Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 335 : Không tập (1-2)

Ngày đăng: 14:25 18/04/20


Phó Thư Bảo suy nghĩ một chút rồi nói:



- Tiêu diệt năm trăm

Mã Đao Vệ và Mã Hoành, mục đích chúng ta tới Tây Tử Bình xem như đã đạt

được rồi. Đội trưởng Hổ Linh, ngươi áp giải đám tù binh này về Hắc Thạch Thành bảo, cho bọn chúng đi đào khoáng. Đám người này đều là Lực Sĩ tu

vi lực lượng mạnh mẽ, tới làm việc ở mỏ khoáng cũng không có vấn đề gì.

Chẳng qua cần dùng xích sắt tinh khiết khóa tay bọn chúng lại, không để

bọn chúng chạy mất.



Ngừng một chút hắn mới lại nói tiếp:



- Chi Ni Nhã ngươi cũng về Hắc Thạch Thành bảo đi. Ta và Thanh Thủy đi đến phía trước xem một chút về Giáp Tự Quân xem.



Tiêu diệt năm trăm Mã Đao Vệ và Mã Hoành xong, đúng là mục đích tới Tây Tử Bình đã đạt được rồi. Ở lại chỗ này chờ đợi cũng không còn ý nghĩa

nữa. Hồ Linh hiểu được mệnh lệnh của Phó Thư Bảo. Hắn đã ra lệnh như

thế, nàng khẳng định phải chấp hành, cho nên lập tức gật đầu làm luôn.



Chi Ni Nhã dù rất muốn đi cùng Phó Thư Bảo nhưng nghĩ lại một chút, bây giờ tu vi lực lượng của mặc dù nàng có Băng Phách Thạch trợ giúp nên đã tăng nhiều nhưng vẫn chưa đạt được tới cảnh giới Nguyên Tố Lực. Mặc dù

có thắt lưng Lực Luyện Khí lợi hại như vậy, nhưng trước mặt cao thủ chân chính thì kể cả khả năng bảo vệ mình cũng khó, sẽ trở thành phiền toái

cho Phó Thư Bảo. Lời nói xin theo đã tới miệng rồi, cuối cùng nàng vẫn

phải nuốt trở về.



Chi Ni Nhã và đại đội Hồng Giáp Thị Vệ áp

giải hơn hai trăm tù binh trở về Hắc Thạch Thành bảo. Phó Thư Bảo và

Thanh Thủy liền nhanh chóng truy đuổi về hướng ngược lại.



Lúc tới thì cưỡi ngựa, giờ truy tìm tung tích Giáp Tự Quân, Phó Thư Bảo cưỡi trên cặp mông tuyệt đẹp của Thanh Thủy.



Bầu trời cao và trong vắt, nhìn khắp nơi đều là màu xanh lam không bờ

bến. Những đóa bạch vân biến hóa đủ các hình dáng, trôi qua bên người.

Cưỡi một mỹ nữ bay trên bầu trời, quan sát cảnh sắc tráng lệ của mặt

đất, trong lòng Phó Thư Bảo vô cùng kích động.



Lực Sĩ tu

luyện đến cảnh giới Vĩnh Hằng Lực là có thể dùng tu vi lực lượng mạnh

mẽ, kỹ năng đặc thù để ngưng tụ thành Lực Lượng Chi Dực rồi. Thật ra Lực Lượng Chi Dực giống như là quyền kình, đánh ra cách không, dù không có

hình dáng như nắm tay nhưng cũng có hiệu quả công kích. Lực Lượng Chi

Dực cũng như vậy, dù không có hình dáng thực chất như cánh các loài chim nhưng vẫn có thể dùng để phi hành.



Lực Sĩ bất đồng nằm giữ

lực lượng Nguyên Tố có đặc tính bất đồng. Trong đó Lực Sĩ nắm giữ lực

lượng mộc Nguyên Tố thì Lực Lượng Chi Dực sẽ có tốc độ phi hành nhanh

nhất. Lực Sĩ nắm lực lượng kim Nguyên Tố, cánh sẽ kiên cố nhất, có lực

công kích mạnh nhất. Mà Luyện Lực Sĩ nắm năm loại lực lượng Nguyên Tố

lại bất đồng, cũng là mạnh nhất, bởi Lực Lượng Chi Dực có tính chất đặc

biệt của các loại Nguyên Tố.



