Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 435 : Hài cốt khác thường

Ngày đăng: 14:27 18/04/20


Thần miếu xây dựng trên đỉnh Thánh Thập Tự Sơn, có chiến sĩ Thập Tự quân thủ vệ, trực tiếp đáp xuống đỉnh núi rõ ràng không thích hợp. Chỉ có thể chịu khổ cực một chút, từ chân núi lén leo lên thôi.



Tuyết đọng bao phủ rừng cây um tùm, che lấp đường đi. Phóng nhãn nhìn lên cao, tất cả đều trắng xóa.



- Ngọn núi lớn như vậy, đi đâu mà tìm Vân Nê Thổ Đậu?



Tới nơi cần đến, bộ dáng Hồ Nguyệt Thiền lại không có hài lòng nửa điểm.



Phó Thư Bảo nói:



- Hoàng Hồ Minh Tộc Trưởng không hề nói rõ địa điểm cụ thể sao? Ví như, lấy thần miếu làm mốc, đi về phía nào đó cách một khoảng cách chẳng hạn...?



Hồ Nguyệt Thiền cười khổ nói:



- Quyển da thú Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong lưu lại, miêu tả nơi cất dầu năm loại linh tài cực phẩm, thời gian đó, Thánh Đóa Lan Quốc chưa thành lập, người vẽ bức địa đồ kia làm sao có thể sử dụng thần miếu làm mốc? Mặt khác, cho dù lấy thần miếu làm mốc, Vân Nê Thổ Đậu là linh tài cực phẩm nguyên tố thổ, ẩn chứa nguyên tố thổ tinh túy, có thể tùy ý di chuyển trong đất, thời gian dài trôi qua, ai có thể khẳng định vị trí cụ thể của nó?



Phó Thư Bảo cười khổ một chút:



- Ta quên mất, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi chút, chờ trận mưa tuyết này giảm đi một chút rồi nghĩ biến pháp.



- Thời gian có hạn, chúng ta không tranh thủ thời gian tìm kiếm Vân Nê Thổ Đậu, lại muốn tìm nơi nghỉ ngơi, lẽ nào ngươi nghĩ chúng ta đến Thánh Thập Tự Sơn ngắm cảnh sao?



Hồ Nguyệt Thiền vừa bực mình vừa tức cười nói.



- Gió tuyết chướng mắt, chúng ta lại không biết đội quân Thập Tự quân tinh nhuệ ở nơi nào, bọn họ lại có thực lực rất mạnh, tùy tiện tiến nhập, chẳng may bị phát hiện chúng ta chẳng phải kiếm củi ba năm đốt một giờ sao, cho nên phải chuẩn bị tốt, một lần hành động thành công, sau đó hiện thân.



Phó Thư Bảo nhìn đỉnh núi cao chót vót xuyên mây, tuy hắn không nhìn thấy vị trí thần miếu tại nơi nào, càng không thấy chiến đội tinh nhuệ Thập Tự quân trăm người, nhưng hắn hiểu được, không phải lực lượng thủ vệ này không tồn tại.



Thập Tự quân trấn thủ thánh địa, khẳng định là chiến sĩ tinh nhuệ chọn ra từ đội quân tinh nhuệ, thực lực không giống bình thường.



Mục đích lần này là linh tài cực phẩm nguyên tố thổ Vân Nê Thổ Đậu, nó đối với Phó Thư Bảo có ý nghĩa phi thường trọng đại, cho nên chỉ được phép thành công không được thất bại. Hắn coi trọng đối với chuyện lần này còn lớn hơn so với Hồ Nguyệt Thiền rất nhiều, cho nên, hắn càng không được nơi lỏng, cẩn thận từng li từng tí.



Hồ Nguyệt Thiền không tiếp tục tranh cãi với Phó Thư Bảo nữa, nàng và hắn lặng yên không tiếng động lẻn vào Thánh Thập Tự Sơn, tới vách đá giữa sườn núi tìm một sơn động thiên nhiên trốn vào trong đó.



Gió tuyết ngoài sơn động vù vù thổi mạnh, gào khóc thảm thiết. Vào sơn động, cảnh vật hắc ám khiến tầm mắt Phó Thư Bảo không thấy được xa. Hai luồng nguyên tố hỏa ngũ sắc phát sáng, một luồng trong đó nhẹ nhàng bay về chỗ sâu trong sơn động, nơi đi qua nhất thời được chiếu sáng, hiện rõ ảnh vật.



Sơn động không quá rộng, nguyên tố hỏa rời đi rất nhanh đập vào vách đá, rơi xuống phía dưới, nhưng chưa tắt, nguyên tố hỏa rơi xuống mặt đất lặng lẽ thiêu đốt, phát sáng và tỏa nhiệt.



Cũng chính là khi nguyên tố hỏa ngũ sắc rơi xuống mặt đất, thần sắc Phó Thư Bảo và Hồ Nguyệt Thiền khẽ đổi, chỉ thấy nơi nguyên tố hỏa rơi xuống rõ ràng là một đống bạch cốt chồng chất!




- Lực lượng trấn thủ thần miếu không hề tầm thường, ngươi nhất định sẽ bị phát hiện, việc này để ta tự mình xử lý, ta sử dụng lực lượng phân thân vào thăm dò một chút.



