Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 491 : Quy vân quốc

Ngày đăng: 14:27 18/04/20


Lần thứ hai tiến hành chữa trị, Phó Thư Bảo vẫn đem số lượng khống chế ở một biên độ cực nhỏ. Sau khi giao phó mọi chuyện xong, Mặc Lan Lý Sự cũng không có đến xem xét, tựa hồ đối với chuyện tình Phó Thư Bảo làm rất yên tâm. Xung quanh Thần Miếu, Phó Thư Bảo cũng không có phát hiện thân ảnh của đám nữ chiến sĩ của nàng ta. Chẳng qua lần này hắn vẫn biểu hiện vô cùng cẩn thận, dùng những vật liệu đá bỏ đi đắp nặn thành hình của các Chiến sĩ Thạch Tượng giả, sau đó mới rời khỏi Thần Miếu.



Quay trở lại doanh địa của Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa, Tiểu Thanh ra ngoài thu thập tin tức tình báo đã trở về. Lần này đây nàng mang về tin tức khiến cho Phó Thư Bảo có chút ngoài ý muốn.



- Chủ nhân, mấy ngày hôm trước còn sóng yên gió lạng, các Luyện Lực sĩ đến từ các nơi trên thế giới không ngừng đi thăm dò thế giới mới sinh ra này, biểu hiện ra hứng thú phi thường nồng đậm. Nhưng mà mấy ngày sau, những người này rõ ràng đã không còn hứng thú như trước nữa, nghĩ muốn tìm biện pháp đi ra ngoài.



Phó Thư Bảo cười nói:



- Thậm chí ngay cả chúng ta cũng đều không thể đi ra ngoài, đám Luyện Lực sĩ này làm thế nào có thể ra ngoài được chứ? Nếu có đường đi hoặc là phương pháp nào đó mà nói, chúng ta còn ở lại nơi này nữa sao? Thật sự là rất buồn cười!



Tiểu Thanh tiếp tục nói:



- Quả thật là không ai có thể đi ra ngoài cả. Nhưng mà một vài Luyện Lực sĩ đều mang theo những người của mình tự chiếm đóng địa bàn, hơn nữa đã đem một mảnh địa phương to lớn Di Vong Chi Khư này chia đất chiếm lĩnh. Một vài vương tôn quý tộc lại lấy ra cờ hiệu bổn quốc của bọn họ, xác định ranh giới, giống như phiến thổ địa đó chính là quốc thổ của bổn quốc bọn họ vậy. Người nào muốn đi vào cũng đều không được!



Chuyện tình khôi hài tìm đường đi ra ngoài nghe được lúc trước tựa hồ như chỉ là một món đồ ăn khai vị mà thôi, ở bên trong thế giới mới này mở rộng cương thổ các nước mới chính là chuyện tình khôi hài nhất.



Sửng sốt suốt nửa ngày, Phó Thư Bảo mới miễn cưỡng nói:



- Tiểu Thanh, như vậy tình hình hiện tại, có bao nhiêu Luyện Lực sĩ chiếm lĩnh địa, tự phong thành quốc gia?



Tiểu Thanh đáp:



- Đám vương tôn quý tộc đến từ các quốc gia trên thế giới này cơ hồ ai nấy cũng đều khai mở các quốc gia của riêng mình. Đến thời điểm ta trở về, đã có tổng cộng mười hai quốc gia được thành lập rồi, nói vậy sau này sẽ còn có càng nhiều quốc gia hơn thành lập a!



- Ha ha ha…



Phó Thư Bảo rốt cuộc cũng bật cười thành tiếng:



- Đám vương tôn quý tộc này thật là quyền lực làm mờ mắt! Ở trong phiến địa phương mà sự sinh tử cũng đều bị người khác khống chế, không ngờ lại cuồng vọng đến mức chiếm lĩnh thổ địa, tự phong thành Vương, cái này quả thật là tự đào mộ cho chính mình a!



Hồ Nguyệt Thiền xen miệng vào nói:



- Ta nghĩ ngươi hẳn là muốn bắt chước bộ dáng của bọn chúng rồi, chiếm lĩnh một mảnh thổ địa, tự phong thành Vương này nọ a! Phải biết rằng, với thực lực của chúng ta, ngoại trừ ba vị Lý sự ra, chúng ta rõ ràng là mạnh nhất rồi!



Phó Thư Bảo lắc lắc đầu, nói:
Phó Thư Bảo lắc lắc đầu:



- Không cần thiết! Quy Vân Tông mà nói, hiện tại ta đã không để ở trong mắt nữa rồi! Huống hồ, cho dù Quy Vân Tông nghĩ muốn gây bất lợi cho ta, cho dù không tính tới chuyện thực lực của bản thân ta đi nữa, thì Thất Luyện Mãng ở bên trong Sinh chi Không gian Trữ vật cũng không phải là kẻ tầm thường. Mà ngay cả Mặc Lan Lý Sự, Diệt Luân Lý Sự cùng với Vân La Lý Sự cũng sẽ không để cho ta xảy ra chuyện gì đâu.



- Được rồi! Vậy thì ngươi cẩn thận một chút!



Độc Âm Nhi dặn dò. Nàng từ đầu đến cuối vẫn chưa từng bao giờ nghi ngờ qua quyết định gì của Phó Thư Bảo cả. Đây cũng chính là một cái ưu điểm rất lớn của nàng.



