Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 207 : Phát hiện cực lớn (1)

Ngày đăng: 14:23 18/04/20


- Làm cái gì vậy? Đây đúng là trò bịp mà…



Độc Âm Nhi nghĩ

bụng. Theo như những gì nàng hiểu về Phó Thư Bảo, nàng cũng biết vì sao

Phó Thư Bảo lại giở trò bịp này, chẳng qua là muốn thêm chút cảm giác

thần bí, sau đó mới lừa gạt người không biết nội tình hay sao?



- Thế là xong rồi sao?



Tú Lực hoàng đế lên tiếng hỏi. Ông ta kinh ngạc nhìn cơ thể mình. Quả

thực, so với lúc trước, ông ta cảm thấy dường như khá hơn đôi chút.



Một Hoàng Kim Vệ tổng quản lạnh lùng nói:



- Bệ hạ, cái người tự xưng là thần y này chẳng qua chỉ là một Luyện Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực, cái mà hắn gọi là tuyệt kĩ thần y bí truyền cũng

chỉ là kĩ năng dùng lực lượng Luyện Lực Sĩ để khống chế lực lượng của

bản thân mà thôi, chẳng có gì đáng để khen ngợi cả.



Bị người ta bắt bài rồi.



Nghe Hoàng Kim Vệ tổng quản nói vậy, sắc mặt của Tú Lực hoàng đế bỗng trở nên rất khó coi:



- Thần y, đúng như vậy ư?



- Đương nhiên không phải ạ, nếu đúng là như vậy, trước mặt Tả Hữu Hoàng Kim Vệ tổng quản của bệ hạ, thần nào dám giở trò chứ?



Phó

Thư Bảo cười nhạt đáp, rồi hắn đột nhiên vẫy tay, năng lượng lực lượng

đi vào trong cơ thể Tú Lực hoàng đế lúc nãy bỗng lại xuất hiện, giống

như làn khói màu xanh vậy.



Trong khoảnh khắc, làn khói xanh

hiện ra bên cạnh Tú Lực hoàng đế lại tụ lại thành con bươm bướm, nó bay

theo quỹ đạo cũ, chầm chậm tiến về trước mặt Phó Thư Bảo.



Phó Thư Bảo đưa tay phải ra, bươm bướm năng lượng chầm chậm đậu lên trên

lòng bàn tay hắn. Sau khi nó tan đi, một chất dịch màu đen bỗng xuất

hiện trong lòng bàn tay hắn!



- Đó là…



Tú Lực hoàng đế kinh ngạc bội phần nhìn dịch đen trong lòng bàn tay Phó Thư Bảo.



Phó Thư Bảo thản nhiên đáp:



- Đây chắc là độc tố và là nguyên thể gây bệnh tích tụ trong cơ thể bệ

hạ bấy lâu, tuy nhiên, thảo dân cần một khoảng thời gian mới có thể chẩn đoán ra chứng bệnh cụ thể.



- Nguyên thể gây bệnh? Là cái gì thế?



Thật ra thì, không chỉ có Tú Lực hoàng đế là không hiểu Phó Thư Bảo

đang nói gì, ngay cả Tả Hữu Hoàng Kim Vệ tổng quản, Tú Lý và cả Độc Âm

Nhi y thuật cao siêu kia cũng chẳng hiểu đó là gì, thậm chí bọn họ đều

chưa từng nghe thấy nữa.



- À, Nguyên thể gây bệnh chính là

căn nguyện tạo nên bệnh tật trong cơ thể, có cái là độc tố, có cái là vi khuẩn, cũng có cả vi rút gây bệnh đã biến thể nữa, nhiều lắm. Cho thảo

dân chút thời gian, thảo ra mới có thể tra ra, sau đó mới chữa bệnh

triệt để cho bệ hạ.



Những thứ Phó Thư Bảo vừa nói đều là

những kiến thức mà hắn học được ở một thế giới khác, những kiến thức đó

tuy rất đơn giản, nhưng lại có tác dụng rung động nhân tâm.
- Đó chẳng phải nguyên nhân ngươi tán thưởng ta và yêu thích ta sao?



Độc Âm Nhi lườm Phó Thư Bảo một cái, không hài lòng nói:



- Bớt tưởng tượng đi, ai thích ngươi chứ?