Lực lượng phân thân, nếu như không có sát ý, chính là một đoàn không khí hư vô, là một loại năng lượng ngưng luyện thể ẩn hình, trước kia lực lượng phân thân cởi quần Chi Ni Nhã, Chi Ni Nhã mới chỉ cảnh giác, nhưng sau cùng không thể phát hiện lực lượng phân thân tồn tại, cho nên, sử dụng lực lượng phân thân thăm dò tình hình thần miếu quả thực thần không biết quỷ không hay.



- Phụ thân mẫu thân, chúng ta có thể giúp đỡ cái gì?



Đan Thư Thần Thú khờ dại hỏi.



- Chuyện đối với các ngươi chính là mau tiến nhập Sinh Trữ Vật Không Gian, nếu như quá trình bắt Vân Nê Thổ Đậu bị phát hiện, ta và mẫu ngươi sẽ dễ dàng đào tẩu.



Phó Thư Bảo mang Luyện Thiên Thử và Đan Thư Thần Thú tiến nhập Sinh Trữ Vật Không Gian, sau đó quay trở lại sơn động.



Trong sơn động lại khôi phục trạng thái yên tĩnh, còn ngoài sơn động gió tuyết gào thét. Một nơi vô cùng tĩnh mịch, một nơi luôn luôn hoạt động. Hoàn toàn trái ngược, khiến người ta cảm giác đang ở ranh giới hai thế giới khác nhau.



Phó Thư Bảo ngồi xếp bằng trên mặt đất tràn đầy bụi bẩn, thần thái đoan trang. Hồ Nguyệt Thiền lẳng lặng đứng bên cạnh hắn, không có quấy nhiễu hắn.



Thoáng chốc, mảnh lực lượng phân thân trong suốt liền xuất hiện trên hư không. Lực lượng phân thân được ngưng luyện có tính chất giống Phó Thư Bảo như đúc, kể cả thuộc tính lực lượng bên ngoài đều giống như như đúc, chỉ là một người rất mạnh, một người tương đối yếu nhược mà thôi.



Rất nhanh, Phó Thư Bảo liền cải biến lực lượng phân thân một chút, vẻ bề ngoài rõ ràng tiêu thất, trở nên lờ mờ không rõ. Quang hoa trong suốt cũng đã biến mất, mắt thường vô pháp nhìn thấy. Sau cùng, lực lượng lực khí cũng biến mất, chỉ còn lại hư vô không thể cảm giác được. Nói ngắn gọn, lực lượng phân thân bây giờ liên tục được Phó Thư Bảo cải biến, đã tạo thành một người hư vô chỉ có hắn mới có thể cảm giác được, điểm ấy, ngay cả Hồ Nguyệt Thiền gần ngay trước mắt cũng vô pháp cảm giác được.



Chẳng qua, lực lượng phân thân trải qua cải biến như vậy, năng lực chiến đấu khẳng định suy giảm lớn, nhưng năng lực đối với việc ẩn hình thăm dò tin tức tình báo lại được tăng cường rất lớn.



Tới dò xét tình hình thần miếu trên đỉnh núi, Phó Thư Bảo rất rõ ràng, đây không phải chiến đấu, cho nên làm như vậy là lựa chọn sáng suốt nhất.



Cô đọng và cải biến lực lượng phân thân hoàn tất, tâm niệm Phó Thư Bảo khẽ động, một đoàn lực lượng phân thân giống như không khí liền rời khỏi sơn động, bay về phía đỉnh núi.



Tuy rằng hai mắt Phó Thư Bảo khẽ nhắm, nhưng trong thức thải của hắn đã hiện ra hoa tuyết khắp trời, phong tuyết cuồng bạo, tất cả đều hiện lên trong đầu hắn, rất rõ ràng.



- Người kia luôn luôn khiến ta vô pháp dự liệu, Huyễn Hồ phân thân của ta tuy chiếm ưu thế tuyệt đối về số lượng, nhưng mức độ cường đại hoàn toàn thua kém lực lượng phân thân của hắn, đặc biệt dưới tình huống này, ta biết rõ lực lượng phân thân của hắn tồn tại, nhưng không cách nào cảm giác được, thực sự không thể so sánh ah...



Không dám quấy rối Phó Thư Bảo sử dụng tâm niệm điều khiến lực lượng phân thân thu hoạch tin tình báo trên thần miếu, nhưng Hồ Nguyệt Thiền không thể khiến lòng mình yên tĩnh, mà nàng suy nghĩ rất nhiều.



Rất nhanh, một tòa thần miếu sừng sững trên đỉnh Thánh Thập Tự Sơn hiện lên trong đầu Phó Thư Bảo. Đó là một tòa kiến trúc bằng đá cực kỳ hùng vĩ và đồ sộ. Khung vòm thật lớn sử dụng hơn một nghìn khối đá xanh thật lớn dựng lên, cửa lớn e là cao đủ hai mươi thước. Dưới cửa lớn là một mảnh sân rộng, dùng vật liệu thuần sắc xây thành. Giờ khắc này, hoa tuyết bay phấp phới khắp trời, mà trên phiến sân rộng, không ngờ không lưu lại bông tuyết nào!



Một cái thông đạo hơn một nghìn khối đá kéo dài từ cửa lớn tới sân rộng, cách một đoạn lại có hai chiến sĩ Thập Tự quân thân mặc chiến giác, tay cầm trường đao đứng sừng sững. Phong tuyết không động, hình dạng thập phần uy vũ.



Nhìn tổng thể một chút, lực lượng phân thân vô hình và mảnh tuyết phong, lặng yên không tiếng động nhẹ nhàng tiến nhập thần miếu.