Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 490 : Giả vờ hợp tác

Ngày đăng: 14:27 18/04/20


Nàng mỹ nhân bên dưới ngọn đèn bày ra một bộ dáng không hề để ý đến mọi

chuyện, mà chỉ là chuyên chú tiến hành chà lao cái Độc Chi Đoản Thống

của nàng.



Đây chính là kiện vũ khí Luyện Lực Khí xuất sắc nhất mà Độc Âm Nhi từng luyện chế ra, căn cứ theo Thư Chi Luyện Lực Khí Nỗ của

Phó Thư Bảo mà cải tạo thành. Chẳng qua, trong suy nghĩ của Phó Thư Bảo, Độc Chi Đoản Thống của nàng kỳ thuật một nửa là nỗ, còn một nửa là súng hỏa dược, là một loại Luyện Lực Khí kỳ lạ do hai cái cùng kết hợp lại.

Chính là, thời điểm khi Độc Chi Đoản Thống phóng ra cũng không có hỏa

dược, mà là có một khỏa Linh Thú Lực Đan cung cấp năng lượng.



Trên người của Độc Âm Nhi đăng mặc một kiện chiến giáp Luyện Lực Khí Vũ cấp

do chính bản thân nàng luyện chế ra, tư thế oai hùng hiên ngang, khiến

cho Phó Thư Bảo nhìn thấy cũng phải tâm viên ý mã. Nhưng mà kiện chiến

giáp Luyện Lực Khí này đối với Độc Âm Nhi hình hành nên một loại phòng

hộ toàn thân. Nếu như Phó Thư Bảo muốn có hành vi phi lễ gì đó, trừ phi

dùng vũ lực chế phục, dùng loại thủ đoạn dã man giải trừ võ trang của

nàng mới có thể làm được.



- Nhìn cái gì mà nhìn? Đêm nay không có trò hay gì đâu đó!



Độc Âm Nhi lười biếng liếc mắt nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo, theo bản năng

khẽ khép chặt hai chân lại, không để cho gã nam nhân trước mắt này lưu

lại bất cứ cơ hội có thể rình coi gì cả. Hai chân của nàng thon dài mà

đẫy đà, bộ hộ giáp kim chúc Vũ cấp vô cùng đều đặn phân bố bên trên cặp

đùi xinh đẹp, bảo vệ cẩn thận phần đùi, phần bao đầu gối cùng với đôi

giày Luyện Lực Khí ở trên chân. Những cái này cũng đều không hề ảnh

hưởng gì đến hình dạng hai chân của nàng, ngược lại còn làm cho người ta có một loại mỹ cảm kim chúc, mỹ cảm lực lượng thật mạnh.



- Vì sao lại nổi nóng như vậy chứ?



Phó Thư Bảo khẽ nghiêm mặt nói.



- Hừ! Không nói cho ngươi biết!



Trên mặt vẫn duy trì vẻ cường ngạnh, nhưng mà trong lòng Độc Âm Nhi lại là một mảnh cười gian:



- Cho tên gia hỏa bại hoại ngươi tức chết! Ai bảo ngươi cứ mãi luôn khi dễ ta!



Phó Thư Bảo đi đến trước mặt của Độc Âm Nhi, quỳ một gối xuống.



- Làm gì thế?



Độc Âm Nhi lại đem hai chân nàng dùng sức kẹp chặt lại hơn. Bởi vì nàng

biết rõ, ánh mắt của Phó Thư Bảo vừa vặn có thể nhìn thẳng vào chỗ yếu

hại của nàng. Trong tràng chiến đấu công thủ này, nàng ta chỉ cần một

chút không cẩn thận liền chịu phải thiệt thòi.



Thế nhưng Phó Thư

Bảo cũng không có hạ lưu như vậy, dùng sức hai tay mà mạnh mẽ mở ra cặp

đầu gối đang khép chặt kia, mà hắn chỉ là vươn một tay ra, chậm rãi đem

bàn tay đang nắm chặt mở ra, khẽ lộ ra một chút Luyện Chi Trữ Vật Giới

đang giấu bên trong lòng bàn tay.



- Di? Cái này…



Độc Âm Nhi kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Luyện Chi Trữ Vật Giới nằm trong tay của Phó Thư Bảo.



Phó Thư Bảo cười nói:



- Có thích không?



Hai mắt của Độc Âm Nhi tỏa sáng lấp lánh, hai chân đang khẽp chặt lại lập
- Vậy cứ quyết định vậy đi!



