Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 502 : Trêu đùa

Ngày đăng: 14:28 18/04/20


Ánh trăng sáng hòa nhã thánh khiết chiếu rọi quang mang sáng tỏ xuống

thế giới hắc ám. Nước sông của kênh đào ngầm vẫn như cũ rầm rập chảy

xuôi, phát ra thanh âm róc rách vui tai. Rễ cây của Khởi Nguyên Chi Thụ

đã bao trùm đến tất cả những địa phương mà mắt thường có thể nhìn thấy.

Chúng nó vô cùng thô to, đạt đến đường kính mấy thước, cũng có sợi rất

nhỏ, tương đương với chiếc đũa bình thường. Năng lượng trụ khổng lồ đứng sững sững ngay trung tâm của thế giới hắc ám, phát ra vô vàn những đốm

sát vô tận, chẳng khác nào Thần tích cả.



- Nơi này chính là Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành à? Thật sự là kỳ tích a!



Từ trong Sinh chi Không gian Trữ vật đi ra, Độc Âm Nhi đầu tiên nhìn thấy

Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành, liền nhịn không được phát ra một tiếng cảm

thán. Tâm tình vô cùng kích động cùng với rung động, mức độ này so với

lúc trước khi Phó Thư Bảo cởi sạch quần áo, nàng ta bị bắt phải nhìn

thấy cứ thứ đồ vật giống đực dữ tợn kia còn mãnh liệt hơn rất nhiều.



Ngoại trừ Phó Thư Bảo, Đan Thư Thần Thú cùng với Thất Luyện Mãng ra, tất cả

mọi người bên cạnh Phó Thư Bảo cũng đều là lần đầu tiên đi đến nơi này.

Cảnh tượng thành thị ở nơi này đồng dạng khiến cho bọn họ cảm thấy phi

thường rung động, kích động không thôi.



Đứng trên bục cao của

cảng khẩu, Phó Thư Bảo giơ tay chỉ về phía Thần Miếu của Luyện Ngục Thần Tước nằm bên trên vách núi đen phía xa xa, nói:



- Nơi đó chính

là Thần Miếu của Luyện Ngục Thần Tước, sau khi sữa chữa xong Phong Ấn

Luyện Lực Khí bên trong nó, chúng ta sẽ có được một không gian sinh tồn

vô cùng an toàn a!



- Chính ngươi tự mình đi sữa chữa đi, chúng ta muốn nhìn xem một chút Thế giới Địa Hạ thần kỳ này đã! Tốt nhất thời

điểm sau khi chúng ta xem xét xong, quay trở về, ngươi liền một phen đem hết thảy chuyện tình làm tốt hết đi!



Độc Âm Nhi nói.



Khóe miệng của Phó Thư Bảo nhất thời nhếch lên một tia cười khổ. Nam nhân

vĩnh viễn cũng là con trâu xuất lực làm việc a! Thậm chí ngay cả thời

điểm ở trên giường cũng không có ngoại lệ.



Lời đề nghị của Độc Âm Nhi rất nhanh nhận được sự hưởng ứng của mọi người. Phó Thư Bảo cũng

đành phải gật đầu đáp ứng. Sau khi dặn dò một chút những chuyện tình cần chú ý an toàn trong này, liền tiễn đám người bên cạnh đi xem xét Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành này.



Là người cuối cùng đi ngang qua bên cạnh Phó Thư Bảo, Hồ Nguyệt Thiền khẽ nhếch miệng cười khẽ một tiếng, nói:



- Hiện tại cuối cùng ngươi đã biết rằng ta tốt nhất chưa? Ta chưa từng bao giờ đối xử với ngươi như là một con trâu đực cả!



