Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 545 : Thuỷ đàm thần bí

Ngày đăng: 14:28 18/04/20


Ào!



Mặt nước Long đàm đột nhiên tách ra, một cái bóng hắc ám to lớn từ dưới mặt nước nhanh chóng nổi lên. Chiều cao lên đến mấy chục thước, hình thái dữ tợn. Nó vừa xuất hiện nhất thời làm cho toàn bộ huyệt động ngầm trong lòng núi tràn ngập một cỗ khí tức tà ác và thô bạo.



Nó chính là đầu quái vật Ác long, thứ đã để lại những dấu chân khổng lồ dưới Hải Để Thâm Uyên, mấy lần truy sát Phó Thư Bảo cùng với Hữu Nãi Ngư.



Đối với Ác long mà nói, hai con mồi hèn mọn kia không ngờ mấy lần dưới mí mắt của hắn trốn thoát. Đây là chuyện tình khó có thể chấp nhận được! Mới vừa rồi, hắn đã phun ra Long châu của hắn, tìm kiếm trong mấy trăm cái phân động trong hang động kia, nhưng mãi cũng không phát hiện được tung tích của Phó Thư Bảo cùng với Hữu Nãi Ngư. Đối với người khác mà nói, địa hình ở nơi này không hề nghi ngờ chính là một tòa mê cung khổng lồ. Nhưng mà đối với hắn mà nói, cũng là quen thuộc như cái sân nhà mình vậy, không có gì đáng sợ. Hắn kết luận, Phó Thư Bảo cùng với Hữu Nãi Ngư vẫn còn ở trong khu vực thủy vực gần đây, thậm chí rất có thể đã trốn vào trong hang ổ của hắn rồi.



Cũng trong thời khắc này, hắn đột nhiên nhớ tới bảo bối tâm can của mình ở bên trong Long đàm kia, trong lòng rốt cuộc cũng lo lắng, sốt ruột chạy trở về Long đàm, kiểm tra lại một chút.



Từ bên trong Long đàm thoát ly ra, chuyện tình đầu tiên mà Ác long làm chính là tìm kiếm tung tích của Phó Thư Bảo cùng với Hữu Nãi Ngư. Tầm mắt của hắn rất nhanh đảo mắt một vòng trong nhà của mình, tìm tòi mỗi một góc nhỏ nhặt nhất. Không phát hiện ra sự tồn tại của con mồi, trong lòng thoáng an tâm một chút. Lập tức, hắn chạy đến trước hang ổ, vừa nhìn vào, liền ngây người tại đương trường.



Bên trong hang hổ của nó, vô duyên vô cớ có thêm một đống kim cương bảo thạch, còn có hoàng kim nữa, nhưng mà duy nhất lại không nhìn thấy thứ quan trọng nhất của hắn, đó chính là tâm can bảo bối của hắn, Long đản!



Long chính là trống mái nhất thể, không có phân chia giới tính, mỗi một đầu Long sau khi trưởng thành cũng chỉ có thể sinh ra một quả trứng, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao loại sinh vật này lại vô cùng thưa thớt như vậy. Long đản của hắn, tương đương chính là hậu đại sinh mệnh của hắn, chính là chuyện tình quan trọng nhất trong cuộc đời của hắn, hiện tại không ngờ lai có người trộm nó đi mất!



- Ngao ô!



Một tiếng rống đinh tai nhức óc nhất thời tràn ngập bên trong Long đàm. Thanh âm chấn động khiến cho nham thạch xung quanh cũng phải run rẩy lên một trận. Một ít bảo thạch được khảm bên trong vách đá cùng với một vài khối đá nhỏ cũng bị chấn động ầm ầm rơi xuống. Bên trong hư không nhất thời tạo thành một hồi cơn mưa bảo thạch.



Ánh mắt Ác long đột nhiên xoay qua nhìn về phía cái khe hở nham thạch cách đó không xa.



Cái thông đạo kia, từ trước đến giờ hắn chưa từng xâm nhập thăm dò qua, bởi vì không cần thiết. Nhưng mà hiện tại, hắn phải đi vào đó rồi. Con mồi của hắn không có khả năng sau khi trộm xong Long đản của hắn lại chấp nhận nguy hiểm chạy ngược trở về thủy vực Hải Để Thâm Uyên, mà nhất định chạy vào bên trong khe hở nham thạch an toàn hơn này.



Nhìn thấy cái khe hở nham thạch diện tích chẳng qua chừng hai thước kia, bên trong cặp long nhãn to lớn của Ác long đột nhiên bốc lên một luồng hỏa diễm lục sắc sâm u. Cừu hận và sát ý hòa trộn cùng một chỗ, khiến cho ánh mắt của hắn không ngờ lại bộc phát ra nộ hỏa chân thật. Thực lực như vậy, cho dù là hai người Mặc Lan Lý Sự cùng với Thánh An Na đã nắm giữ Hỗn Nguyên lực cũng không so sánh được.