Cảm thụ dòng khí do Lực Lượng

Chi Dực chuyển động sinh ra, lực lượng mạnh mẽ đang vận hành, trong lòng Phó Thư Bảo không nhịn được mà cảm thấy thèm muốn, khát vọng cũng có

được một đôi Lực Lượng Chi Dực như vậy. Chẳng qua tu vi lực lượng bây

giờ của hắn thì không bao lâu nữa hắn cũng sẽ có thể có Lực Lượng Chi

Dực của Luyện Lực Sĩ, bay lên trời cao, ngao du khắp nơi.



Phi hành một mạch, tìm tòi một đường, cự ly hai trăm dặm đã qua rất nhanh.



- Thanh Thủy, lúc trở về ta sẽ chế cho ngươi một bộ dây cương. Ta kéo

thì ngươi dừng lại, ta vỗ mông ngươi một cái thì ngươi bay tiếp, giống

như cưỡi ngựa ấy, không biết có được không?



Phi hành buồn chán, tâm tư Phó Thư Bảo cũng hơi bất bình thường.
động một chút. Hai khe nứt lớn hiện ra dưới lưỡi rìu, vẫn kéo dài tới

dưới chân Độc Âm Nhi!



Uy nghiêm của mãnh tướng, một kích lôi đình!



Một đòn đánh trượt, Vu Chương không truy kích Độc Âm Nhi tiếp mà chuyển rìu, ném lên bầu trời.



Tiếng hô kinh ngạc của Độc Âm Nhi đã nhắc nhở rất rõ ràng. Nhưng hắn

không có bao nhiêu thời gian để ý tới chuyện khác thì cảm giác nguy hiểm ập tới. Hắn quyết đoán ném luôn rìu chiến đi, tranh thủ thời gian phản

ứng tiếp!



Người có thể không tập thì ít nhất cũng phải là một Luyện Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực. Điểm này trong lòng Vu Chương hiểu rất

rõ.



Nhưng kế hoạch thì tốt, hiện thực lại quá tàn khốc. Hai

chiếc rìu chiến thoát tay bay lên, cũng nghe thấy ba tiếng gió vù vù

vọng lại. Ba luồng lửa đột nhiên tiến tới trước người hắn! Trái, giữa,

phải, ba hướng đều bị bao phủ!



- Đánh rơi!



Vu

Chương cũng rất mạnh mẽ, rống giận một tiếng, mặc kệ rìu chiến thất bại, hai quyền xoay mình đánh ra. Đồng thời cơ thể hắn cũng lách mạnh sang

phải để tránh mũi tên bên trái. Ý định của hắn vốn là dùng nắm tay đánh

rớt mũi tên phía bên phải và ở giữa, tránh né mũi tên phía trái.



Ý nghĩ này cũng đúng, nhưng...



Xoẹt, xoẹt!



- Á...



Một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên từ miệng Vu Chương. Máu

thịt bay tung. Cơ thể như tháp sắt của hắn ngã ầm ầm xuống mặt đất.



Song quyền của hắn đúng là đánh chính xác lên trên hai mũi Xà Nha Tiễn. Cho dù cung mạnh, tên bén tới đâu thì dưới đôi tay sắt này của hắn vẫn

bị ngăn lại, cũng tuyệt đối không thể gây tổn thương tới hắn. Nhưng đây

là Lực Luyện Khí Thiên Trúc Cung, mũi tên lại là Xà Nha Tiễn. Hắn đưa

tay tới cản, kết quả chính là song quyền bất ngờ bị bắn nát, mà mũi tên ở giữa sau khi bắn nát bàn tay của hắn cũng tiếp tục bắn trúng ngay trái

tim hắn!



- Xem ra ta đánh giá cao kẻ này rồi. Ngu ngốc đúng là ngu ngốc. Xà Nha Tiễn có thể dùng tay ngăn sao?



Phó Thư Bảo thầm khinh thường.



Thanh Thủy đột nhiên hạ xuống, quanh cơ thể đột nhiên hình thành một cơn lốc thật lớn.



- Phong Chi Nộ Hống, Long Quyển!



Bây giờ đúng là lúc Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực biểu diễn rồi.



Cuộc chiến tiếp theo chẳng có gì phải bàn nữa.



Binh chia làm năm đường, hành quân liên tục. Toàn bộ hai ngàn năm trăm

nhuệ binh đến từ Anh Thạch Thành đều tan rã, hai Đại tướng quân thống

lĩnh đều bị giết chết. Thủ hạ liên tục bị giết, cho dù có lọt lưới thì

cũng bị những tên thám báo hành tung quỷ dị. Nhưng Phó Thư Bảo cũng

không sợ những tên thủ hạ chạy trốn kia báo tin tức này cho Anh Thạch

Thành.