Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 264 : Lão bà trách mắng (1)
Ngày đăng: 14:24 18/04/20
Nhìn tiên huyết giống như suối phun ra chảy về một phía, đầu người dính
đầy cắt, tâm tình Phó Thư Bảo chấn động mạnh, lâm vào trạng thái suy
nghĩ kỳ quái.
- Ta... Làm chuyện gì?
Sau hồi lâu, Phó Thư Bảo mới thì thào thốt ra một câu như thế.
Quả thực thời gian Đồ Thổ hôn mê, hắn vốn có thể giết chết Đồ Thổ ngay tại
phủ Thành Chủ, mọi người bình thường sẽ làm như vậy, bởi vì như vậy tính mạo hiểm sẽ thấp nhất. Nhưng Phó Thư Bảo hắn không làm vậy, ngược lại
mạo hiểm mang Đồ Thổ đến mảnh sa mạc hoang vắng, đợi Đồ Thổ tỉnh lại,
đùa bỡn một hồi sau đó mới giết.
Lẽ nào muốn thưởng thức loại cầu xin tha thứ của ác đồ như Đồ Thồ trước khi chết sao?
Có thể khẳng định chính là, Phó Thư Bảo không phải loại người buồn chán
tới tình trạng này, lại càng không phải kẻ tâm lý biến thái, hắn làm như vậy, kỳ thực bởi có nguyên nhân mà ngay cả bản thân hắn cũng không rõ
ràng. Có thể nói là một loại hành động theo tiềm thức.
Trong khi
trầm tư, Phó Thư Bảo đột nhiên nghĩ tới Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh
Phong, nghĩ tới hắn và Tú Lý đào được một tầng hầm dưới lòng đất có trên trăm bộ hài cốt.
Trong mắt người đời, Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong là Tà Quân tà ác tới cực điểm, giết người vô số. Nhưng khi
phá bỏ tầng hầm dưới lòng đất, Phó Thư Bảo lại phát hiện bộ mặt thực của Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong, người hắn giết đều là ác đồ phạm tội lỗi không thể tha thứ, được ghi tên trong danh sách lưu lại làm kỷ
niệm. Hành động hắn làm kỳ thực chính là thay trời hành đạo, chỉ là
phương pháp thực hiện khiến thế nhân không thể chấp nhận được mà thôi,
hơn nữa hắn không nói rõ nguyên nhân, cho nên trong mắt thế nhân hắn đã
trở thành Tà Quân tà ác tới cực điểm.
- Như vậy xem ra, chuyện ta bây giờ vừa làm có gì khác Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong chứ?
Lẽ nào tu luyện Luyện Thiên Thần Quyển cho nên ta cũng bị ảnh hưởng loại tâm tính này, biến thành hạng người giống như Luyện Thiên Quân Tà
Nguyệt Minh Phong?
Trong lòng Phó Thư Bảo cười khổ, không tránh khỏi cảm giác thăng hoa.
- Được, nhìn bộ dáng ngươi sợ hãi kìa, trước hết tiểu thư thưởng ngươi một chút chỗ tốt, đến đây nhận lấy hạt dưa.
- Ngươi từ nay là người của ta, sau này tại Hắc Thạch Thành Đông Mai ta
sẽ bảo vệ ngươi. Bây giờ chúng ta treo đèn lồng lên, sau đó ngươi vào
phòng bếp lấy ớt, tiếp đến rắc vào trong phòng Hoa Lan, đây chính là
nhiệm vụ đầu tiên, Hoa Lan chập tối hôm nay đắc tội với ta, hừ, trừng
trị nàng đi.
Lão nô kia ầm ầm quỳ xuống đất...
Trong đại
sảnh Hắc Thạch Thành, một đoàn nông phu và công nhân được triệu tập từ
nông trường và công trường tới giăng đèn kết hoa, sắp đặt ghế ngồi,
tràng cảnh vô cùng náo nhiệt. Ngồi trên ghế da hổ, Phó Thư Bảo rất kiên
trì lắng nghe hai nữ nhân ríu rít bên tai hắn.
- Ngươi làm sao có thể một mình tới Hậu Thổ Thành, lại dám mạo hiểm ám sát Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực như Đồ Thổ? Ngươi có nghĩ chúng ta rất lo lắng cho ngươi hay
không? Nếu như ngươi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chúng ta làm sao có thể sống?
Độc Âm Nhi tức giận chằm chằm nhìn Phó Thư Bảo ngồi trên
ghế bộ dáng giống như đang ngủ, trong giọng nói của nàng tràn ngập mùi
vị trách mắng.
- Chưa chính thức kết hôn đã quản ta như vậy, sau này sinh hài tử, trở thành mẹ hài tử, vậy còn quản ta hơn nữa...
Sắc mặt tỉnh bơ không chút biến đổi, trong lòng Phó Thư Bảo lại thì thầm.
- Đúng rồi, tối hôm qua ta cũng rất lo lắng cho ngươi, Bảo ca, ngươi về sau nghìn vạn lần đừng mạo hiểm như thế.
Ngữ khí của Chi Ni Nhã tuy rất ôn hòa, nhưng tại chuyện này, nàng cũng đứng về phía Độc Âm Nhi chung sức trách mắng phu quân.
- Ài, ngay cả Chi Ni Nhã ôn nhu khả ái động lòng người cũng biến thành như vậy...
Trong lòng Phó Thư Bảo không khỏi phiền muộn thốt lên một câu