- Được rồi! Trư Hoàng sẽ liên lạc với ngươi! Chúng ta đi đi! Không cần để cho Mặc Lan Lý Sự phát hiện ra chúng ta đã gặp mặt nhau!



Vân La Lý Sự lưu lại một câu nói, sau đó trong nháy mắt liền biến mất trong rừng cây rậm rạp.



Diệt Luân Lý Sự cùng với Trư Hoàng cũng lần lượt rời đi. Thời gian gặp mặt

thật ngắn, chỉ đủ nói mấy câu mà thôi, thế nhưng cũng cấp cho Phó Thư

Bảo sự rung động thật lớn. Trong lòng hắn âm thầm suy tư, nói:



-

Không nghĩ tới Vân La Lý Sự không ngờ cũng biết chuyện hai tháng sau

Tiếp Dẫn Chi Thuyền mới có thể đến đây. Mà Mặc Lan Lý Sự lại cũng không

có nói cho ta biết chuyện tình này, chẳng lẽ nàng ta không biết? Hoặc

là, nàng ta cố tình giấu diếm ta? Thời gian hai tháng, sửa luyện một

ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng, hẳn là cũng đủ rồi! Đến lúc đó, bất luận là

Diệt Luân Lý Sự hay là Diệt Luân Lý Sự, Vân La Lý Sự cùng với Trư Hoàng, có muốn giết ta, cũng đều không có khả năng rồi!



Về phần chuyện

ba tên gia hỏa Diệt Luân Lý Sự, Vân La Lý Sự cùng với Trư Hoàng có thể

giết chết được Mặc Lan Lý Sự hay không, Phó Thư Bảo cũng không thật sự

quá mức quan tâm. Hai bên bọn họ đấu đá nhau, tốt nhất là lưỡng bại câu

thương mới tốt.



o0o



Đi vào trong Thần Miếu của Luyện Hoa Nữ Thần, Mặc Lan Lý Sự đã sớm chờ hắn ở đây.



- Không tệ! Chiếu theo tốc độ chữa trị như thế này, như vậy xem ra, ngươi thậm chí còn có thể chữa trị nhiều hơn một chút, chỉ còn chừa lại

khoảng chừng một phần tư hay một phần năm gì thôi. Như vậy mà nói, lúc

đi lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền, ngươi có thể rất nhanh hoàn thành xong công

tác chữa trị cuối cùng.



Mặc Lan Lý Sự lộ ra một nụ cười vô cùng

vui vẻ. Quả thật Phó Thư Bảo xử lý rất chính xác, hiểu quả tốt như vậy,

nàng ta không có đạo lý gì mất hứng cả.



- Yên tâm đi, Mặc Lan Lý

Sự! Hiện tại ta đã gấp gáp muốn chết, nghĩ đợi đến lúc đi lên Tiếp Dẫn

Chi Thuyền, đi đến Thánh Đảo thần thánh kia!



Phó Thư Bảo mỉm cười nói, trong lòng thì lại thầm mắng:



- Ngươi con mẹ nó! Sớm hoàn thành chữa trị một chút, ngươi chính là muốn lão tử sớm quy thiên có đúng không?



- Cứ như vậy đi! Ta còn có rất nhiều chuyện tình phải xử lý, sẽ rời khỏi nơi đây mấy ngày!



- Có bao xa thì lăn chết bấy xa đi!



Lời nói này, Phó Thư Bảo chỉ dám nói ở trong lòng.



Sau khi Mặc Lan Lý Sự rời đi, Phó Thư Bảo kiểm tra một chút lại đầu Chiến

sĩ Thạch Tượng giả mạo kia. Hắn phát hiện ra Mặc Lan Lý Sự cũng không có phát hiện ra điều gì kỳ quái cả. Chẳng qua, đến thời điểm ăn cắp đi số

lượng đủ nhiều, hoặc là thời điểm toàn bộ Chiến sĩ Thạch Tượng bên trong Thần Miếu cũng đều là giả cả, như vậy hắn khó có thể cam đoan Mặc Lan

Lý Sự sẽ không phát hiện ra.



Chẳng qua điểm này Phó Thư Bảo đã sớm nghĩ ra biện pháp giải quyết rồi.



Ngón tay liên tục búng nhanh, hơn mười đầu Chiến sĩ Thạch Tượng lập tức chui vào bên trong Luyện Chi Trữ Vật Giới của hắn.