Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 301 : Thập Toàn bảo khố
Ngày đăng: 14:24 18/04/20
Hoàng cung dưới đất bị cát vàng chôn lấp bất luận dọn dẹp như thế nào
cũng không thể nhìn thấy toàn bộ hình dáng, chỉ có thể nhìn thấy lối đi
và gian phòng được khơi thông. Những gian phòng đều bị năm tháng ăn mòn, dấu hiệu phong hóa có thể tùy tiện nhìn thấy được, có vài nơi thì bị
gia cố, duy trì hiện trạng không bị cát vàng đè sập. Khoảng 100 hồ tộc
đều là tu vi bình thường, nhưng có thể đạt đến trình độ như vậy cũng đã
không đơn giản rồi.
Dọc đường đi, nơi này cũng không thể so
sánh với Kim Nguyệt Cung đã từng thấy lúc trước, Phó Thư Bảo cũng dần
mất đi hứng thú xem xét. Trong lúc vô tình, hắn dừng lại trước một cái
cửa dày vô cùng nặng nề.
Vừa ngẩng đầu nhìn lên cạnh cửa, chỉ thấy ở đó có một tấm bảng viết bốn chữ lớn “Thập Toàn bảo khố”
- Thập Toàn bảo khố?
Trong lòng Phó Thư Bảo chợt động, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ đây chính là bảo khố của hoàng thất Kim Nguyệt vương triều sao?
Có thể lấy hai chữ “Thập Toàn” làm tên, tất nhiên là bao hàm tất cả vạn vật, muốn có bảo vật gì thì có bảo vật đó rồi.
- Thập Toàn bảo khố này quả thật là của hoàng thất Kim Nguyệt vương
triều, chẳng qua nơi này hiển nhiên đã bị người khác cướp sách, tất cả
những thứ giá trị trước kia đều đã bị lấy sạch, chỉ còn lại một ít thư
tịch và họa quyển, chúng ta sau này hãy dọn tất cả ra ngoài, trong đó
tàng thư có mười vạn thư tịch, họa quyển cũng có 1500 bức.
Hồ Nguyệt Thiền nói.
- Chúng ta tiến vào xem thử đi.
Phó Thư Bảo nói. Thư tịch mà vương triều diệt vong lưu lại khiến hắn cảm thấy rất hứng thú.
Hồ Nguyệt Thiền lập tức mở cửa bảo khố, dẫn Phó Thư Bảo đi vào.
Bước vào Thập Toàn bảo khố, không gian bên trong liền trở nên trống
trải. Bốn vách phòng có đủ loại đèn đặc thù, chẳng qua bởi vì không gian trống trải, cho nên bốn chén đèn dầu không thể chiếu sáng toàn bộ không gian được, có vẻ tương đối mờ nhạt.
Phó Thư Bảo dùng ánh mắt ước lượng một chút, Thập Toàn bảo khố ở đây không ngờ lại có phương
viên 150 bước, so với Kim Nguyệt Cung ở bên ngoài còn lớn hơn một chút.
Không gian rộng rãi này đều nhờ mấy chục cây cột lớn chống đỡ, khung
đắt đỏ này cũng sẽ không lưu lại. Nếu như là Lực Sĩ, vậy thì những bí
kíp này lại càng không thể lưu lại.
Nhưng Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong lại tuyệt đối là ngoại lệ, không nằm trong phạm trù
bất kỳ người nào, cách đấu kỹ của ông ta tại phương diện này đủ để hắn
không cần đếm xỉa đến những bí kíp cách đấu kỹ này, mà ông ta tu luyện
tu vi lực lượng bằng Luyện Thiên Thần Quyển, vậy thì lại càng không có
hứng thú với bí kíp tu luyện, mà hiển nhiên ông ấy cũng không có hứng
thú với tiền tài, cho nên, nếu như là ông ta cướp sạch chỗ này, vậy thì
những thứ này vẫn còn thể lưu lại.
Thế nhưng, khẳng định có thứ có thể hấp dẫn ông ấy, bằng không thì ông ấy cũng không cướp sạch nơi này.
Vậy, thứ đó là thứ gì?
Nhất thời, trong lòng Phó Thư Bảo tràn đầy hoang mang.
- Các ngươi biết rõ Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong đã cướp sạch
nơi này, vậy nhất định cũng biết ông ta đến tìm cái gì rồi?
Phó Thư Bảo không nén được tò mò mà hỏi.
Hồ Nguyệt Thiền đáp:
- Ta biết Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong đã từng đến đây tìm hai thứ, một thứ là tàng bảo đồ về cực phẩm linh tài liên quan đến năm loại nguyên tố lực lượng, một thứ là truyền thế chi bảo của Kim Nguyên vương triều, đó là một thứ được truyền từ thời đại khởi nguyên, Nguyên Nhất
chiến kỹ.
- Tàng bảo đồ cực phẩm linh tài liên quan đến năm loại nguyên tố lực lượng? Nguyên Nhất chiến kỹ?
Trái tim của Phó Thư Bảo đột nhiên đập mạnh, hồi hộp hỏi:
- Ông ta lấy được rồi sao?
Hồ Nguyệt Thiền nói:
- Tàng bảo đồ cực phẩm linh tài liên quan đến năm loại nguyên tố lực
lượng thì hắn đã chiếm được, nhưng Nguyên Nhất chiến kỹ thì hắn lại
không tìm được.
- Thứ có thể khiến Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong đích thân đến tìm, nhất định không phải vật phàm, Nguyên
Nhất chiến kỹ này đến tột cùng là cái gì?