Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 344 : Xâm nhập quan hệ đồng minh (2)
Ngày đăng: 14:25 18/04/20
- Gọi Vương phi tới, ta hàn huyên với nàng cái gì đây? Chính
trị? Mẹ kiếp, từ trước đến giờ ta luôn cảm thấy vấn đề này đau đầu thì
còn hàn huyên gì nữa? Không biết Vương phi có loại thú vui ác liệt này
không nữa? Nếu nàng có nói thì ta đành phải ăn cắp thành quả của tiền
nhân rồi. Thứ ta thấy hứng thú nhất chính là mỹ nữ. Nhưng ấn tượng của
nàng đối với ta là đã rất háo sắc rồi, nếu lại hàn huyên chuyện như vậy
thì không thể nghi ngờ gì là có tuyết lạnh còn thêm sương giá…. Mẹ kiếp, nói chuyện gì mới tốt đây?
Tĩnh tọa, suy nghĩ khổ sở, Phó Thư Bảo rơi vào trong tình thế khó xử.
Có lẽ bữa tiệc tối lần này chỉ là vẽ rắn thêm chân, là dư thừa.
Đang yên tĩnh thì có tiếng bước chân truyền tới. Phó Thư Bảo đưa mắt
nhìn qua thì thấy vương phi Ba Mễ Na mặc bộ lễ phục hoa lệ đang được tám vũ nương thị vệ đưa vào trong phòng ăn.
Bộ váy màu đỏ dài
trễ ngực dài khoảng năm thước, trên đường đi phải có hai vũ nương thị vệ đi sau giữ làn váy cho nàng. Làn váy không phải điểm nhấn, điểm nhấn
chính là vị trí trễ ngực kia. Trễ đến trình độ này là không hề giữ lại
chút nào nữa rồi, mà gần như mở ra hết. Theo bộ ngực trễ của Ba Mễ Na,
cái khe tuyết trắng cũng không hề giữ lại mà lộ ra trong khoảng không.
Hai ngọn núi to lớn cũng phải lộ ra ít nhất hai phần ba, mềm mại nhưng
không kém phần săn chắc. Theo từng bước chân của nàng, bộ ngực cũng nhẹ
nhàng rung động, cuộn sóng nhộn nhạo mê hoặc lòng người. Thậm chí nó còn khiến người ta có cảm giác chỉ cần không cẩn thận thì nó sẽ nhảy ra
khỏi mảnh vải chật hẹp kia.
Thứ vải làm lễ phục màu đỏ là lụa mỏng tinh xảo. Nhưng cho dù lụa mỏng có tinh xảo cỡ nào thì nó vẫn là
lụa mỏng, vẫn có đặc tính xuyên thấu. Ánh mắt của Phó Thư Bảo nhìn xuyên qua rất dễ dàng. Cũng ngay trong tích tắc đó, thân thể hắn liền cứng đờ tại chỗ.
Dưới ánh nến chiếu rọi, làn lụa mỏng màu đỏ căn bản là mặc lên cho có. Những đường cong trên thân thể Ba Mễ Na như không
ngừng trôi nổi trong đám mây. Bộ ngực săn chắc, bụng bằng phẳng, đôi
chân thon dài nhưng không mất đi vẻ đẫy đà, mông hương ưỡn lên ngạo
nghễ. Tất cả đều mê hoặc lòng người.
Ánh mắt Phó Thư Bảo đột
nhiên dừng lại giữa hai chân Ba Mễ Na. Một bóng dáng màu vàng bị hắn
nhìn thấy. Bởi vậy, trái tim của hắn như ngừng đập, nhất thời kinh hô
một tiếng:
nhân hắn muốn chơi văn với vương phi Ba Mễ Na này. Nói cách khác, sở dĩ
hắn yêu cầu bữa cơm ái muội như vậy là vì muốn thành lập quan hệ thân
thiết với Ba Mễ Na, chờ nàng nói ra càng nhiều yêu cầu.
- Ta
biết công tử là một Luyện Lực Sĩ vô cùng xuất sắc, thủ hạ của ngươi cũng có một số người là Luyện Lực Sĩ. Không biết ngươi có thể luyện chế cho
chúng ta một ít Luyện Lực Khí Nỗ, cho dù hai quân đối chiến hay công
thành thì vẫn là lợi khí được không?
- Luyện Lực Khí Nỗ?
Phó Thư Bảo trầm ngâm nói:
- Ta và người của ta quả thật có thể luyện chế ra được. Nhưng ngươi
cũng biết đấy, luyện chế Lực Luyện Khí là một chuyện vô cùng phiền phức, linh tài giá trị xa xỉ ắt không thể thiếu, hơn nữa còn vô cùng tốn thời gian.
- Ta biết yêu cầu như vậy rất quá đáng nhưng những thứ này vô cùng quan trọng với chúng ta. Nếu công tử có thể cung cấp cho
chúng ta, ta nguyện ý giao ra... cho dù là bất cứ thứ gì!
Trong mắt Ba Mễ Na lóe ra một tia sáng kỳ dị, không phải là sắc bén,
cũng không phải tràn đầy trí tuệ mà là trực tiếp to gan khiêu khích!
Phó Thư Bảo né tránh ánh mắt nhiệt liệt kia của Ba Mễ Na, nói:
- Được rồi, ta đáp ứng với ngươi. Nhưng sản lượng Lực Luyện Khí Nỗ này
nhất định vô cùng ít ỏi, không biết ngươi muốn bao nhiêu đây?
- Thứ như vậy khẳng định rất khó luyện chế. Ta chỉ cần một trăm Lực Luyện Khí Nỗ thôi.
Trầm ngâm một lát, Phó Thư Bảo mới lên tiếng:
- Được rồi, vậy thì một trăm chiếc. Nhưng ngoài cung cấp cho ngươi một
trăm cái Lực Luyện Khí Nỗ này, ta còn có thể cung cấp cho ngươi một trăm bộ khôi giáp cho một trăm chiến sĩ tinh nhuệ được trang bị Lực Luyện
Khí Nỗ kia, biến họ thành đội tinh nhuệ trăm người. Nhưng ta cũng muốn
cái giá là một quân đội năm vạn người.