Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 415 : Chiến trường tiêu điều

Ngày đăng: 14:26 18/04/20


- Vương Tử điện hạ, hạ lệnh tiến công đi, ngày hôm nay chúng ta muốn chấm dứt cuộc chiến với Ba Mễ Na Vương Phi.



Một gã tướng quân lớn tiếng nói.



Mục Hãn Ba Da Vương Tử lại cười nói:



- Ba Mễ Na giảo hoạt sớm tính được sự tình ngày hôm nay, cộng thêm ba người kia tới trợ giúp đúng lúc, nàng nghĩ rằng nàng chuẩn bị như vậy ta sẽ không làm được gì? Mục Na, Tang Điền, ra khỏi hàng!



Mục Hãn Ba Da Vương Tử điểm tên hai người, khi thanh âm của hắn vừa hạ xuống, hai bóng người không rõ từ đâu tới xuất hiện phía sau hắn. Mặc áo giáp Lực Luyện Khí màu trắng, loan đao Lực Luyện Khí màu trắng, trên đầu quấn một tầng khăn màu trắng, toàn thân chỉ có đôi mắt u lam lộ ra ngoài.



Hai người kia vừa xuất hiện, không khí xung quanh nhất thời lạnh thấu xương, khiến đám tướng quân và thị vệ đều khẽ chấn động.



Tại Tư Ba Quốc, hai người Mục Na và Tang Điền là Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực, thân phận của bọn họ tương đương với tổng quản Hoàng Kim Vệ trong Hoàng Kim Thành tại Tú Quốc. Hai người kia, chỉ trung thành với Vương Thất Tư Ba Quốc, bình thường trấn thủ tại Vương Thành, ít khi xuất hiện bên ngoài, lần này đánh Bạch Tượng Thành, Mục Hãn Ba Da Vương Tủ dẫn theo bọn họ xuất chinh. Rõ ràng, Mục Hãn Ba Da Vương Tử đối với cuộc chiến đánh Bạch Tượng Thành lần này muốn đưa Ba Mễ Na Vương Phi đi vào chỗ chết, triệt để giải quyết cuộc nội chiến lần này.



- Ba người kia, chúng ta đã thấy.



Từ miệng Mục Na phát ra một đạo thanh âm trầm thấp:



- Dưới mắt thuộc hạ nhìn nhận, thị vệ kia sở hữu thực lực cực mạnh hẳn là Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực, về phần hồ ly tinh kia, ảo thuật tinh xảo, chỉ có điều chưa luyện tới đỉnh điểm, sau cùng là gã tiểu tử kia, rất kỳ quái, tu vi của hắn chỉ đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng Lực, nhưng khiến người ta cảm thấy một loại cảm giác sâu thâm khó lường.



Sở hữu nhãn lực kinh người, vừa xuất hiện, Mục Na liền có nhận xét rất chuẩn.



Mục Hãn Ba Da Vương Tử nói:



- Nếu như để các ngươi giết ba người kia, các ngươi nắm chắc mấy phần?



Tang Điền nói:



- Mười phần.



- Ha ha ha...




Phó Thư Bảo nói.



Một trăm chiến sĩ Hồ Tộc xếp thành hàng ngũ chỉnh tề cởi bỏ lớp vỏ tiễn đầu xuống, nhanh chóng lấy ra Lực Luyện Khí Nỏ bên trong. Thoáng chốc, trong phòng khách Vương Cung toát lên cổ khí tức sắc bén, vô cùng nồng đậm. Đây là khí tức vũ khí Lực Luyện Khí phát ra, khí tức xơ xác tiêu điều và vô tình. Còn chưa dính máu tươi đã khiến người ta có một loại cảm giác vô cùng bất an, chỉ riêng điểm này đủ để chứng minh sự cường đại của chúng.



- Những Lực Luyện Khí Nỏ này...



Ba Mễ Na Vương Phi hít một ngụm lương khí:



- Rõ ràng mạnh mẽ hơn Lực Luyện Khí Nỏ của chúng ta!



Phó Thư Bảo cười nói:



- Ta tin rằng, ngươi sẽ không mang chiến sĩ tinh nhuệ nhất giao cho chúng ta, người bán vũ khí, luôn luôn để vũ khí tốt nhất lưu lại cho bản thân hắn sử dụng.



- Không ngờ ngươi còn giữ thủ đoạn như vậy, xem ra, ta phỏng chừng những Lực Luyện Khí Nỏ này của ngươi, còn phải trả giá cao hơn nữa.



Ba Mễ Na Vương Phi cười nói:



- Sau khi trải qua trận chiến lần này, trong khoảng thời gian ngắn không thể làm ăn lớn với ngươi, Phó công tử thực lực của ngươi thực sự khiến người ta nhìn không thấu à, quan hệ minh hữu giữa chúng ta rất tốt, uhm, cho dù ta trở thành Nữ Vương Tư Ba Quốc, ta cũng sẽ không quên ngày hôm nay ngươi trợ giúp, chúng ta mãi là bằng hữu, không phải địch nhân.



Phó Thư Bảo cười nói:



- Có thể có Vương Phi như vậy làm bằng hữu, đó là vinh hạnh suốt đời ta.



Mảnh tiếng cười rộn vang trong phòng khách, khiến bầu không khí xơ xác tiêu điều sắp khai chiến, cảm giác có chút nhạt phai.



Vào lúc này, ngoài Bạch Tượng Thành đột nhiên truyền tới thanh âm kèn lệnh. Âm thanh trầm thấp, hùng hồn, bi đát.



Chiến tranh bắt đầu rồi.