Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 263 : Lãnh huyết giết chóc

Ngày đăng: 14:24 18/04/20


Màu vàng rực trải dài trên bầu trời xanh thẳm mênh mông bát ngát. Gió thổi qua sa mặc khô cằn, cát vàng bay khắp trời. Sa mạc Vô Thủy vĩnh viễn chỉ có cảnh tượng như vậy, khô khan tràn ngập khí tức tử vong.



Trong thời khắc nào đó, Đồ Thổ đột nhiên tỉnh dậy. Trong cổ họng hắn khô khan không gì sánh được, nóng rát như lửa đốt. Đây là hiện tượng trúng độc sản sinh, dựa theo kinh nghiệm từng trải hắn liền biết lúc trước đã xảy ra chuyện gì. Tình huống ngay lúc đó vẫn còn hiện lên trong trí nhớ, đúng lúc này, hắn chợt nhìn thấy một thiếu niên mặc trang phục gia nô.



Đồ Thổ nhận ra người này đang mặc trang phục hạ nhân của hắn, tuy nhiên hắn chắc chắn, thiếu niên trước mắt không phải là hạ nhân của mình.



Đồ Thổ theo bản năng vùng vẫy một chút, lập tức hắn phát hiện trên người hắn có một sợi dây kỳ quái, hắn giãy dụa càng mạnh, sợi dây không những không giãn ra, ngược lại càng lúc càng thắt chặt.



- Vô ích, đó là sợi dây làm từ Ngân Ti Tàm Mãng, cho dù ngươi là Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực cũng không thể vùng vẫy thoát khỏi nó, trừ phi, người sở hữu vũ khí Lực Luyện Khí lợi hại.



Phó Thư Bảo vừa cười vừa nói.



- Ngươi là ai?



Đồ Thổ hít sâu một hơi, lúc này mới áp chế tâm tình hoảng loạn trong lòng xuống. Dù sao cũng là người liếm máu trên lưỡi đao, từng trải qua sóng to gió lớn, hắn lúc này vẫn biểu hiện trấn định hiếm có.



- Ngươi chính là thành chủ Hậu Thổ Thành, ta là ai, chẳng lẽ ngươi không điều tra ra sao?



Phó Thư Bảo cười cười hỏi ngược lại. Từ trên cao nhìn xuống, nhìn Đồ Thổ lỏa thể nằm trên sa mạc, hắn có một loại cảm giác vô cùng đặc biệt.



- Ngươi là...Phó Thư Bảo!



Đồ Thổ đột nhiên nghĩ tới, từ khi Hạp Cốc Quan còn trong thời gian xây dựng, người của hắn từng mang mấy bức họa về, trong đó có thiếu niên Phó Thư Bảo trước mặt.



- Ngươi phản ứng rất nhanh, đêm hôm qua ngươi phát động tổng tiến công Hạp Cốc Quan, hẳn ngươi đang chờ tin chiến thắng truyền về, vì vậy ta cố ý tới truyền tin chiến thắng cho ngươi.



Cạm thụ trong lòng Đồ Thổ thoáng chốc phức tạp tới cực điểm, hắn có nằm mơ cũng không ngờ, ngay khi phần lớn quân đội của hắn tổng tiến công Hạp Cốc Quan, thiếu niên có vẻ ngoài hào nhoáng này không ngờ dám cả gan một mình lẻn vào phủ đệ hắn, còn dùng thủ đoạn đê tiện trói hắn mang tới đây.



- Ngươi... Muốn làm gì?



Đây là chuyện tình Đồ Thổ bây giờ muốn biết nhất.




- Cầu xin tha thứ như vậy, khẳng định thiếu nữ bị ngươi chà đạp không chỉ nói với ngươi một lần, đúng không?



Phó Thư Bảo nâng Xà Nha kiếm lên, nhưng chưa chặt đầu hắn.



Đồ Thổ nuốt một ngụm nước bọt, nói:



- Các nàng đều tự nguyện, chúng ta tiếp tục nói đi, đánh Hạp Cốc Quan kỳ thực là ý tứ của Thanh Dật Vương Tước, người của hắn là quân đoàn trưởng quân đoàn Uy Vũ - Lạc Chấn Thiên đóng quân tại Anh Thạch Thành phái người đưa cho ta mật hàm... Ta nguyện ý giao ra phong mật hàm, sau đó có thể đứng ra vạch tội Thanh Dật Vương Tước.



- Không ngờ ngươi đường đường là thành chủ Hậu Thổ Thành, còn là đội trưởng đoàn đạo tặc Thiên Sư, đại nhân vật trắng đen lẫn lộn. Đồ Thổ ngươi không ngờ có gan làm nhiều chuyện tình độc ác, kết quả này chỉ là chuyện tình sớm muộn, người vì sao không thản nhiên đối mặt?



Phó Thư Bảo khinh bỉ nhìn Đồ Thổ, nói tiếp:



- Ngươi cho rằng dựa vào nội dung phong mật hàm và lời hứa hẹn không thể thực hiện là có thể cứu mạng ngươi sao? Ngươi quả là ngây thơ, lẽ nào giết ngươi, ta không thể tịch thu tài sản của ngươi nộp lên triều đình hay sao?



Sắc mặt Đồ Thổ ngay cả một tia huyết sắc cũng không còn, vội vàng hít một ngụm lượng khí, sau đó hắn mới nói:



- Ngươi... Ngươi có thể nhân lúc ta hôn mê mà giết chết ta, như vậy càng bớt việc, tại sao còn mang ta đến nơi này?



Phó Thư Bảo ngồi chồm hổm xuống phía dưới:



- Giết người như người, nếu như ta hạ thủ lúc ngươi hôn mê, chẳng phải ngươi quá tiện nghi cho ngươi hay sao? Những thiếu nữ bị ngươi chà đạp và chết trong tay ngươi e rằng không đồng ý? Ta muốn thay các nàng lấy đầu ngươi, để ngươi tỉnh táo đi tìm cái chết.



- Mẹ kiếp... Biến thái!



Tức quá hóa giận, Đồ Thổ mắng lớn một tiếng. Thấy chính mình cầu sinh vô vọng, hắn liền không còn chút cố kỵ.



- Bây giờ mới đúng là Đồ Thổ chứ, như vậy, đi chết đi.



Phó Thư Bảo đột nhiên vung hai thanh Xà Nha kiếm trên tay chém xuống, phốc xuy, huyết trụ phun ra, đầu Đồ Thổ từ trên cổ lăn xuống dưới đất. Đôi mắt mở tròn xoe, chết cũng không nhắm mắt.