Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 503 : Nữ nhân đánh nhau

Ngày đăng: 14:28 18/04/20


- Hồ Nguyệt Thiền, trên người của ngươi có một loại mùi vị!



Hai

nàng nữ nhân sóng vai đứng song song với nhau, cùng nhìn về phía cột

năng lượng ở xa xa. Đột nhiên Độc Âm Nhi chợt kỳ diệu khó hiểu mà nói

một câu.



- Ách?



Hồ Nguyệt Thiền có chút ngây người, khẽ cúi đầu, ngửi ngửi người mình một chút:



- Là mùi vị gì chứ? Ta như thế nào lại không ngửi được?



- Là mùi lẳng lơ!



Độc Âm Nhi nói. Thời điểm này, nàng ta cũng đã đam ánh mắt chuyển sang trên người Hồ Nguyệt Thiền.



Hồ Nguyệt Thiền nhất thời sửng sốt một chút:



- Độc Âm Nhi, ngươi có ý tứ gì?



- Hừ! Đừng cho rằng ta không biết, ngươi cùng lão công ta đã có gian tình!



Hồ Nguyệt Thiền:



- …



- Ngươi cả ngày đều đeo cái mặt nạ nam không ra nam, nữ không ra nữ kia,

nghĩ rằng rất có cá tính hay sao? Ngươi đơn giản là muốn che lấp đi

khuôn mặt mỹ mạo hồ ly tinh của ngươi, để cho ta thả lỏng cảnh giác mà

thôi! Ta đã từ miệng của Đan Thư Thần Thú biết được diện mạo chân thật

của ngươi rồi, ngươi là một hồ ly tinh cực kỳ xinh đẹp!



Hồ Nguyệt Thiền giơ tay lột tấm mặt nạ trên mặt mình xuống, tiện tay ném đi thật

xa. Độc Âm Nhi đã một phen nói đến mức này rồi, nàng còn mang mặt nạ cái rắm gì nữa? Đồng thời trong lòng nàng cũng âm thầm suy đoán tâm tư của

Độc Âm Nhi:



- Tiểu ma nữ này, ở thời điểm này lại đàm luận vấn đề này, ả ta đến tột cùng là muốn làm gì?



- Ngươi biết không, với tình cảnh hiện tại của chúng ta, tuy rằng lão

công của ta đã phi thường cố gắng, nhưng mà vẫn như cũ rất nguy hiểm.

Thời điểm trước khi nhìn thấy cái trụ năng lượng này, ta nghĩ rằng con

người chỉ cần đủ cố gắng, nhất định có thể thành công. Nhưng mà hiện tại nhìn thấy nó rồi, ta liền phát hiện tất cả những cố gắng đều là mây

bay! Con người nhỏ bé đến mức nào a, quả thật chính là không chịu nổi

một kích.



- Ngươi nói mê sảng cái gì vậy?



Hồ Nguyệt Thiền đã một đầu mờ mịt.



- Ngươi không hiểu ý tứ của ta sao? Hiện tại tình cảnh của chúng ta chính là tuyệt cảnh! Lão công của ta tuy rằng rất cố gắng, nghĩ muốn bảo hộ

tốt mỗi một người của chúng ta. Nhưng mà, hắn là người chứ không phải

Thần, năng lực của hắn hữu hạn! Cho nên, rất có thể ngay sau hôm nay,

chúng ta cũng đều sẽ chết. Trước khi chết, ta muốn biết một chuyện tình… Như vậy, ngươi hãy thừa nhận đi, ngươi cùng với lão công ta có gian

tình, có phải không?



Hồ Nguyệt Thiền:



- Hửm?



- Thừa nhận đi, ta sẽ không trách ngươi đâu. Hắn là người thế nào, ta hiểu rõ

nhất. Một tên nam nhân thối như hắn, nhìn thấy một ả hồ ly tinh như

ngươi, không có nửa điểm ý tưởng đó là chuyện không có khả năng! Ta chỉ


- Ta thật sự bội phục thiên phú cùng tạo nghệ của chủ nhân trong lĩnh vực Luyện Lực Khí! Cái Phong Ấn Luyện Lực Khí mà ngươi luyện chế ra cường

đại hơn cái cũ rất nhiều! Cho dù có tiến hành cường hóa nó lên cũng

không bằng được cái của ngươi! Hơn nữa lại có thêm cái đặc tính di động

cùng bổ sung kia, tổng hợp lại năng lực phòng hộ, so với cái nguyên gốc

ban đầu còn cường đại hơn rất nhiều!



Phó Thư Bảo cười cười nói:



- Những lời nói ca ngợi ta hay là lưu lại sau này hãy nói đi! Ngươi một

phen khen ta lên tới trời, để cho ta sinh ra tâm lý kiêu ngạo tự đại,

đối với công tác luyện chế sau này sẽ tạo thành trở ngại không nhỏ a!



Thất Luyện Mãng cũng cười cười:



- Ta lại ra ngoài thủ hộ! Chẳng qua, chủ nhân, ngài cũng nên nghỉ ngơi một chút đi!



Phó Thư Bảo nói:



- Ở trong này ta phát hiện ra tiến hành luyện chế căn bản là không cảm

thấy mệt mỏi gì cả! Cũng không biết có phải do nguyên nhân trụ năng

lượng kia hay không.



Đây cũng là một hiện tượng không thể giải

thích được. Vốn dĩ nên có hiện tượng mệt mỏi mới đúng, nhưng mà Phó Thư

Bảo lại không có. Chẳng qua, cái loại chuyện tình kỳ quái này, trong lúc nhất thời cũng không thể nào tìm được nguyên nhân. Phó Thư Bảo cũng

không có thời gian cùng với tinh lực để tìm hiểu nó. Chuyện tình hắn bức thiết phải làm chính là đem ba cái Phong Ấn Luyện Lực Khí còn lại luyện chế ra hoàn tất.



Đi ra khỏi Thần Miếu, Thất Luyện Mãng nhìn

xuống phía dưới, ánh mắt nhìn xuống trên người hai nữ nhân đang không

ngừng di động bên dưới cảng khẩu, lắc đầu cười khổ:



- Một câu ca

ngợi có thể khiến làm cho chủ nhân phân tâm, như vậy, nếu như để hắn

biết dang có hai nữ nhân vì hắn mà đánh nhau, cùng ghen tuông, như vậy

hắn sẽ có cảm tưởng gì đây?



o0o



Trên cảng khẩu, chiến đấu đã đến hồi gay cấn.



- Độc Chi Đoán Thống! Độc Sát Hoàn!



- Huyễn Hồ Phân Thân! Xuất chiến!



Ầm ầm ầm!



- Ngươi cái ả hồ ly tinh thối tha! Ngươi có giỏi thì đường đường chính

chính cùng ta đánh nhau một trận đi! Xem ta có xé nát mặt hồ ly kia của

ngươi hay không?



- Thật sự là khôi hài! Đồ nữ nhân ngực lép!

Ngươi đừng phí thời gian cùng ta đánh nhau nữa, ta khuyên ngươi hay là

đi nghiên cứu những dược liệu gì đó mà bổ sung lại bộ ngực một chút đi!

Ngươi xem của ta này, vừa căng tròn vừa hoàn mỹ! Đúng rồi, lão công của

ngươi thích nhất là dùng miệng bú một bên, còn tay thì không ngừng nhào

nặn bên còn lại đó!



Độc Âm Nhi nhất thời hét lên như sấm.



Tất cả những người nghe thấy câu này, cũng đều trừng mắt há hốc miệng…