Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 195 : Nhìn trộm và linh cảm

Ngày đăng: 14:23 18/04/20


Vốn nghe mấy lời tán dóc như thế, Phó Thư Bảo đã mất đi hứng thú nghe

tiếp nhưng đúng lúc hắn định giơ tay gõ cửa, đột nhiên tiếng nước chảy

kỳ quái liền truyền ra.



- Cái gọi là bikini nầy không phải là để mặc sau khi tắm rửa chứ?



Giọng Chi Ni Nhã vang lên.



- Đại khái là thế chăng? Ta và ngươi đều thử ngâm nước chút?Ta cảm thấy

thứ này chỉ cần ướt là được, không cần phải ngâm lâu đâu.



Giọng Độc Âm Nhi đáp.



- Vậy thì ta ngâm luôn, ngươi cũng tới ngâm đi.



Chi Ni Nhã nói.



Tiếng nước chảy lại truyền tới, khiến lòng người điên đảo.



- Không ngờ Âm Nhi muội muội và Chi Ni Nhã lại vờ nghiêm chỉnh, len lén

lấy hai bộ bikini của Tố Nhân Phường. Không biết bọn họ mặc vào thì sẽ

như thế nào nhỉ?



Trái tim đập gia tốc, Phó Thư Bảo từ từ áp mặt

sát vào cánh cửa. Luyện Nguyên Tố Lực chuyển động theo ý niệm của hắn.

Mặt hắn liền âm thầm chìm vào trong cửa.



Lực sĩ bình thường nắm

giữ lực lượng của thổ Nguyên Tố có thể tiến hành thổ độn, nguyên nhân

rất đơn giản. Bởi vì lực sĩ nắm tổ Nguyên Tố có thể vận dụng lực lượng

của nó phân giải kết cấu thổ nhưỡng. Mà đối với Luyện Lực Sĩ cấp Nguyên

Tố, hắn không những có thể phân giải kết cấu thổ nhưỡng mà còn phân giải được các vật chất từ mộc, kim.



Phó Thư Bảo cũng không ngốc tới mức thò cả đầu xuyên qua cánh cửa mà chỉ để lộ mặt ra là được.



Trong phòng đầy hơi nước, nhưng ánh mắt của Phó Thư Bảo cũng không bị cản trở quá nhiều. Hắn có thể nhìn thấy Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã rất rõ ràng.

Giờ phút này Chi Ni Nhã đang bước ra khỏi bồn tắm giữa phòng. Độc Âm Nhi cũng không chờ đợi được mà nhảy xuống.



Chi Ni Nhã vừa ra khỏi

bồn, lộ ra thân thể còn đầy nước. Trên làn da trắng như tuyết, những

giọt nước này đều sáng lấp lánh như ngọc trai. Bikini màu trắng trên

người nàng bị ướt nhẹp, vốn đã rất ít vải, giờ lại dán chặt lên người


Chi Ni Nhã thì lại nhếch mép, nhịn lắm mới không để mình cười.



- Khụ khụ.



Phó Thư Bảo hắng giọng một tiếng nói:



- Hóa ra là cả hai người đều có mặt. Ô, sao trên cửa lại có một cái lỗ thế?



- Hừ! Vừa rồi có một tên háo sắc nhìn trộm ta và Chi Ni Nhã tắm rửa! Ta đánh rồi!



Độc Âm Nhi tức giận nói. Nàng cảm thấy kỳ quái lắm. Kẻ này chẳng lẽ có da

mặt dày vô địch sao? Sao trợn mắt nói ra những lời này mà mắt lại không

chớp chút nào chứ?



- Chuyện này chúng ta nói sau đi. Ta đi tìm ngươi là có việc nghiêm chỉnh đó.



Phó Thư Bảo đổi chủ đề:



- Ta muốn bắt La Kiệt, muốn xin một chút thuốc mê loại tốt, ngươi có không?



Độc Âm Nhi có:



- Ta tám tuổi đã chế thuốc mê rồi, đương nhiên là có.



Chi Ni Nhã lại hơi lo lắng nói:



- La Kiệt là người có máu mặt tại kinh đô, lúc đi ra ngoài thì bên người

cũng có cả đám gia nô, bắt hắn không khó nhưng nếu để bị tra ra được thì không ổn rồi. Bảo ca ca, ngươi tại sao lại nghĩ tới chuyện bắt La Kiệt

thế?



Độc Âm Nhi vừa rồi tức giận, bây giờ cũng bình tĩnh trở lại:



- Đúng thế. Tại sao ngươi đột nhiên lại nghĩ tới chuyện bắt La Kiệt chứ?

Như vậy thì chắc chắn sẽ khiến Thanh Dật Vương Tước và La gia tuyên

chiến, chúng ta không cách nào chống lại nổi.



Phó Thư Bảo liền nói ra mưu kế của Chu Uyển Nhi, sau đó cười nói:



- Chính là như vậy. Nhưng nàng chỉ có kế hoạch đại khái, còn bắt La Kiệt

như thế nào mới là chuyện quan trọng. Ta vốn còn lo lắng phải làm sao... Nhưng đột nhiên ta vừa nghĩ ra một ý tưởng tuyệt diệu.