Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 331 : Thuần phục hai tỷ muội sát thủ
Ngày đăng: 14:25 18/04/20
Lưu Chuẩn nói:
- Tên đó là người của Đồ Thổ lưu lại, tất
nhiên không trung thành với chúng ta. Một khi chúng ta mất đi ưu thế
trước mắt, bọn chúng khẳng định sẽ phản bội. Đội ngũ như vậy ở bên cạnh
không phải là lực lượng chiến đấu, ngược lại chính là một họa hoạn.
Phó Thư Bảo nói:
- Điểm này ta cũng đã nghĩ tới rồi. Chờ nguy cơ lần này qua đi, chúng ta lại xử lý tiếp, đổi người của chúng ta vào.
Thời gian sau đó, các nhân vật trung tâm của cửa khẩu đều tập trung
lại, nhìn vào các điểm trên bản đồ, vẽ ra một số tuyến đường. Cuối cùng
bọn họ lại tuyển chọn kỹ, lập kế hoạch hành động chi tiếp, rất lâu sau
mới kết thúc.
- Thiếu gia, ta có một việc muốn xin người...
Khi đi ra ngoài đại sảnh hội nghị, Lưu Chuẩn liền kéo Phó Thư Bảo vào một bên, thần thần quái quái nói một câu.
- Có chuyện gì thế?
Biểu hiện của Lưu Chuẩn khiến Phó Thư Bảo cảm thấy hơi kỳ quái.
- Là... Là chuyện Thập Thất và Thập Tứ. Người đi gần một tháng, ta cũng tới đó gần một tháng, cuối cùng đánh động được trái tim tỷ muội bọn họ, đã chiếm được chút địa vị trong tâm lý bọn họ. Ta đã từng khuyên bọn họ từ bỏ Thiết Đàn Mộc Chiến Cung nhưng bọn họ muốn gặp ngươi rồi mới
quyết định.
Lưu Chuẩn ấp a ấp úng nói.
- Hả? Lưu
đại ca đúng là có bản lĩnh nhé. Hai tòa núi băng như vậy không ngờ cũng
bị ngươi hòa tan rồi. Cho ta biết đi, ngươi dùng thủ đoạn gì thế?
Phó Thư Bảo cười nói.
Sắc mặt Lưu Chuẩn lập tức đỏ bừng:
- Thiếu gia đừng trêu ta nữa. Ta làm gì có thủ đoạn nào chứ, chỉ là lấy lòng thành để đánh động trái tim bọn họ thôi. Hơn nữa trong thời gian
một tháng này, mỗi ngày ta đều tới chỗ bọn họ hơn mười lần...
Vẻ tươi cười trên mặt Phó Thư Bảo lập tức cứng lại. Lưu Chuẩn triển
khai thế công với Thập Tứ và Thập Thất trong thời gian một tháng, mỗi
ngày tới gặp mười lần... Chuyện này trong mắt hắn không phải là có năng
lực mà là không có năng lực mới đúng. Thời gian dài như vậy, mất nhiều
tinh lực như thế mà mới cưa được hai nữ tử!
- Ta biết thiếu gia sẽ có phản ứng này mà.
Lưu Chuẩn cười khổ một tiếng.
- Đi thôi, ta đi xem bọn họ có điều kiện gì.
Phó Thư Bảo nói.
Phó Thư Bảo đã sớm có ý nghĩ muốn thu phục hai tỷ muội sát thủ Thập Tứ
và Thập Thất này rồi. Thập Tứ và Thập Thất là loại người thật thà, không có dã tâm, một khi thuần phục thì tuyệt đối rất khó phản bội. Vừa lúc
hắn đang muốn xây dựng một đại đội chuyện tiến hành ám sát, chấp hành
các nhiệm vụ mà bảy đại đội chiến đấu khác không thể hoàn thành được.
Bây giờ dường như đã có dấu hiệu thành công rồi.
- Trừ Thập Tứ và Thập Thất ra, những người còn lại đều ra ngoài phơi nắng đi.
Vừa vào địa lao, Phó Thư Bảo đã ra lệnh với đám chiến sĩ Độc Lang Tộc phụ trách bảo vệ.
- Phó Thư Bảo, ngươi muốn chơi trò gì đây?
Ngã Mễ Đại Na nghi ngờ nói:
- Sao hôm nay lại có lòng tốt như vậy? Tự nhiên vô duyên vô cớ thả chúng ta ra ngoài phơi nắng thế?
- Dẫn đi!
Phó Thư Bảo không muốn nói chuyện với Ngả Mễ Đại Na chút nào.