Thần thú đến từ Thượng Cổ, có thực lực phi thường cường đại, Ác long chính là loại Thần thú Thượng Cổ như vậy, căn bản không phải là loại Thần thú như Thất Luyện Mãng có khả năng so sánh được.



Răng rắc, răng rắc!



Một trận thanh âm xương cốt bạo liệt đột nhiên từ trên thân thể của Ác long truyền ra.



Trong một tràng tiếng vang giống như pháo nổ kia, thân thể cao lớn mấy chục thước của Ác long không ngờ lại từng chút từng chút thu nhỏ lại. Những mảnh Long lân to cỡ nắm tay trên thân thể hắn cũng dần dần thu nhỏ lại, thậm chí còn biến mất trong làn da của hắn. Một lúc sau, một đầu Ác long cao lớn mấy chục thước lúc này đã cuộn mình biến thành một đống, biến thành một đống thịt màu tuyết trắng.



Lách ca lách cách!



Lại một chuỗi thanh âm kỳ lạ truyền ra. Ngay sau đó, một đạo hắc quang từ bên trong đống thịt tuyết trắng kia tuôn trào ra. Quang mang hắc sắc, đống thịt tuyết trắng, cả hai cái kết hợp với nhau tạo thành một màn hình ảnh đối lập tiên minh. Chuyện tình quỷ dị hơn tiếp tục xảy ra. Đống thịt tuyết trắng đang cuộn mình trên mặt đất kia, vốn dĩ là một đống thịt mơ hồ không có bất cứ hình dáng gì, lúc này sau khi luồng hắc quang hiện lên, đống thịt kia đầu tiên liền xuất hiện một cái mông tuyết trắng, sau đó là một cái vòng eo mảnh khảnh, sau đó là cặp chân thon dài, hai cánh tay thon dài, cuối cùng là xuất hiện hai vai, cổ cùng với cái đầu.



Long hóa nhân hình, chuyện lạ thiên cổ!



Hắc quang tiêu tán đi, đầu một nàng thiếu nữ do Ác long hóa thành từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên.



Nàng ta có hai chân thon dài đẫy đà, rõ ràng có thể nhìn thấy làn da màu trắng muốt như tuyết, tràn ngập cảm giác lực lượng nổ mạnh. Nhưng mà lại không chút nào ảnh hưởng đến những đường cong trên cặp chân của nàng, vẫn như trước tràn ngập sự hấp dẫn xinh đẹp. Cặp ngực của nàng to lớn mà phi thường căng tròn, giống hệt như hai khỏa đạn pháo đang đứng thẳng trước ngực, đợi lệnh phóng ra. Ngũ quan của nàng tinh tế mà khéo leo, một cỗ khí chất tinh xảo trí tuệ.



Duy nhất bất đồng với nhân loại chính là, hai mắt của nàng có một màu sắc kỳ quái, lục sắc sâm u quỷ dị. Ở giữa hai chân của nàng, không ngờ cũng có khí quan giống như là của nữ tử nhân loại vậy, chỉ là còn khéo léo, tốt đẹp hơn rất nhiều. Trơn bóng như ngọc, không có một tia sợi lông dư thừa nào sinh trưởng tại khu vực đó. Một nữ nhân như vậy, nếu như không phải là do Ác long biến thành, như vậy hắn tuyệt đối được xưng là mỹ nữ tuyệt thế.



Từ trên mặt đất đứng thẳng lên, tầm mắt của nàng gắt gao tập trung nhìn chằm chằm vào cái khe hở nham thạch kia. Đủ các loại cảm xúc phẫn nộ, oán hận, lo lắng này nọ xuất hiện bên trong đôi mắt của nàng. Hai nắm tay của nàng nắm chặt lại, những đường cơ bắp trên cánh tay xuất hiện, tràn ngập cảm giác lực lượng. Lực lượng mà nàng ta có được, cũng không phải là loại lực lượng đơn giản bình thường, mà là loại lực lượng có tính hủy diệt cực mạnh!



Cũng đồng thời với cái này, từ bên trong làn da của nàng đột nhiên xuất hiện một đạo dấu ấn dài màu đen. Chỉ trong nháy mắt, đám Long lân màu đen lúc trước đã biến mất, hiện tại một lần nữa xuất hiện. Chỉ là lúc này, đám Long lân này không còn lớn cỡ nắm tay nữa, mà chỉ nhỏ chừng một hạt gạo mà thôi. Chúng nó vô cùng tinh mịn bao trùm bên trên làn da của nàng, rất nhanh liền biến thành một bộ Long giáp độc đáo.



Tay phải của nàng đột nhiên tự đâm thẳng vào lồng ngực của chính mình, rút ra một khúc xương sườn, mạnh mẽ kéo thẳng ra ngoài. Trong phút chốc, một đạo hắc quang thoáng hiện ra, trong tay này xuất hiện một thanh trường thương toàn thân một màu đen tuyền, phát ra hào quang hắc sắc lập lòe.