An bày một chuyện tình bên người, Phó Thư Bảo một mình một người đi theo Cung Thác rời khỏi đoanh địa của Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa.



Cái gọi là Quy Vân Quốc, chẳng qua cũng chỉ là một phiến địa phương nằm ở phía mặt Đông ngoại thành của Di Vong Chi Khư khoảng cách chừng hai trăm dặm mà thôi. Phiến lãnh thổ mà Quy Vân Quốc chiếm cứ là một mảnh đất hẹp dài, hai bên đều có sông lớn chắn ngang. Bên trong lãnh thổ một nước cũng có bình nguyên thổ địa phì nhiêu, có núi cao chập chùng, còn có rừng cây rậm rạp nữa. Chỉ tính về mặt tài nguyên mà nói, thì cũng tương đối phong phú.



Quy Vân Quốc không có Đô thành, cũng không thể có được. Nhưng mà ở bên trên một ngọn núi lớn tên là Thiên Tháp Sơn, bọn họ đã tu kiến lên một tòa cung điện bằng đá tương đối giản dị, còn có một phiến quảng trường tương đối rộng lớn cùng với những địa phương mà đệ tử Quy Vân Tông sinh sống. Lần này đi đến Di Vong Chi Khư, Phó Thư Bảo chỉ thấy được những nhân vật trung tâm nhất của Quy Vân Tông. Thời điểm đi lên Thiên Tháp Sơn, hắn mới phát hiện, lần này Quy Vân Tông đi đến đây, không ngờ lại mang theo đến một ngàn đệ tử tinh nhuệ của mình. Trong đó có cả lực lượng trung tâm nhất của bọn họ, Luyện Lực Sĩ Đường của Quy Vân Tông cũng ở trong đó.



Mấy gã đệ tử này nam nam nữ nữ đều có, độ tuổi cũng không quá lớn lắm.



Hiện tại xem ra, kỳ thật Quy Vân Tông cũng không phải là nhất thời nóng đầu lên, chơi đùa trò chơi của đám tiểu hài tử bình thường kia. Nếu như cái chụp hộ tráo bao phủ trên đại địa kia vĩnh viễn cũng không biến mất, như vậy, những đệ tử mà Quy Vân Tông đem đến đây kết hợp với nhau, dần dần có thể phát triển lớn mạnh lên thành một cái quốc gia chân chính. Mặt khác, trên đường đi đến đây, Phó Thư Bảo cũng phát hiện ra, ở bên trong cái thế giới mới sinh ra này, linh năng phân bố khắp nơi trong thiên địa thật sự vô cùng dư thừa, so với thế giới bên ngoài kia quả thật còn nhiều hơn gấp mười lần. Một cái hoàn cảnh như vậy, chính là thích hợp cho Lực sĩ tu luyện nhất.



Tất cả dấu hiệu cũng đều cho thấy, ở bên trong cái thế giới mới sinh ra này, hết thảy mọi thứ cũng đều có thể.



- Mời đi theo ta, Phó công tử!



Cung Thác khiêm tốn nói.



Cái gã ở bên trong Quy Vân Tông vốn dĩ có địa vị cực cao này, lúc này đột nhiên biểu hiện ra dáng vẻ vô cùng khiêm tốn cùng với hữu hảo, cái này thật đúng là khiến cho Phó Thư Bảo có chút không quen. Đi theo Cung Thác tiến vào trong quảng trường, bên dưới lúc này đã sớm đứng đầy người. Hơn một ngàn gã đệ tử Quy Vân Tông chỉnh tề đứng ở bên trên quảng trường, hô to:



- Nữ vương Bệ hạ vạn tuế!



Băng Oánh mặc một kiện hoàng bao hơi có chút đơn sơn, lẳng lặng ngồi trên một chiếc vương tọa bằng hoàng kim. Có thể nhìn ra được, chiếc vương tọa bằng hoàng kim kia chính là gần đây mới luyện chế ra. Ở bên người của Băng Oánh, phân biệt đang đứng Mạc Sầu cùng với Mạc Khinh Vân. Thời điểm khi Phó Thư Bảo đi lên quảng trường, tầm mắt của hai người đều lập tức tụ tập lên trên người của Phó Thư Bảo.



Nghi thức đến thời điểm này tựa hồ đã tiến hành đến giai đoạn quan trọng nào đó, Mạc Sầu cùng với Mạc Khinh Vân cũng không có đi tới, Băng Oánh cũng không có đi tới.



Người chủ trì nghi thức lên ngôi Nữ vương hôm nay không ngờ lại chính là người đứng đầu trong Tứ Đại Thủ Vệ Giả của Quy Vân Tông, Cương Đông. Cái tên gia hỏa này lúc trước đã bị Phó Thư Bảo đánh cho bị trọng thương. Thời điểm khi Phó Thư Bảo tiến đến, hắn tự nhiên là cũng nhìn thấy. Nhưng mà điều khiến cho Phó Thư Bảo cảm thấy kỳ quái chính là, bên trong ánh mắt của tên gia hỏa này không ngờ cũng không hề có chút cừu hận nào. Mà không chỉ không có cừu hận, ngay cả một tia ánh mắt phức tạp cũng đều không hề có.