Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 504 : Quốc gia hư ảo
Ngày đăng: 14:28 18/04/20
Thời gian một ngày một đêm, thế giới bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, Phó Thư Bảo một chút cũng không biết. Nhưng mà ở trong tay của hắn lại sinh ra một cái kỳ tích, đó chính là trong thời gian một ngày một đêm, hắn đã hoàn thành xong công tác luyện chế bốn cái Phong Ấn Luyện Lực Khí.
Toàn bộ được khởi động, bốn cái Phong Ấn Luyện Lực Khí quay chung quanh Thần Miếu, vững vàng phi hành, theo đúng quỹ đạo của chính mình, tốc độ không tăng không giảm. Bốn cái Phong Ấn Luyện Lực Khí hình thành nên bốn cái lực lượng hộ tráo giống nhau. Những cái lực lượng hộ tráo này xa xa cũng không bằng vào lực lượng hộ tráo do Phong Ấn Luyện Lực Khí nguyên bản hình thành nên, nhưng so với cái nguyên bản lại càng khó bị phá hỏng hơn. Bởi vì bốn cái lực lượng hộ tráo này chính là không ngừng vận động, một cái bị trúng phá hoại sẽ liền nhanh chóng lùi lại, để cho một trong ba cái còn lại có thể nhanh chóng bổ sung lại.
Phó Thư Bảo đặt cho bốn cái Phong Ấn Luyện Lực Khí của hắn một cái tên vô cùng chuẩn xác, chính là Thủ Vệ Giả!
Thủ Vệ Giả Luyện Lực Khí tuy rằng đã luyện chế thành công, cũng đã tiến nhập vào trong hoạt động, nhưng mà lại khiến cho hắn có một sự nghi hoặc nghĩ mãi không ra. Đó chính là, vốn dĩ trong thời điểm tiến hành luyện chế cái Thủ Vệ Giả đầu tiên, hắn vẫn cảm thấy có một chút mệt mỏi, nhưng mà cái loại cảm giác mệt mỏi này mãi cho đến lúc hắn luyện chế hoàn thành cả bốn cái Thủ Vệ Giả cũng đều không xuất hiện qua lần nữa.
Trong vô hình, tựa hồ như là có một cỗ lực lượng thần kỹ nào đó đang tiến hành bổ sung cho hắn, cấp cho hắn những lực lượng cuồn cuộn không ngừng.
- Phóng nhãn khắp cả Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành, có thể trong lúc vô hình cấp cho ta lực lượng, để cho ta hoàn thành được công tác luyện chế cường độ cao, nhưng lại không cảm giác được chút mệt mỏi nào, có thể làm được điều này, cũng chỉ có thể là trụ năng lượng mà thôi!
Đứng ở trên mặt đất cách trụ năng lượng không xa, nhìn về thứ thần kỳ kia, trong lòng Phó Thư Bảo một mảnh suy tư.
Ở bên trên vách núi đen phía sau lưng hắn, bốn khỏa Thủ Vệ Giả không ngừng không nghỉ tiến hành luân chuyển. Từ chúng nó không ngừng tản ra lực lượng hộ tráo, bao phủ hoàn toàn phạm vi lực lượng hộ tráo nguyên bản ban đầu. Đám nhân mã của Hồ Nguyệt Thiền cùng với nhân mã của Độc Âm Nhi cùng với năm ngàn chiến sĩ của Ngũ Nguyệt Hoa Quân Đoàn toàn bộ đều đã chuyển dời vào bên trong vào bảo hộ lực lượng, được tiến hành bảo hộ cẩn thận.
Trụ năng lượng khổng lồ không một tiếng động đứng sừng sững ở bên trong Thế giới Địa Hạ, chống đỡ độ cao mặt đất, phát ra vô tận những điểm quang mang sáng ngời. Nó cũng sẽ không trả lời câu hỏi của Phó Thư Bảo. Ở góc độ của nó, ở trong mắt của nó, không chỉ có Phó Thư Bảo chỉ là một sự tồn tại giống hệt như là một con kiến, mà thậm chí ngay cả cái phiến thế giới này tựa hồ cũng là một cái trứng chim nhỏ bé, nhẹ nhàng đập xuống một cái liền có thể dập nát.
- Khoan đã… Ta như thế nào lại không có nghĩ tới chứ?
Trong lúc suy tư, Phó Thư Bảo đột nhiên giơ tay đập trán mình một cái, một bộ dáng giật mình hiểu ra:
- Năng lượng trụ có thể đối với ta hình thành một sự bổ sung hữu hiệu, như vậy chính là muốn nói giữa chúng ta có một loại liên hệ nào đó. Có lẽ giống như mối liên hệ tinh thần giữa ta cùng với phân thân lực lượng của ta vậy!
Đột nhiên trong lúc đó, toàn bộ những thành thị hư ảo, thị vệ, thành viên Hoàng tộc, quý tộc cùng với dân chúng… cũng đều tiêu thất hết, còn lại cũng chỉ còn có Khởi Nguyên Chi Thụ khổng lồ che trời cùng với Vương tử Luyện Quốc mà thôi.
Sự khẩn trương của Phó Thư Bảo đột nhiên gia tăng lên đến mức độ trước giờ chưa từng có. Hắn nhìn chằm chằm về phía Vương tử Luyện Quốc tuấn dật phi phàm trước mặt mình. Hắn cảm giác được hắn càng ngày càng tiếp cận với chân tướng. Có lẽ, chân tướng chính là ở trên người của Vương tử Luyện Quốc. Chỉ cần Vương tử Luyện Quốc mở miệng, nói cho hắn biết, hắn liền có thể bài trừ đi hết thảy những mê hoặc trong lòng.
- Ngươi… nhìn thấy ta?
Phó Thư Bảo mượn phân thân lực lượng nói một câu.
- Mệnh vận của ngươi, đã xác định rồi!
Vương tử Luyện Quốc đột nhiên nói.
- Cái gì? Ngươi là có ý tứ gì? Ngươi thật sự có thể nhìn thấy ta? Chẳng lẽ ngươi là chân thật sao?
Vương tử Luyện Quốc lại xoay người rời đi, từ đầu đến cuối cũng chỉ có để lại một câu nói. Những lời này, lại khiến cho Phó Thư Bảo cảm thấy kỳ diệu khó hiểu, trong lòng chợt thấy hoang mang.
- Này! Từ từ đã! Ngươi một phen nói cho rõ ràng a!
Phân thân lực lượng nhất thời đuổi theo.
Chỉ trong chớp mắt, Vương tử Luyện Quốc lại đột nhiên biến mất ở bên trong mảnh bạch quang chói mắt.