Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 339 : Phép dẹp loạn dùng hình phạt nặng

Ngày đăng: 14:25 18/04/20


Phó Thư Bảo không hoảng loạn chút nào, trên mặt cũng không có vẻ sợ

hãi. Hắn chỉ lắc lắc đầu, than thở nhàn nhạt một tiếng. Đây không phải

là thở dài vì hắn một mình đi vào nơi bẫy rập mà thở dài cho đám thành

vệ quân ngu trung này. Người không biết an phận thì cũng không sao,

nhưng không an phận tới mức không biết sống hết thì lại thành chuyện

khác rồi.



Cơ thể đột nhiên nghiêng về phía trước, chân trái

đạp mạnh xuống mặt đất một cái. Cơ thể hắn trong nháy mắt liền đụng vào

mấy chiến sĩ thành vệ quân lao tới trước tiên. Quyền đánh ra như gió,

bịch bịch bịch. Mấy chiến sĩ thành vệ quân không biết sống chết tới gần

hắn đã bị đánh bay ngược lại giống như mấy bao cỏ.



Nguyên

Nhất Chiến Kỹ Nộ Quyền Thức có mười hai loại biến hóa lần lượt là Nộ,

Khoái, Chuẩn, Ngoan, Triền, Tiệt, Oanh, Ảnh, Mị, Dẫn, Đáng, Sát. Hắn đã

nắm thành thạo bốn loại biến hóa đầu tiên, cũng đã dung hợp được trong

một thức. Tám loại biến hóa phía sau dù có hiểu rõ và tu luyện nhưng vẫn chưa nắm giữ thành thạo chưa hữu dụng trong thực chiến. Bây giờ, đám

thành vệ quân tu vi kém cỏi này dựa vào ưu thế nhân số tấn công hắn, vừa lúc để hắn vận dụng tới tám loại biến hóa khác vào thực chiến!



Bất cứ hình thức tu luyện nào cũng không thể so với thực chiến được.



Trước kia có những chỗ chưa nghĩ cẩn thận, trong chiến đấu hắn lại nhận định và cảm ngộ, nhanh chóng hiểu rõ.



Thật ra không chỉ có bốn loại biến hóa đầu có thể dung hợp vào một

thức. Tám loại ến hóa sau cũng có thể như vậy. Cả mười hai loại biến hóa của Nộ Quyền Thức, thật ra đều diễn sinh từ trong thực chiến. Mỗi một

loại biến hóa đều có thể nhất biến ứng vạn biến. Cho dù biến hóa thế

nào, vạn biến cũng không rời gốc. Đó chính là... Quyền!



Nhất

thời nắm quyền của Phó Thư Bảo giống như sấm sét giáng từ trời cao

xuống, khi thì giống như tia chớp lóe lên trên không trung, lúc thì như

phi ưng tập kích, khi lại như đại giang hồng thủy, sóng lớn giữa biển

khơi, lúc như gió thổi nước chảy, động tĩnh kết hợp. Quyền pháp như

thiên mã hành không, khiến người ta khó có thể nắm bắt được. Từ đầu tới
- Các huynh đệ, đằng nào cũng chết. Giết họ Phó này chúng ta còn có con đường sống! Giết đi!



Lại có một tiếng rống to. Thành vệ quân ào một tiếng, lao tới giống như thủy triều vậy.



Ầm ầm ầm! Tiếng bước chân dày đặc truyền tới, chấn động tới điếc cả

tai. Tiếng động như vậy chỉ có khi quân đội chạy nhanh mới phát ra được.



Trong nháy mắt, một đám thiếu niên chạy qua góc đường tới. Đây là một

đám thiếu niên mười hai mười ba tuổi, nhiều thì mười bốn mười lăm tuổi,

đúng đầu không ngờ lại là Chu Uyển Nhi.



- Thế này là thế nào?



Nhìn đám binh sĩ thiếu niên hỗn loạn, binh khí cũng hỗn loạn kia, nhất thời Phó Thư Bảo có cảm giác không cười khổ nổi.



- Thành vệ quân chính thức ở đây, đám phản quân các ngươi đầu hàng sẽ

được tha chết! Nếu không chúng ta sẽ chém bay đầu chó của các ngươi!



Người còn chưa tới, không ngờ Chu Uyển Nhi đã thốt ra một câu tàn nhẫn rất ra dáng.



- Mẹ kiếp, một đám nhãi ranh mà lại dám tới đây la hét. Các huynh đệ, bắt chúng làm con tin đưa ra khỏi thành!



Một đội trưởng thành vệ quân quát.



Vù vù vù! Vù vù vù...



Tên bắn như mưa. Đám phản loạn thành vệ quân còn chưa đánh tới thì cả

một cơn mưa tên đã từ nóc nhà, đường phố bốn phía bắn tới. Đại đội tác

chiến đặc chủng Độc Lang Tộc của Độc Âm Nhi, đại đội kỵ binh của Đế

Thiếu Vũ và đại đội giác đấu sĩ của Chu Di Mộng cũng xuất hiện, trong

nháy mắt đã bao vây các nơi.



Vốn muốn vọt tới chém giết nhưng trận thế trước mặt này khiến đám phản loạn thành vệ quân không dám chuyển động.