua.



Cố Trường Khanh như là thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt thoải mái:



– Thì ra có thể tra được? Vậy là tốt rồi, có thể trả lại sự trong sạch cho con.



Cô quay đầu lườm Khưu Uyển Di:



– Tôi xem các người còn đổ vấy trách nhiệm lên tôi kiểu gì.



Khưu Uyển Di và Khổng Khánh Tường thấy cô thoải mái như vậy thì đều có chút bất ngờ.



Sau đó cô lại nói với Khổng Khánh Tường:



– Cha, vậy cha hãy mau điều tra đi, con cũng muốn biết người đó là ai?



Cô nhìn Khổng Ngọc Phân, cười lạnh nói:



– Chưa biết chừng là đàn ông có liên quan với chị, không quen thấy cảnh chị lăng loàn như thế nên mới tìm người dạy dỗ chị, là chị tự tìm thôi.



Khổng Ngọc Phân vô cùng xấu hổ, vô cùng giận dữ, cô ta đứng lên chỉ vào Cố Trường Khanh nói:



– Cố Trường Khanh, tao liều mạng với mày.



Nói xong nhào về phía cô.



Cố Trường Khanh thoải mái lắc người, nấp sau lưng Khổng Khánh Tường, Khổng Ngọc Phân sợ Khổng Khánh Tường nên không dám tiến lên.



Cố Trường Khanh đứng sau lưng Khổng Khánh Tường chỉ vào Khổng Ngọc Phân mắng:



– Chị là cái đồ con riêng, ở nhà tôi ăn nhờ ở đậu còn chưa đủ, giờ còn định bôi nhọ thanh danh nhà tôi, mặt mũi cha tôi mất sạch vì chị, tôi cũng sẽ bị mọi người giễu cợt vì chị, mẹ con nhà chị đều là tai họa. Cha, đuổi bọn họ đi đi, con không muốn dây dưa gì với hai kẻ vô sỉ này nữa.