Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 395 : Ngươi làm cha của ta

Ngày đăng: 14:26 18/04/20


- Ài, thật đúng là, nữ hoàng bệ hạ quả là quá sủng ái thảo dân rồi, có gì ngon cũng muốn ta ăn cùng, ài… Không biết nàng có mời các ngươi không?



Phó Thư Bảo cười ha hả nói, đắc ý rời đi.



- Hắn…



Sắc mặt Thái Bình vương tước nhất thời tức giận đến mức biến thành màu gan heo. Hắn là ca ca của đương kim nữ hoàng Tú Ngọc, theo lý, mời ăn phải là mời ca ca hắn cùng ăn mới đúng, thế nhưng chuyện lại hoàn toàn ngược lại. Tú Ngọc nữ hoàng không ngờ muốn mời Phó Thư Bảo ăn cùng, mà ca ca hắn ngay cả một câu mời ăn khách sáo cũng không có.



Thực ra, đây còn chưa phải là điều kỳ quái nhất.



Kỳ quái nhất chính là Phó Thư Bảo không phải đi ăn thức ăn ngon, mà là “ăn” muội muội của vương tước hắn, “ăn” cái này nhiều lần thì rất có thể sẽ sinh tiểu hài tử.



Điều này chính là bí mật.



Nếu như Thái Bình vương tước biết được, chỉ e không phải sắc mặt biến thành màu gan heo, mà rất có thể sẽ là thổ huyết ba lít.



Nhìn bóng lưng Phó Thư Bảo chậm rãi rời đi, ánh mắt Băng Oánh lại cang trở nên phức tạp.



- Hắn… không ngờ ngay cả nhìn ta cũng không thèm…



Có ai ngờ rằng, tên phế vật ngày xưa đã thay hình đổi dạng, trở thành cường giả? Lúc đó, nàng khinh thường gả cho Phó Thư Bảo, thậm chí còn xem hôn ước này là sỉ nhục lớn nhất đời mình, nhưng bây giờ, người có thực lực như Phó Thư Bảo, không biết có bao nhiêu danh môn vọng tộc sẽ đem nữ nhi của mình gả cho hắn, cùng lôi kéo quan hệ với hắn.



Nhất thời, trong lòng Băng Oánh trở nên hỗn loạn, suy nghĩ rất nhiều, đủ loại tâm tư tập trung một chỗ, càng nghĩ càng loạn.



- Từ tình cảnh lúc giao thủ mà xét, người cầm đầu Quy Vân Tông bây giờ chỉ e chính là Mạc Sầu chứ không phải Mạc Khinh Vân, thực lực của tên kia quả thật đề thăng không ít, nhưng đầu óc đã hồ đồ rồi, thật không ngờ hắn lại có thể tìm ra được thứ gì từ nửa khối Luyện Thiên Thần Quyển kia.



Trong phòng khách, dưới ngọn nến bập bùng, Phó Thư Bảo nói lại chuyện phát sinh ban ngày cho Hồ Nguyệt Thiền.



Chi Ni Nhã nữ hoàng vốn muốn hắn cùng qua đêm, nhưng hắn sớm đã cho nàng “ăn no”, lại kể một vài đạo lý đánh trúng tâm lý lo lắng của nàng cho nên Tú Ngọc mới thả hắn trở về.



- Chuyện Luyện Thiên Thần Quyển ngươi đã từng kể cho ta, nhưng ngươi ngàn vạn lần không thể tìm bí kíp trong nửa khối Luyện Thiên Thần Quyển kia được, bằng không thì ngươi cũng sẽ rơi vào kết cục như Mạc Khinh Vân, thực lực tăng lên nhưng đầu óc lại hồ đồ.



Hồ Nguyệt Thiền vẫn thích Phó Thư Bảo giảo hoạt, xấu xa từ đầu đến chân hơn.



Phó Thư Bảo cười nói:



- Ta cũng không có ngốc như vậy, Mạc Khinh Vân muốn đột phá đến phát điên, cho nên có kết quả như vậy cũng không kỳ quái, hắn điên rồ cũng tốt, ta sẽ từ chỗ hắn lấy lại nửa khối Luyện Thiên Thần Quyển đó.



