Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 176 : Sứ giả thần bí (1,2)

Ngày đăng: 14:23 18/04/20


Cầm khế ước bán thân đi đến trước mặt Phó Thư Bảo, nữ nô đó bỗng quỳ xuống, khấu đầu ba cái rồi nức nở nói:



- Đa tạ ơn cứu giúp của công tử, sau này Tư Ti dù có phải làm trâu làm ngựa cũng xin báo đáp công tử.



Thì ra tên nàng ta là Tư Ti, ánh mắt Phó Thư Bảo dừng lại trên khuôn

mặt nàng ta, chỉ thấy một đôi mắt sáng, hàm răng trắng muốt, làn da sáng bóng, quả là một vẻ đẹp thanh lệ thoát tục, chẳng trách gia nô của La

gia lại không nỡ bán đi.



- Công tử, đây là số tiền còn lại, nô tì không dám lấy.



Ánh mắt Phó Thư Bảo nhìn Tư Ti khiến nàng cảm thấy thấy xấu hổ, mặt đỏ

lựng lên, không dám nhìn thẳng vào mắt Phó Thư Bảo, chỉ cúi đầu đem túi

tiền đưa lại cho hắn.



- Đó là tiền thưởng cho ngươi, ngươi

không dám tiêu thì để bọn họ dắt ngươi đi mua mấy thứ như đồ trang sức

hay y phục gì đó.



Phó Thư Bảo quay đầu lại nói:



- Đông Mai, Xuân Lan, các ngươi còn đứng sững ra đó làm gì, không nghe thấy ta nói gì sao?



Vừa nghe thấy có tiền mua y phục trang sức, cả bốn nữ bộc đều hoan hô

một tiếng, người thì cầm túi tiền, người thì dắt theo Tư Ti, nhanh chóng rời đi, cứ như việc này đã được tập luyện hàng trăm lần rồi vậy.



Đến lúc này những người đứng xem mới tản đi.



Nhìn Phó Thư Bảo hiên ngang bước đi giữa 5 nữ nhân, trên khóe miệng tên gia nô của La gia lại hiện lên một nụ cười khó hiểu…



o0o



Thái Bình Vương Phủ là một nơi chẳng mấy bắt mắt trong kinh thành này,

đó chỉ là một dãy nhà ngói tường xanh, có một mảnh sân không quá rộng,

ngoài ra còn có thêm một hồ nước và mấy cái chòi nghỉ chân là hết. Nếu

không phải người nhậm chức của Thái Bình Vương Tước đi vào, thì chắc

chắn sẽ nghĩ rằng mình đi nhầm chỗ, không phải vào vương phủ mà là vào

nhà một thương gia có chút tiền.



Không khoa trương, tích lũy

nhiều, ít tiêu pha, đó chính là cách đối nhân xử thế của Thái Bình Vương Tước Tú Sơn - con trưởng của đương kim Tú Lực hoàng đế. Hắn luôn xây

dựng một hình tượng tiết kiệm, giản dị, mục đích là để có được những lời ngợi ca tốt đẹp của thần dân trong thành, Và thực tế là hắn đã đạt được điều đó.



Nhưng đó chỉ là một Thái Bình Vương Tước mà họ có

thể nhìn thấy có thể nghe thấy thôi, còn Thái Bình Vương Tước thật sự

lại là một con người hoàn toàn khác. Hắn giống như một con rắn độc trốn

trong bụi cỏ tối tăm, lúc bình thường hắn trốn ở góc tối không bị ai

phát hiện, nhưng một khi có con mồi tiền vào vòng vây bắt giết của hắn

thì hắn sẽ tháo bỏ lớp ngụy trang, mạnh mẽ xuất kích.



Chỉ có điều, con mồi mà Thái Bình Vương Tước muốn bắt được lần này vô cùng to lớn, đó chính là vương vị của Tú Quốc.



Trong khi Phó Thư Bảo dẫn theo bọn Đông Mai và Tư Tơ mới mua được đi

khắp các con phố phồn hoa chốn kinh thành vui vẻ mua sắm thì trong một

gian mật thất ở Thái Bình vương phủ, Thái Bình Vương Tước đang có tâm

trạng hoàn toàn trái ngược.



