Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 330 : Sách lược của quân sư

Ngày đăng: 14:25 18/04/20


Hồ Nguyệt Thiền sâu kín nói:



- Phó đại ca, nói thật ngươi

chính là nam tử nhân loại đầu tiên ta tiếp xúc. Không có kinh nghiệm

tiếp xúc với nhân loại. Nhiều người trên thế gian này có thành kiến với

nữ tử Hồ Tộc chúng ta. Ta cứ đi theo ngươi tới Hắc Thạch Thành bảo thế

này thì nữ nhân trong lòng của ngươi sẽ coi ta thành người thế nào chứ?

Thủ hạ cạnh ngươi sẽ nhìn ta thế nào?



Phó Thư Bảo cười nói.



- Ta còn tưởng rằng có nguyên nhân quan trọng gì nên ngươi mới không đi đến Hắc Thạch Thành bảo, hóa ra là cái nguyên nhân chó má như vậy.

Người khác nhìn ngươi thế nào quan trọng lắm sao? Quan trọng là tự tại,

thoải mái, cần gì phải quản nhiều thứ thế?



Hồ Nguyệt Thiền than thở một hơi, cười khổ nói:



- Ta hiểu đạo lý của ngươi, nhưng tự tại phải được thành lập trên thực

lực. Ta hiện giờ còn chưa có thực lực như vậy, chờ sau này có thực lực

rồi hãy nói nhé.



Ngừng lại một chút, nàng lại nói:



- Chờ ngươi xử lý xong Vu Chương và Mã Hoành, luyện hóa thủy tinh túy

không kém rồi, đến lúc đó ngươi lại tới tìm ta. Sau đó chúng ta tới tìm

các loại linh tài cực phẩm khác nhé.



- Tốt rồi. Ngươi đã

quyết định như vậy thì ta cũng không níu kéo nữa. Chờ ta xử lý xong

chuyện trước mắt này sẽ lại tới Hoàng thành dưới đất để tìm ngươi.



Vung roi một cái, Phó Thư Bảo một mình một ngựa tự mình đi đến cửa khẩu.



Hồ Nguyệt Thiền thấy Phó Thư Bảo biến mất trong tầm mắt, lúc này mới trốn vào núi hoang, hoàn toàn biến mất.



Phó Thư Bảo không hiểu khúc mắc trong lòng Hồ Nguyệt Thiền, bởi bản

thân hắn là người thoải mái, không bị những quy định thế tục hạn định.

Nhưng những thứ này đúng là tồn tại thật. Nữ tử Hồ Tộc trong mắt người


Tú Lý vừa ngồi xuống đã lại không yên. Đây là chuyện lớn lại giao cho

một cô nàng mười tuổi, nàng có thể có sách lược gì hay chứ?



- Hừ!



Chu Uyển Nhi trực tiếp lườm Tú Lý một cái, thè lưỡi, lúc này mới chững chạc nói:



- Rất đơn giản, Lạc Chấn Thiên phải hai nghìn năm tra tinh tinh đi

nhưng không phải tiến tới đồng loạt mà từng nhóm hóa trang thành đoàn

đạo tặc tới đây. Vì sao hắn lại phải làm như vậy? Không phải là vì không dám làm trắng trợn, trong lòng có điều e dè lớn sao? nếu bọn chúng đã

hẹn tám ngày sau tập trung tạp sườn núi Tây Tử thì chúng ta chỉ cần phân tích tuyến đường phụ cận vùng này một lần, tìm ra tuyến đường hành quân của bọn chúng, phục kích từng nhóm một. Chờ tám ngày sau bọn chúng tới

tập hợp thì binh mã đã không còn nữa, còn đánh chúng ta thế nào được?



Mọi người trợn mắt há mồm nhìn lại.



Nếu có sách lược tốt nhất thì rõ ràng chính là cách của cô nàng Chu Uyển Nhi mới mười tuổi này đưa ra rồi.



- Còn nữa. Phía chúng ta lại chẳng phải e dè gì, trước tiên có thể tạo

chút phong ba do thổ phỉ tại Hậu Thổ Thành, kéo đội ngũ ra ngoài diệt

phỉ. Giết xong hai mươi nhóm "đạo tặc cường đạo" của Anh Thạch Thành,

chúng ta còn có thể báo công với triều đình nữa.



Nói xong, Chu Uyển Nhi lại khinh thường nhìn Tú Lý, lè lưỡi, khôi phục dáng vẻ của một cô nàng, vô cùng xinh xắn đáng yêu.



Tú Lý tỏ vẻ hoàn toàn không thấy, thản nhiên đối mặt.



- Ha ha...



Phó Thư Bảo cười to.



- Ta đã nói rồi mà. Ánh mắt của ta luôn rất chuẩn, mời Uyển Nhi làm

quân sư. Theo ta thấy nàng chính là quân sư tốt nhất trong Tú Quốc.

Quyết định như vậy nhé. Trước tiên chúng ta phân tích địa hình quanh

sườn núi Tây Tử, sau đó kéo đội ngũ ra ngoài, tiêu diệt bọn chúng! Mặt

khác, bất cứ kẻ nào cũng không được tiết lộ nửa điểm tin tức ra ngoài,

kể cả là đối với thành vệ quân Trác Hòa của Hậu Thổ Thành