- Ngươi muốn làm thế nào?



Phó Thư Bảo cười nói:



- Muốn đoạt được thứ gì trong tay một kẻ ngốc cường đại, dùng phương thức cướp đoạt thì khẳng định không được, phải lừa gạt.



- Ngươi muốn lừa lấy lại nửa khối Luyện Thiên Thần Quyển trong tay Mạc Khinh Vân?



Hồ Nguyệt Thiền nghi hoặc nói:



- Mặc dù đầu óc Mạc Khinh Vân không bình thường, nhưng Mạc Sầu lại là một người tinh minh, bây giờ bà ta mọi lúc mọi nơi đều theo sát bên cạnh Mạc Khinh Vân, âm mưu của ngươi, nhất định bà ta có thể nhìn ra được.



- Ngày mai ngươi sẽ biết, ta sẽ lừa Mạc Sầu đem nửa khối Luyện Thiên Thần Quyển kia giao cho ta.
- Ta quả thực có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ngươi, chúng ta bắt đầu từ không gian này đi, nó là không gian gì?



- Trước khi trả lời vấn đề của ngươi, ta có một điều kiện.



- Ngươi có điều kiện gì?



Tính cảnh giác của Phó Thư Bảo thoáng cái nổi lên, kẻ này, đầu tiên khơi dậy hứng thú muốn hỏi của hắn, sau đó mới đặt điều kiện, quả thực cũng giảo hoạt như hắn.



Người có tính cách giống nhau cũng khoan nói, nhưng không ngờ một Đan Thư Thần Thú hình dạng như quyển sách cũng có tính cách như vậy, đây quả thật là chuyện rất kỳ quái.



- Đơn giản thôi, đơn giản thôi, ta muốn ngươi làm cha của ta.



- Ách?



Lúc này, từ trên trời bổ xuống đầu Phó Thư Bảo đã không phải là tia chớp nữa, mà là một cái đại bổng, cằm của Phó Thư Bảo cũng rơi xuống đất.



- Làm cha của ta, cho ta ăn, cho ta nhiệt năng, bảo vệ ta, ta sẽ đem tất cả những gì ta biết nói cho ngươi.



Đan Thư Thần Thú nói.



Phó Thư Bảo nuốt nước miếng một cái, có chút khó khăn nói:



- Đợi đợi một chút, tại sao ngươi muốn ta làm cha của ngươi?



- Chuyện này còn phải hỏi sao? Ngươi có thể đi đến đây, có thể đánh thức ta, vậy thì khẳng định cha trước kia của ta đã thi cốt không còn rồi, ta cần cha mới, bằng không thì ta không thể sống được.



- Đợi chút… Ngươi nói cha trước kia của ngươi? Ngươi đến cùng có bao nhiêu cha?



- Tính tới tính lui, nếu không có gì đặc biệt thì chừng mười người, nếu thêm ngươi thì chỉ 11 mà thôi.



Còn “mà thôi”?



- Ngươi có nhiều cha như vậy, thế mẹ ngươi là ai?



Phó Thư Bảo có chút lo lắng cho mẹ của Đan Thư Thần Thú, hẳn cuộc sống của nàng rất hỗn loạn a.



- Ngươi thật ngốc, ngươi là cha của ta, mẹ ta là ai thì do ngươi chọn a, nữ nhân của ngươi là ai thì ngươi đó chính là mẹ của ta.



Phó Thư Bảo “phụt” một tiếng, thiếu chút nữa thổ ra một ngụm máu tươi…



- Nói đi, ngươi đến cùng có muốn làm cha của ta không?



- Ta… con mẹ nó, ta đồng ý!



Phó Thư Bảo lúc này đã bất chấp tất cả rồi.



- Ha ha, ta lại có cha rồi, cha, cha, cha, cha…



Trên đầu Phó Thư Bảo nhất thời toát ra một mảng mồ hôi đen, lấm tấm như hạt đậu.