Cái này cũng tuyệt đối
không có gì kỳ lạ vì trên tay Thập Tứ và Thập Thất đều đang giữ một cái
đầu người, một cái là đại thiếu gia La Kiệt, cái còn lại là Ngả Mễ Đại
Na.
- Thiếu gia, hai tên sát thủ này đột nhiên lao ra, chúng ta còn chưa kịp phản ứng thì...
Một chiến sĩ Độc Lang Tộc hiển nhiên còn đang kinh ngạc.
Phó Thư Bảo lắc đầu:
- Các ngươi cũng đi xuống đi.
Mấy chiến sĩ Độc Lang Tộc liền lui xuống. Chỉ một lần ra lệnh nhưng thi hành ngay lập tức, bất kể là trong tình huống nào. Đây chính là kết quả huấn luyện.
- Đây chính là thành ý của các ngươi à?
Phó Thư Bảo cười khổ nói.
Thập Thất nói:
- Hai người kia là phiền toái của thiếu gia. Sở dĩ ngươi không giết hắn là vì ngươi không có thói quen giết tù binh. Ngươi khinh thường và cũng không nhẫn tâm làm như vậy. Nhưng chúng ta lại khác, chúng ta có thể
làm như vậy. Sau này, nếu thiếu gia có nhiệm vụ không tiện ra tay thì
hãy để hai tỷ muội chúng ta làm.
Sát thủ chính là sát thủ, là thanh đao, là cung cụ sắc bén cắt bỏ phiền toái. Giờ phút này, rốt cục
Phó Thư Bảo cũng cảm nhận được chỗ tốt khi có sát thủ bên cạnh. Hai sát
thủ đã như thế, vậy một đội quân sát thủ tinh nhuệ sẽ là tình huống thế
nào đây?
Có thể triển khai chém giết với Tử Đảo Mật Nhân Xã!
Ngả Mễ Đại Na không còn giá trị, giữ lại chỉ thêm nguy cơ tiết lộ bí
mật của Tiểu Thanh với Băng Nguyên Tĩnh Tâm Các. Về phần La Kiệt, tính
toán ban đầu của hắn là giữ người này lại để đổi lấy cuốn sách da thú
trong tay La Nghiêm. Nhưng giờ cuốn sách da thú thật sự đã bị Hồ tộc phá giải, mà hắn cũng đã lấy được Viêm Hỏa Linh Sâm và Vô Căn Thủy Phách
rồi, giữ lại cũng có chỉ hại mà không có lợi thôi. Hiện tại, Thập Thất
và Thập Tứ không nói gì, ngay khi có được tự do liền diệt trừ hai tên
phiền toái kia. Thủ đoạn lôi đình, quyết tâm tàn nhẫn khiến người ta
không thể không nhìn.
- Các ngươi... sao các ngươi đoán được ta muốn giết hai người này nhưng không đành lòng và không có tiện ra tay chứ?
Phó Thư Bảo hỏi.
- Chúng ta nghe Lưu Chuẩn đại ca nói vậy.
Thập Tứ và Thập Thất đồng thời lên tiếng.
Tầm mắt của Phó Thư Bảo chuyển sang người Lưu Chuẩn.
Lưu Chuẩn cười khan hai tiếng.
- Thiếu gia, cái này... Thỉnh thoảng ta đưa bọn họ đi sưởi nắng, có nói chuyện phiếm. Lúc nói chuyện đã nói tới một số chuyện phiền toái của
ngươi, cho nên, cho nên...
Phó Thư Bảo liền cười ha hả.
- Không có gì. Vào hôn lễ của các ngươi, ta sẽ đưa lên một phần đại lễ!
Phó Thư Bảo vốn dĩ còn lo nam nhân như Lưu Chuẩn không thể chịu được
hai tỷ muội Thập Tứ và Thập Thất nhưng giờ nhìn lại, lão tiểu tử ba mươi tuổi này hoàn toàn có thể chịu được!
Thật ra không phải là
do Lưu Chuẩn có thủ đoạn cao minh. Hắn chẳng qua là ở thời gian thích
hợp, địa điểm thích hợp, dùng thủ đoạn thích hợp để tác động đến tâm
linh của Thập Thất và Thập Tứ thôi. Mà thế giới tình cảm của hai tỷ muội Thập Tứ và Thập Thất luôn trống rỗng, từ nhỏ đến lớn đều thiếu tình
cảm. Hắn vừa xuất hiện lập tức đã chiếm hết tâm tư của cả hai tỷ muội,
sao còn đạo lý không hàng phục và quý trọng chứ?
Cứ thế, bên cạnh Phó Thư Bảo lại có thêm hai trợ thủ lợi hại.