- Khốn kiếp! Người cần giết thì

đang nhởn nhơ đi dạo phố trong kinh thành, tung tích của Tú Cát thì mãi

không có manh mối nào, bổn vương còn giữ lại lũ vô dụng như các ngươi
- Nếu ngươi coi thường năng lực của tỉ muội Thập Tam và

Thập Thất, vậy thì ngươi lầm to rồi. Bọn họ là người do một tay ta đào

tạo nên, năng lực của họ ta biết rất rõ, đừng nói chỉ một Phó Thư Bảo,

ngay cả một Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực bọn họ cũng có thể thích sát, hơn

nữa còn có thể quay về mà chẳng hề hấn gì. Thất bại lần này là vì bên

cạnh Chi Ni Nhã đó có một Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực, e là bây

giờ Vương gia vẫn còn chưa biết tin này đâu nhỉ?



- Cái gì?



Thái Bình Vương Tước đứng sững tại chỗ, một Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực đã

là hiếm gặp rồi, huống hồ còn là một Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực

có thực lực còn cao hơn nữa. Phải biết rằng, Tông Chủ của Quy Vân Tông

chẳng qua cũng chỉ là một Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực mà thôi.



- Nhưng, ngươi cũng không cần quá bận tâm, người của ta một khi đã nhận

lệnh, thì có chết cũng sẽ hoàn thành nhiện vụ, bây giờ họ đang bắt đầu

thực hiện nhiệm vụ rồi.



Hắc Y Sứ lạnh nhạt đáp.



- Biết rõ bên cạnh Chi Ni Nhã có một thị vệ lợi hại như vậy mà họ vẫn muốn động thủ sao?



Thái Bình Vương Tước thấy hơi khó hiểu.



- Không những phải ra tay giết Phó Thư Bảo, bọn họ còn tìm được những tin tức có lợi cho chúng ta, phải biết rằng, bên cạnh Chi Ni Nhã có một thị vệ lợi hại như thế, bản thân việc này đã là không phải bình thường rồi.



- Sao bọn họ có thể làm được việc đó?



- Vương gia chỉ cần đợi kết quả là được rồi, ngoài ra, Tông Chủ còn sai

ta đến hỏi ngươi, bên phía ngươi đã tiến hành đến đâu rồi?



Thái Bình Vương Tước trầm ngâm đáp:



- Mọi thứ đều ở trong tầm kiểm soát của ta, tên Tú Lý vô dụng đó đã quay

trở về, hôm qua ta cũng nhận được tin, Thanh Dật Vương Tước và con nha

đầu Tú Ngọc cũng về rồi, bây giờ chỉ cần thời cơ tới, quăng lưới thu gọn một mẻ là xong.



- Ha ha ha…



Khi tiếng cười vang lên trong mật thất, Hắc Y Sứ bỗng biến mất giữa không trung.



Thái Bình Vương Tước nhìn căn mật thất trống rỗng một lúc lâu mới định thần

lại được, hắn có cảm giác như Hắc Y Sứ đến từ Tử Đảo Mật Nhân Xã kia

dường như chưa từng tới đây.



Nhưng, dù sao thì, mẻ lưới lớn giăng ra trước đây, cuối cùng cũng đã tới lúc thu lưới về rồi, điều này khiến hắn không khỏi kích động.



o0o



Nguồn năng lượng tràn đầy

chứa trong Thạch Hạch của Linh Vẫn Thạch từ hai bàn tay truyền tới, men

theo kinh mạch và huyết quản ở hai cánh tay truyền đi khắp toàn thân,

cuối cùng tụ lại trong đan điền của Phó Thư Bảo. Trong đan điền tưởng

như bình lặng kia thực ra lại là những cơn sóng lớn, những con sóng ấy

cứ biến hóa vô thường từng giây từng phút.



Dùng linh năng chứa trong Thạch Hạch Linh Vẫn Thạch để tiến hành tu luyện, Luyện Nguyên Tố Lực của hắn tăng lên nhanh chóng