Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 416 : Tiểu nhân đê tiện
Ngày đăng: 14:26 18/04/20
Leo lên tường thành phóng nhãn nhìn lại, quân đội của Mục Hãn Ba Da Vương Tử giống như thủy triều vọt tới Bạch Tượng Thành. Chiến mã phi như bay, cước bộ bộ binh trầm trọng có lực, ầm ầm, giống như búa tạ bổ xuống lay động đại địa. Thang công thành, Chàng Thủy Trùng Xa được dựng lên. Đầu thạch xa phía bước từng bước từ xa xa đã vượt qua không gian tiến tới gần, mang từng khối từng khối đạn thạch bắn về phía tường thành, mỗi một khối thạch đạn đều mang theo từng khói lực lượng trên nghìn cân, đánh vào tường thành, thạch đó vỡ vụn, tường thành rung chuyển.
Dưới sự điều khiển của các lực sĩ, mặt trời chói chang trên bầu trời bị một mảnh mây đen dày đặc che lấp, cuồng phong gào thét, chớp giật sấm vang. Từng đạo từng đạo do lực sĩ nắm giữ nguyên tố mộc thả xuống, ầm ầm đánh vào Bạch Tượng Thành.
Thoáng chốc, thiên địa biến sắc.
Tràng cảnh chiến trường đồ sộ như vậy chính là lần đầu tiên Phó Thư Bảo nhìn thấy, trong thân thể hắn có một cổ nhiệt huyết lưu động. Ý niệm chém giết trong đầu nhanh chóng phát sinh, càng lúc càng khó khống chế. Tu luyện Luyện Thiên Thần Quyển, thu được vết tích tinh thần của Luyện Thiên Tà Quân trong Luyện Thiên Thần Quyển, và liên hệ tới việc hắn sở hữu Thiên Ti Vạn Lũ, đương nhiên hắn cũng kế thừa được bản tính chém giết của Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong, trước đây cất dấu, không tùy ý để lộ, nhưng tại chiến trường chém giết hơn mười vạn đại quân, ý niệm chém giết thoáng hiện trong lòng hắn.
- Xem ra Mục Hãn Ba Da Vương Tử ngày hôm nay muốn đưa ta vào tử địa, bất quá, hắn sẽ hối hận! Cung thủ chuẩn bị!
Trên tường thành, Ba Mễ Na Vương Phi toàn thân chiến giáp rống lớn.
Đám cung thủ trên tường thành lập tức cài tiễn, chiến ý tràn đầy.
- Phóng tiễn!
Ba Mễ Na Vương Phi lại rống lớn một tiếng.
Vù vù vù. . .Một mảnh vũ tiễn bay lên không, dày đặc không kẽ hở vọt về phía đội quân của Mục Hãn Ba Da Vương Tử.
Trong nháy mắt, vũ tiễn mang theo mây đen và dông tố, giống như độc xà lấy mạng, thoáng chốc, khiến địch nhân xung phong nằm xuống một mảng lớn. Bất quá, tử thương như vậy, đối với đội quân giống như thủy triều mà nói, không thấm vào đâu.
Đội quân tinh nhuệ trăm người trên tường thành, do một trăm lực sĩ tinh nhuệ được Lạp Mỗ Đức trong thời gian ngắn tuyển chọn đã sử dụng nỏ lực luyện khí. Những người này phần lớn là thị vệ của Ba Mễ Na Vương Phi, đều sở hữu lực lượng tu vi không tầm thường, sử dụng nỏ lực luyện khí không hề có vấn đề gì.
Trăm cung thủ tinh nhuệ xuất hiện trên tường thành, cùng với chiến sĩ Hồ Tộc của Hồ Nguyệt Thiền tạo thành hai đường thẳng song song. Nỏ lực luyện khí trong tay bọn họ và nỏ lực luyện khí trong tay chiến sĩ Hồ Tộc, một loại là đời đầu, một loại là đời thứ hai được thăng cấp, bất luận từ hình dáng tới uy lực đều khác nhau rất nhiều.
- Không nên lãng phí tiễn của các ngươi, cố gắng bắn về chỗ đông người, lực xuyên thấu của nỏ lực luyện khí vô cùng mạnh, mỗi một tiễn bắn tới chỗ địch nhân đông đúc, có thể bắn chết mấy tên.
Phó Thư Bảo nói.
