Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 198 : Suất phu tư cơ

Ngày đăng: 14:23 18/04/20


Được rồi, ta biết là không tự mắt chứng kiến thì ngươi sẽ không tin đâu. Như vậy đi, ta vừa thông qua quan hệ riêng mà lấy được hai bộ của Tố

Nhân Phường đây. Ta mặc cho ngươi xem.



Chi Ni Nhã vỗ tay nhẹ một cái rồi nói:



- Tư Ti, lấy bikini của ta ra đây.



Một loạt tiếng bước chân nhẹ truyền ra phía sau bình phong. Rất nhanh, Tư

Ti được Phó Thư Bảo giải cứu khỏi Hoa Điền Cư của La gia mang một cái

hộp hoàn toàn bằng vàng đi ra, mắt không nhìn nghiêng, rất biết lễ phép.



- Cái gì là bikini hả? Tên kỳ quái như vậy, không phải chỉ là một cái nội y thôi sao? Không ngờ ngươi lại còn dùng cả một chiếc hộp vàng để đựng. Bikini kia quý giá thế sao?



Nhìn Tư Ti cẩn thận như vậy, Tú Ngọc cũng cảm thấy kỳ quái.



- Cuối cùng là thế nào thì ngươi nhìn ta mặc, chẳng phải sẽ biết sao?



Chi Ni Nhã cười nói.



Đi tới trước mặt Chi Ni Nhã, Tư Ti liền đặt hộp vàng lên trên mặt đất, sau đó mở ra, lấy một bộ bikini màu trắng trong đó ra.



- Giúp ta mặc vào nhé.



Chi Ni Nhã nói nhỏ.



- Vâng thưa công chúa điện hạ.



Tư Ti đáp một tiếng, lập tức cởi áo giúp Chi Ni Nhã.



Rất nhanh, một thân thể nữ nhân trắng trẻo đã xuất hiện trong Phó Thư Bảo.

Đẫy đà mà không thiếu đường cong yểu điệu, đôi bầu ngực cao vút, vùng

bụng bằng phẳng bóng loáng, còn có vùng cây cỏ màu vàng. Tất cả đều

khiến Tú Ngọc công chúa hâm mộ đến chết.



- Nhìn ánh mắt mê đắm của ngươi kìa. Nếu ngươi là một nam nhân thì khẳng định sẽ là một kẻ háo sắc rồi.



Chi Ni Nhã lườm Tú Ngọc một cái, vẻ quyến rũ có thể khiến một nam nhân như

sắt thép bị hòa tan trong nháy mắt, cả cặn bã cũng không còn.



-

Cái gì chứ? Cũng chỉ là... Thấy ngươi có hơi lớn mà thôi, ai thèm nhìn

ngươi mê đắm chứ? Đừng có ra vẻ nữa, mau mặc cái bikini gì đó của ngươi

đi.



Tú Ngọc cũng không muốn để Chi Ni Nhã chiếm ưu thế.




La Kiệt phân công đơn giản một chút. Đám gia nô gật đầu nghe theo, tìm chỗ ngồi, nằm nghỉ ngơi.



Đang muốn đi vào, La Kiệt đột nhiên nghe thấy một tiếng gọi quen thuộc, quay đầu lại phát hiện ra là Ngả Mễ Đại Na gọi hắn.



- Kiệt công tử, đã lâu không gặp, gần đây có khỏe không?



Ngả Mễ Đại Na cười bắt chuyện.



- Vẫn như vậy thôi. Đúng rồi, Ngả Mễ Đại Na tiểu thư sao cũng tới đây thế?



La Kiệt nói.



- Ta tới kinh đô xử lý chuyện nội bộ của Băng Nguyên Tĩnh Tâm Các, nghe

thấy có cuộc thi nội y nên mới lại đây xem một chút. Ta cũng không quen

thuộc với chỗ này lắm, không biết Kiệt công tử có thể dạo chơi với ta

không?



Ngả Mễ Đại Na nói.



- Như vậy thì cùng đi đi.



Mặc dù Ngả Mễ Đại Na không thể sánh với công chúa tuyệt sắc như Chi Ni Nhã

nhưng cũng là người tuyệt đẹp. Được cùng đi với nàng cũng là chuyện mà

La Kiệt rất chờ mong.



Cười nói cả đường đi, Ngả Mễ Đại Na theo La Kiệt tiến vào Kim Ngư Ôn Tuyền Quán. Không mấy người nhận ra Ngả Mễ Đại Na nhưng người nhận ra La Kiệt lại rất nhiều, bắt chuyện không ngừng.



Chẳng qua dù là ai thì La Kiệt cũng chỉ nói đôi ba câu rồi không để ý tới nữa, vẫn luôn tìm thân ảnh Tú Cát trong đám người này.



- Kiệt công tử, ngươi tìm ai thế?



Ngả Mễ Đại Na nhìn một cái là nhận ra.



La Kiệt cũng không giấu diếm, nói thẳng.



- Ta tìm Tú Cát công tử. Ta đã hẹn hắn tới chỗ này.



- Tú Cát sao?



Ngả Mễ Đại Na hơi nghi ngờ:



- Ta vừa mới nghe tin là Tú Cát và Băng Oánh có mâu thuẫn gì đó, Tú Cát vẫn trốn Băng Oánh, chưa lộ diện cơ mà.



La Kiệt mỉm cười, không cho là đúng.