Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 222 : Tuyệt chiêu của Dật Hương công chúa

Ngày đăng: 14:23 18/04/20


Tiểu Thanh có chút áy náy mà nói.



- Ách…



Phó Thư Bảo lúc này mới bình tĩnh lại, nói:



- Ngươi trước hết vất thứ trên tay ngươi đi đã!



Tiểu Thanh nghe vậy vội vàng đem trái tim của Biến Hình Thú ném xuống đất.



- Bên ngoài thế nào rồi?



Phó Thư Bảo hỏi.



- Bên ngoài đang đánh nhau rất lộn xộn.



Tiểu Thanh trả lời:



- Lúc liên thể linh đang của ta vang lên, ta liền lập tức đến đây, thế

nhưng ta ở trên Hoàng Kim Thành lại không cách gì tìm được vị trí chính

xác của chủ nhân, cũng may là sau đó lại tiếp tục vang lên cho nên ta

mới xác định được vị trí của người, cuối cùng mới tìm được đến đây.



Ở trên mặt đất, cho dù có kiến trúc ngăn cản, nhưng liên thể linh đang

vẫn có thể truyền nhập thông tin lực lượng trong không khí, cho nên chỉ

cần trong phạm vi nhất định, Tiểu Thanh muốn tìm ra vị trí của hắn cũng

không khó, thế nhưng, cách mấy chục thước đất thì lại khác rồi.



Phó Thư Bảo cũng đã hiểu ra, lần đầu tiên hắn lay động liên thể linh đang

tại lương đình, sau đó cùng Độc Âm Nhi nhảy vào mộ thất, cho nên tín

hiệu liền biến mất.



Lần thứ hai là nhờ đả thông mật thất địa đạo cho nên Tiểu Thanh mới có thể tìm được đến đây.



Quả thật kỳ diệu, thiếu chút nữa dạo một vòng quanh quỷ môn quan rồi.



- Cứ mặc kệ những tên kia chém giết nhau chỉ vì một cái “ghế nát” đó, chúng ta rời khỏi đây thôi.



Phó Thư Bảo nhẹ nhàng thở ra một hơi, không thể ở đây, hắn phải đến một nơi mà các thế lực của Thái Bình Vương Tước, Thanh Dật Vương Tước, Quy Vân

Tông và Tử Đảo Mật Nhân Xã không thể chạm tới, như vậy mới có thể bảo

đảm an toàn.



Một người có thể đồng thời dựng lên nhiều địch nhân

cường đại như vậy mà vẫn còn có thể sống tốt, không thể không nói đây

chính là một kỳ tích.



- Cũng phải đem tên này xử lý thôi.


có một mặt tài năng. Mà sở dĩ Phó Thư Bảo sử dụng hắn, cũng chính là xem trọng tài năng ở phương diện này.



Nói chuyện bí mật cùng Phương

Tín mất thời gian khoảng chừng nửa đồng hồ cát thì Phó Thư Bảo mới để

Phương Tín rời đi, lúc này bốn nữ bộc cũng đã tinh giản chỗ hành lý và

quần áo đến mức sơ sài, dùng đôi mắt chờ mong đứng trước cửa đợi hắn.



Độc Âm Nhi cũng đã thu thập xong các thứ của nàng. Tiểu Thanh thì mang theo La Kiệt, Ngả Mễ Đại Na và tỷ muội Mười Bốn, Mười Bảy “thu thập” thỏa

đáng, ném vào trong một góc hẹp trong xe ngựa cỡ lớn. Tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng, chỉ chờ xuất phát nữa thôi.



Chỉ có điều, ngay lúc đám người Phó Thư Bảo đang hóa trang, chuẩn bị rời khỏi sứ quán Thánh Đóa

Lan Quốc thì Chi Ni Nhã đã đứng chắn trước mặt bọn họ.



Sau khi

trở lại sứ quán Thánh Đóa Lan Quốc, thực ra người Phó Thư Bảo gặp đầu

tiên chính là Chi Ni Nhã, cũng đã giải thích rõ ràng tính nghiêm trọng

của việc lần này, cùng ý muốn gấp rút rời đi, còn ước định sau này gặp

mặt.



Lúc ấy, Chi Ni Nhã sau khi thông tình đạt lý liền gật đầu

đồng ý, mặc dù vẻ mặt tràn đầy bi thương nhưng cuối cùng vẫn nhịn không

chảy nước mắt.



Cũng chính lúc ấy, trong lòng Phó Thư Bảo có chút

cảm giác không đành lòng. Hồng nhan tri kỷ hiểu lòng người như vậy, lại

quan tâm ôn nhu, còn gì để tiếc nuối chứ?



Nào ngờ, lúc hắn và Phương Tín đang nói chuyện bí mật thì Chi Ni Nhã đã hối hận.



- Ta muốn theo ngươi đến Vụ Tráo Chiểu Trạch.



Chi Ni Nhã đứng chắn đường xị mặt xuống, trong mắt ẩn hiện thủy quang nhàn

nhạt, dáng vẻ vạn phần ủy khuất, khiến người khác nhìn mà cảm thấy đau

thương.



Phó Thư Bảo đau đầu nói:



- Không phải ta đã nói rõ ràng với ngươi rồi ư? Tại sao ngươi lại…



- Ta mặc kệ, ta muốn theo ngươi đến Vụ Tráo Chiểu Trạch.



Chi Ni Nhã bây giờ đã sử dụng ra tuyệt chiêu của nữ hài tử.



Phó Thư Bảo: “….”



Hắn đã không còn lời để nói nữa rồi.