- Đã rõ, thiếu gia!
Chiến sĩ Hồ Tộc rống lớn thành một mảnh đáp. Những chiến sĩ Hồ Tộc này, từng người từng người đều là đại mỹ nữ đại nam nhân tuyệt thế, sát khí không có nửa điểm, nhưng rống lớn, ngược lại có uy phong lẫm liệt, có chút vị đạo uy vũ.
- Vậy chiến đấu đi, để bọn họ thấy sự lợi hại của Hậu Thổ Thành, Hắc Thạch Thành Bảo chúng ta! Giương cung, bắn!
Phó Thư Bảo vung tay lên không trung, mạnh mẽ huy vũ.
- Tiểu Thanh, Nguyệt Thiền, chúng ta giết chết gã đáng ghét này!
Nhất phi trùng thiên, đôi cánh ngủ sắc đẹp mắt bay lên trời giống như đạo cầu vồng từ Bạch Tượng Thành bay lên, mang theo quỹ tích chói sáng khiến người ta chấn động. Phía sau Phó Thư Bảo, Hồ Nguyệt Thiền đứng trên Hoan Nhạc Vân và Tiểu Thanh cùng lúc bay lên trời.
Một thân áo giáp lực luyện khí hồng nhạt, bảo thư thuẫn vững chắc, Huyễn Hồ Đao sắc bén vô cùng, Hồ Nguyệt Thiên cũng giống vậy khiến người ta cảm thấy chói mắt và chấn động.
Một mình Tiểu Thanh đã đủ sức chiến đấu với Mục Na, huống hồ còn có đại sư Hồ Nguyệt Thiền trợ giúp? Lấy ba đánh một, đám người Phó Thư Bảo chiếm ưu thế tuyệt đối.
Trên bầu trời, Mục Na bi phẫn nhìn ba người Phó Thư Bảo, Hồ Nguyệt Thiền và Tiểu Thanh vây công hắn, cả giận nói:
- Tiểu nhân! Có dũng khí một mình quyết đấu với ta!
- Mau chóng làm thịt hắn!
Đây chính là câu trả lời của Phó Thư Bảo.
Nếu như là tiểu nhân đê tiện, còn quan tâm tới quy củ quyết đấu gì nữa?
Vốn là người mang tiếng xấu, cần gì quân tâm tới ánh mắt của kẻ khác.
- Họ phó, lão tử liều mạng cũng phải giết ngươi báo thu cho Tang Điền!
Mục Na ném thi thể Tang Điền trong lòng chính mình bay về phía bầu trời, thân ảnh chợt lóe, trực tiếp chém giết tiến về phía Phó thư Bảo.
Tốc độ, lực lượng công kích của Mục Na có thể nói là thế công kích đạt tới đỉnh điểm, hơn nữa còn có tâm ý báo thù, hắn chém ra một quyền, dùng câu “ Sơn băng địa liệt “ để hình dung tuyệt không khoa trương.
Con người một khi bị cừu hận che lấp, sẽ mất đi sức phán đoán chính xác, trực tiếp đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiểm. Mục Na lúc này chính là rơi vào tình trạng như vậy. Đồng bạn chết khiến hắn mất đi năng lực phán đoán. Đổi lại là Phó Thư Bảo, tình huống như vậy, cho dù muốn báo thù, sẽ không đặt mình vào hoàn cảnh xấu như vậy, hắn đầu tiên chạy trốn, sau đó tìm kiếm cơ hội báo thù.
Thế nhưng, đường đường là dũng sĩ trấn quốc Tư Ba Quốc, Mục Na sẽ lựa chọn con đường tỏ ra yếu thế mất mặt này?
- Hừ!
Phó Thư Bảo ung dung lui về phía sau, tốc độ giúp hắn nhanh chóng tránh né đạo công kích của Mục Na đánh tới. Ngay khi bay ngược lại phía sau, một mảnh quang hoa trong suốt phát sinh, thản nhiên tụ hội, trên bầu cuồng phong gào thét nhất thời xuất hiện hai Phó Thư Bảo giống nhau y đúc.
Tất thảy khẽ động, toàn bộ chợt lóe, hai Phó Thư Bảo thật giả khó phân biệt bay tứ phía, hình dạng rất hung mãnh, nhưng thủy chung vẫn an toàn, một khi gặp phải phản kích lập tức tránh né rất xa.