Hồ Nguyệt Thiền không hề nghi ngờ gì chính là một yêu sủng ở thời điểm

thỏa đáng nhất, ở địa phương thỏa đáng nhất, có một loại ý tứ hàm xúc

phá hoại sự yên ổn của gia đình. Nhưng mà vào thời điểm này, Phó Thư Bảo lại vẫn như cũ muốn đem cô ả hồ ly tinh này ôm chặt vào lòng, hảo hảo


Những thanh âm như nước chảy, gió thổi,

còn các thanh âm mơ hồ khác ở bên ngoài không ngừng truyền vào, thế

nhưng Phó Thư Bảo lại xem như là chúng không hề tồn tại, không để cho

chúng nó ảnh hưởng đến mình chút nào cả. Toàn bộ tâm thần của hắn cũng

đều đặt trên công tác luyện chế, sừng sững bất động giống như là sơn

nhạc vậy.



Hoàn toàn bất đồng với sự chuyên chú, tĩnh lặng bên

trong Thần Miếu, không gian tại Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành ở bên ngoài

Thần Miếu vô cùng sinh động. Nơi nơi cũng đều tràn ngập thân ảnh của các chiến sĩ Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa. Một thế giới thần kỳ trước mặt như

vậy làm cho bọn họ không khỏi cảm thán, vì đó mà kích động. Nhưng mà

dưới mệnh lệnh của Phó Thư Bảo, bọn họ cũng vô cùng tự giác thu liễm sự

tò mò, không tiếp cận quá gần trụ năng lượng khổng lồ ở trung tâm kia.



Phó Thư Bảo ở nơi đâu cũng sẽ không có nguy hiểm, đó là bởi vì hắn là người được Khởi Nguyên Chi Thụ lựa chọn, là người khiến cho Tiếp Dẫn Chi

Thuyền xuất hiện. Nếu đổi lại là người khác, rất có thể chỉ trong chớp

mắt đã bị hủy diệt sạch. Với uy lực của năng lượng trụ có khả năng chống đỡ toàn bộ Thế giới Địa Hạ mà nói, cho dù là Tiểu Thanh, cũng là không

có chút năng lực hoàn thủ, như vậy càng không cần phải nói đến những

chiến sĩ bình thường, Hồ Nguyệt Thiền còn có Độc Âm Nhi nữa.





có một phiến địa phương vô cùng nguy hiểm, không thể nào tiếp cận, đó

chính là kênh đào ngầm. Bởi vì đó là một địa phương chưa được thăm dò.

Bên dưới dòng nước cất giấu những sự hung hiểm gì không ai biết được.

Dưới tình huống không có nắm chắc tuyệt đối, cũng không thể nào tiến

hành thăm dò được.



Lại có người, mang theo tâm tình vừa kinh sợ,

vừa kích động đi khắp nơi quan sát phiến Thế giới Địa Hạ thần kỳ này,

nhưng cuối cùng lại vẫn biết dằn nén sự tò mò lại. Bằng không thì lòng

hiếu kỳ rất có thể đem chính mình tiến nhập vào hoàn cảnh nguy hiểm chết người. Mà đồng thời, bởi vì cảm nhận được áp lực chiến tranh mạnh mẽ từ ngoại giới truyền đến, cho nên mặc dù là tại thời điểm đi nghiên cứu

cảnh sắc khắp nơi, nhưng mà mọi người lại vẫn duy trì sự cảnh giác cao

độ. Nếu như Mặc Lan Lý Sự đột nhiên giết vào, bọn họ vẫn có thể trong

lúc nhất thời tạo ra được sức chiến đấu cường đại.



Đứng ở trên

đỉnh mái vòm một kiến trúc bị một cái rễ cây khổng lồ bao trùm, Độc Âm

Nhi lẳng lặng quan sát trụ năng lượng khổng lồ ở phía xa xa, biểu tình

trang trọng mà thành kính. Trong tiềm thức, nàng đã đem trụ năng lượng

kia xem như là một vị Thần linh đã sáng lập ra thế giới cùng với vạn

vật.



Đột nhiên có một tiếng bước chân nhàn nhạt truyền đến. Chẳng biết từ lúc nào, Hồ Nguyệt Thiền đã đứng sóng vai cùng với Độc Âm Nhi.

Vẻ mặt của nàng cũng giống hệt như là Độc Âm Nhi vậu, ở trước mặt của

trụ năng lượng, cũng chỉ có sự kính sợ cùng thành kính.