Thiên La Địa Võng

Chương 28 :

Ngày đăng: 22:45 21/04/20


Buổi tối khi về đến nhà, từ trước đến giờ thời gian này Đàm Lăng Việt luôn ở nhà hôm nay lại không. Tần Lam Gia lấy điện thoại di động ra, suy nghĩ một chút hay là nhắn tin, hỏi y có về hay ăn cơm tối hay không.



Đàm Lăng Việt rất nhanh trả lời tin nhắn, ngoài dự kiến Tần Lam Gia, y sẽ về, liền vui vẻ chuẩn bị đồ ăn.



Dĩ nhiên cùng trở về còn có cô gái kia, đây cũng là chuyện nằm trong dự kiến Tần Lam Gia, hoàn hảo làm nhiều món ăn.



Tần Lam Gia nhìn vẻ mặt rầu rĩ không vui của cô nhỏ, có chút lúng túng không biết nên chào hỏi như thế nào. Thật đến bây giờ hắn còn không biết tên cô ta, Đàm Lăng Việt cũng không tính giới thiệu.



“Đã nói là đi nhà hàng xoay ăn tối, sao lại đột nhiên muốn về… ” cô gái nhìn Đàm Lăng Việt oán giận.



“Gia Gia gửi tin cho anh. ” Đàm Lăng Việt cầm quả táo trên mâm đựng trái cây trên bàn gặm một cái, cười nhìn Tần Lam Gia, “Rồi nói, em cho rằng anh là người giàu có a, cái nơi đó anh mời không nổi.”



“Em mời cũng được mà.” cô gái không phục kêu lên, “Em cũng không phải là loại con gái đòi con trai trả…, anh lại không biết em sao, anh căn bản là lấy cớ.”



Cô gái suy nghĩ một chút lại nói: “Rồi hãy nói, anh nghĩ kiếm tiền không dễ dàng, anh nói văn kiện trong công ty bác trai biết bao nhiêu người muốn mua đâu. Ba em là một trong số khách hàng đó, em đều giúp anh đi con đường tốt nhất rồi, sao anh  lại không muốn làm tiếp?”



Đàm Lăng Việt hơi khẩn trương nhìn Tần Lam Gia mấy lần, lớn tiếng nói: “Loại chuyện đó đừng nhắc nữa, anh nói rồi anh sẽ không làm nữa, Gia Gia không thích, có đúng hay không Gia Gia.”



“Gia Gia cái này Gia Gia cái kia, anh ta là mẹ anh hay ba anh? ” Cô gái mở to mắt không nhịn được cả giận nói, “Em sao lại không biết anh nghe lời như đứa con ngoan vậy!”



Tần Lam Gia thấy không khí không ổn, xem ra Đàm Lăng Việt bán rẻ những thứ cơ mật kia lại thông qua cô gái thoạt nhìn tuổi còn trẻ thiên chân vô tà này, vội vàng xen vào nói: “Hai người không cần ầm ĩ. Tôi là thấy những việc kia phạm pháp, mới khuyên Lăng Việt không cần làm. Lăng Việt không phải là nghe lời của tôi, y tự phân biệt được đúng sai…”



Hai đạo ánh mắt tràn đầy địch ý không chút nào che dấu đột nhiên nhìn sang, Tần Lam Gia không khỏi im miệng không lên tiếng, không biết nên khuyên tiếp như thế nào.




“Kia cùng lắm thì tớ chờ cậu thành hoa có chủ rồi mới ra tay nha, tuyệt không để cho một mình cậu cô độc, rất nghĩa khí đi… ” Đàm Lăng Việt lại đang nói gì đó, Tần Lam Gia cũng nghe không lọt vào tai.



Bả vai đột nhiên bị ôm lấy khẽ run, thanh âm Đàm Lăng Việt lo lắng vang ở bên tai: “Gia Gia, cậu làm sao vậy? Tớ nói giỡn, cậu đừng giận.”



Ôm cánh tay của mình khắng khít thân mật như vậy, Tần Lam Gia giương mắt lên nhìn Đàm Lăng Việt.



Đàm Lăng Việt lại như càng thêm lo lắng, lấy tay nâng mặt của hắn cẩn thận nhìn hắn, nhíu mày nói: “Cậu sắc mặt thật không tốt, có phải hay không không thoải mái chỗ nào? A? Gia gia, nói cho tớ biết đi, đừng dọa tớ.”



“Tớ… tớ không sao. ” Tần Lam Gia thấp giọng nói, mới biết Đàm Lăng Việt cũng không phải nghĩ mình có ý kia, “Do dạ dày hơi đau một chút…”



Đàm Lăng Việt vừa nghe, vội vàng đem Tần Lam Gia đỡ dậy, để hắn nằm trên ghế sô pha, mình thì chạy đi lấy nước nóng.



Tần Lam Gia nhận lấy ly nước Đàm Lăng Việt đưa tới, Đàm Lăng Việt lại ngồi xuống bên cạnh hắn,  đưa tay lên trên bụng hắn nhẹ nhẹ xoa: “Tớ giúp cậu xoa xoa. Khi còn bé tớ đau dạ dày không biết uống thuốc, cũng xoa như vậy mới được. Tay nghề của tớ rất là tốt đó.” vừa nói vừa nhìn Tần Lam Gia cười cười.



Nhìn ra khuôn mặt tươi cười y mang theo lo lắng, Tần Lam Gia chỉ cảm thấy mũi cay cay. Chính những ôn nhu nhè nhẹ làm cho hắn không cách nào buông tay, Đàm Lăng Việt từng cô độc không chỗ nương tựa làm cho hắn không cách nào không đau, không nhớ.



Tần Lam Gia vùi mặt vào cánh tay của người kia, Đàm Lăng Việt dùng sức nhẹ nhàng ôm hắn. Bàn tay ở dạ dày nhẹ nhẹ xoa, ấm áp lại ôn nhu, làm cho Tần Lam Gia cơ hồ muốn đem tình yêu kia nói ra khỏi miệng, chỉ có thể gắt gao cắn chặt răng nhẫn nại không để lý trí xúc động.



Hắn còn nhớ rõ lời nói ghê tởm yêu nam nhân của Đàm Lăng Việt. Không có gì không bình thường, không hiểu thì sẽ cho rằng nó rất kinh tởm.



Bất cứ lúc nào hễ hắn xúc động muốn nói ra, chỉ cần nghĩ đến vẻ mặt Đàm Lăng Việt nói những lời này lúc đó, tất cả xúc động sẽ toàn bộ bị dập tắt.