Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 334 : Chém giết Mã Hoành (1)
Ngày đăng: 14:25 18/04/20
- Bảo ca, chúng ta có cần truy sát theo con đường này không? Bọn chúng
còn có khả năng chưa tập hợp. Mà khi bọn chúng tập hợp thì chúng ta muốn đối phó cũng khó khăn hơn rồi.
Chi Ni Nhã lo lắng nói. Năm
trăm Mã Đao Vệ là lực lượng tinh nhuệ của Hổ Uy Bảo Anh Thạch Thành. Năm trăm đấu với một trăm, chỉ về số lượng đã chiếm ưu thế tuyệt đối rồi.
Ánh mắt nhìn về nơi xa xa, Phó Thư Bảo đột nhiên nói.
- Không cần đâu. Bọn chúng tới rồi.
Ngay lúc này, đột nhiên Thanh Thủy xuất hiện phía sau lưng Phó Thư Bảo:
- Chủ nhân, có địch nhân tới rồi.
- Người đâu hả? Các ngươi nhìn thấy địch nhân ở đâu?
Chi Ni Nhã tò mò nhìn về phía xa xa, chỉ thấy một đám đất vàng và cát bụi kéo dài trong tầm mắt, không thấy điểm cuối.
Không bao lâu sau khi thốt lên câu này, mặt đất đột nhiên truyền tới
tiếng chấn động nhẹ kéo tới gần. Tiếng vó ngựa ầm ầm ù ù truyền tới nơi
xa tới, ban đầu còn hơi mơ hồ, trong nháy mắt đã thấy cát vàng cuồn
cuộn, tiếng vó ngựa nện xuống như sấm!
Đột nhiên xuất hiện
một mảng lớn kỵ binh, đếm sơ bộ thì nhân số đã đạt năm trăm rồi! Áo giáp tán loạn, có da cũng có thép, nhìn qua giống như đám đạo tặc nhưng
trong tay mỗi chiến sĩ đều có một thanh mã đao rất dài, sát khí đằng
đằng, không phải Mã Đao Vệ tinh nhuệ của Hổ Uy Bảo Anh Thạch Thành thì
còn ai vào đây nữa!
Phỏng đoán lúc trước hoàn toàn chính xác. Năm trăm Mã Đao Vệ cũng không đi nửa đường lộn lại mà tập hợp nhau từ
trước khi tới Tây Tử Bình rồi.
Nhìn theo tầm mắt, ẩn hiện có
thể thấy dù trên người đám chiến sĩ này mặc bì giáp tán loạn nhưng khi
chiến mã phi nhanh, thỉnh thoảng lại lộ ra khải giáp màu đen ở bên
trong. Ánh mặt trời chiếu xuống, khải giáp lấp lánh. Hiển nhiên đám bì
giáp và thiết giáp tán loạn chỉ để che tai mắt người khác mà thôi. Đám
Mã Đao Vệ này đều mặc khải giáp bên trong cả.
- Hừ! Mã Hoành này quả nhiên là một tên giảo hoạt, bản lĩnh chỉ huy quân đội tác chiến mạnh hơn Vu Chương kia rất nhiều.
Cả đoạn đường bị vượt qua trong nháy mắt.
- Dừng!
Phóng ngựa đi đầu, Mã Hoành đột nhiên dừng ngựa, cất giọng quát:
- Ai mai phục phía trước đó? Nếu như là đoàn đạo tặc thì mau chóng bỏ khí giới đầu hàng, nếu không sẽ bị chém giết sạch!
Có mai phục sao? Nghe thấy Mã Hoành rống như vậy, đám Mã Đao Vệ rối rít dừng ngựa, tiến vào trạng thái chiến đấu.
Không hổ là Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực, còn chưa tới địa phương bao vây
đã dựa vào biến hóa khí tức để biến phía trước có người mai phục rồi.
Nhưng cho dù thế, hắn có thực lực, hơn nữa có năm trăm Mã Đao Vệ bên
cạnh, trừ phi phía trước có Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực mai phục
ra, nếu không cho dù Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực như Mạc Khinh Vân thì
hắn vẫn không hề e ngại, có lòng tin đánh một trận!
Một Lực
Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực, cộng thêm năm trăm Mã Đao Vệ tinh nhuệ, ai cũng
đều là Lực Sĩ có tu vi lực lượng không tầm thường. Bọn họ đối đầu với
Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực như Mạc Khinh Vân, tuyệt đối có năng lực
đánh một trận, thậm chí là chiến thắng.
Một người dù có lợi
hại nhưng hắn làm sao có thể sánh được với năm trăm cá nhân lợi hại đây? Mạc Khinh Vân là Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực, có thể dễ dàng quét
ngang năm trăm chiến sĩ bình thường nhưng nếu là Lực Sĩ tu vi lực lượng
không tầm thường thì chiến đấu cũng khiến hắn mệt chết rồi!
Cho nên đây chính là chỗ dựa của Mã Hoành!
- Phóng!
Một tiếng ngắn gọn đột nhiên vang lên, ngay khi Mã Hoành đang đầy nộ khí, sát khí bừng bừng quát tháo.
Ai dám vuốt râu hổ của Mã Hoành trước mặt năm trăm Mã Đao Vệ chứ?
Vù vù vù! Một tiếng "phóng" ngắn gọn phát ra còn chưa hết, mười mấy mũi tên đã vượt không trung mà tới, từ bốn phương hướng, trước sau đều có.
Nhất thời, đám Mã Đao Vệ không đoán ra được địch thủ có bao nhiêu người, vị trí cụ thể ở đâu, trở nên hơi hoảng loạn. Chẳng qua cuối cùng bọn họ cũng là vệ sĩ tinh nhuệ thân kinh bách chiến, là đội ngũ khiến Lạc Chấn Thiên kiêu ngạo. Sau khi hoảng loạn tạm thời, Mã Đao Vệ liền nhanh
chóng dùng trường đao bảy thước chém vào đám tên đang bay tới.