- Được rồi, được rồi, xem như ta chưa nói gì, ngươi mau làm cho rõ trong khối đen đó có những thứ gì đi.



Ở trong Hoàng Kim Điện, lúc nào cũng có thể vì nguyên nhân gì đó không

thể biết trước mà rơi đầu như chơi, Phó Thư Bảo thật không muốn lãng phí thời gian để mắng yêu lẫn nhau.



Độc Âm Nhi nghĩ một lát rồi nói:



- Vậy ta cần một cái Luyện Đỉnh.



Phó Thư Bảo lấy Luyện Thiên Đỉnh của hắn ra nói:



- Mau làm đi, ta thật chẳng muốn để Tả Hữu Hoàng Kim Vệ tổng quản phát hiện ra ta có một chiếc đỉnh thế này.



Luyện Thiên Đỉnh trực tiếp liên quan tới Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt

Minh Phong, thân là một Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực, Tả Hữu Hoàng Kim Vệ tổng quản ít nhiều cũng biết được một chút chuyện của Luyện

Thiên Quân.



Quả thực, nếu bị hai tên đó phát hiện ra nhất

định sẽ dẫn tới những rắc rối không cần thiết. Trong lòng hiểu rõ điều

này, cho nên Độc Âm Nhi cũng chẳng nói gì thêm, chỉ đem khối băng màu

đen cho vào trong Luyện Thiên Đỉnh, sau đó khởi động Nguyên Tố Hỏa, bắt

tay vào chuyện chính.



Độc Âm Nhi trở thành một Luyện Lực Sĩ

cấp Nguyên Tố Lực ngay sau Phó Thư Bảo, tốc độ tăng cường của nàng cũng

thật khó mà tưởng tượng nổi, nhưng, nàng mới chỉ vào cảnh giới Luyện

Nguyên Tố Lực tầng thứ nhất, cho nên Nguyên Tố Hỏa của nàng cũng giống

như của Phó Thư Bảo lúc đầu, chỉ to bằng đầu ngón tay cái, hơn nữa nó

cũng chỉ là một loại Nguyên Tố Hỏa phổ thông không màu trong suốt.



Tuy là một loại Nguyên Tố Hỏa bình thường, cường độ cũng là cường độ

thấp nhất trong Luyện Lực Sĩ, nhưng đối với một cao thủ dùng độc chế độc như nàng, muốn phân tích ra những thành phần độc tố bên trong dịch màu

đen kia cũng chẳng phải chuyện khó khăn gì.



Dưới sự thiêu đốt của Nguyên Tố Hỏa, Luyện Thiên Đỉnh phát ra tiếng kêu lách tách nho

nhỏ, khối băng màu đen được cho vào trong Luyện Thiên Đỉnh nhanh chóng

tan ra thành hình dạng dịch thể lúc đầu, sau đó, khi hơi nước bốc lên,

không khí trong phòng bỗng xuất hiện một thứ mùi vị rất khó ngửi.



Vì không muốn ảnh hưởng tới Độc Âm Nhi, Phó Thư Bảo lui ra ngoài cửa, sau đó khép cửa lại mà không gây ra tiếng động.



- Không biết Tú Lý và người cha hoàng đế của hắn đang nói chuyện gì nữa?



Đi tới hoa viên, Phó Thư Bảo đi chậm rãi bước đi không mục đích thưởng

lãm những loài hoa thơm cỏ lạ quý hiếm ở đây, nhưng tâm tư của hắn lại

không đặt ở trong ngự hoa viên có cảnh đẹp tuyệt vời này, mà đang ở

trong Hoàng Kim Điện đóng chặt cửa kia.



Mặc dù lòng hiếu kì rất lớn, nhưng Phó Thư Bảo vẫn không có gan tùy tiện tiếp cận để nghe lén.



- Đến một lúc nào đó, khi lực lượng tu vi của ta cũng đạt tới cảnh giới Đại Vô Vũ Trụ Lực, ta sẽ không phải chịu nỗi ủy khuất như thế này nữa,

sống hay chết còn phải nhìn sắc mặt của người khác, mẹ nó, thật đúng là

ức hiếp người quá đáng mà.



Do dự rất lâu, cuối cùng Phó thư Bảo vẫn không có dũng khí để tiếp cận Hoàng Kim Điện, hắn bực bội quay về