Long nữ, Long giáp, Long thương, ở bên trong cái Long đàm này, hình thành nên một màn hình ảnh quỷ dị.



Một đạo thanh âm từ trong miệng của nàng toát ra.



Nếu như có người hiểu được Long ngữ nghe được, liền có thể phiên dịch ra câu nói đó là như thế này:



- Tiểu tử, tên gia hỏa hèn mọn, ngươi là người đầu tiên trong cả vạn năm qua khiến ta phải biến thành hình thái Long nữ mà truy sát! Chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại thôi! Chỉ có máu tươi của ngươi mới có thể tẩy đi hận ý trong lòng của ta!




Thời điểm khi mà mỗi một giọt nước màu đen từ bên trong khe hở nham thạch rơi xuống, rơi vào bên trong cái thủy đàm màu đen bên dưới, thì cái bình chướng linh năng kia sẽ trong nháy mắt biến mất, sau đó lại khôi phục lại trạng thái bình thường. Cũng ngay trong nháy mắt cực ngắn khi mà bình chướng linh năng kia biến mất, Phó Thư Bảo cũng phát hiện ra, cái thủy đàm màu đen bên dưới bình chướng linh năng, trình độ tinh thuần không chút tạp chất, đã vượt qua mức độ hắn tưởng tượng.



Có một loại tinh thuần gọi là Vô!



Không có bất cứ cái gì cả, mới gọi là tinh thuần nhất! Áo nghĩa trung tâm nhất của Đại Vô Vũ Trụ chính là Vô ngã, vô thế giới. Cái thủy đàm màu đen trước mắt này tựa hồ như có một tính chất tương tự như vậy. Bản thân nó nằm bên dưới bình chướng linh năng, phảng phất như là một cái thế giới độc lập, một vũ trụ độc lập vậy, cùng với hết thảy ngoại giới bên ngoài cũng không có chút quan hệ nào. Sự tinh thuần của nó, chính là một loại khái niệm Vô.



- Thứ huyền diệu như vậy… ta nghĩ rằng nó chính là Linh mạch Huyền Thiết Sơn trong truyền thuyết của Ngư Nhân Tộc a!



Trong lòng Phó Thư Bảo kinh ngạc thầm nghĩ.



- Nhưng mà, tuy rằng ta có thể thừa dịp khoảng thời gian cực ngắn kia để tiến vào bên trong bình chướng linh năng, nhưng nếu như làm vậy mà nói, sẽ có nguy hiểm gì không?



Hiện tại hồi tưởng lại, truyền thuyết về Linh mạch Huyền Thiết Sơn của Ngư Nhân Tộc vì cái gì lại đơn giản như vậy? Đó là bởi vì cái địa phương này căn bản là không có ai từng đi tới, tự nhiên cũng sẽ không thể nào tiến hành miêu tả chi tiết đối với cái địa phương này được. Người của Ngư Nhân Tộc cũng không phải giống như người của thế giới bên ngoài, tràn ngập giả dối cùng với dục vọng. Người bên ngoài ai cũng biết nói dối, còn người của Ngư Nhân Tộc thì không biết nói dối bao giờ. Như vậy, một cái truyền thuyết đơn giản đến như vậy, cũng là chuyện trong tình lý mà thôi.



- Nếu như ai tìm được Linh mạch Huyền Thiết Sơn, sẽ đạt được tân sinh… Cái thuyết pháp này đến tột cùng là muốn nói cái gì? Đạt được tân sinh, trong quan niệm bình thường, đó là chỉ một người đã chết đi, sau đó sống lại! Bởi vậy từ đó mà đoán, chẳng lẽ những người trước khi chết tìm được Linh mạch Huyền Thiết Sơn, sau đó sẽ hồi sinh sống lại hay sao?



Huyền phù trên hư không, Phó Thư Bảo do dự không quyết. Không có được sự hiểu biết đầy đủ, lá gan của hắn tuy rằng đủ lớn, nhưng lại không đến mức tùy tiện mạo hiểm sinh mệnh của mình để nghiên cứu một cái truyền thuyết.



Một đoàn Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa lại từ trong tay của Phó Thư Bảo bị quăng ném ra ngoài, huyền phù bên dưới một bức tường nham thạch tối đen.



Một màn quỷ dị như trước lại một lần nữa xuất hiện. Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa có được tính chất không thể tắt, lúc này lại bị thạch bích tối đen hấp thu mất, biến mất vô tung. Sau đó Phó Thư Bảo lại phát hiện ra, thời điểm khi giọt nước màu đen rơi xuống, tốc độ còn nhanh hơn bình thường một chút, mà khoảng cách thời gian bình chướng linh năng mở ra cũng sẽ tăng lên thêm một chút.



Từ đó có thể thấy, đám thạch bích màu đen bốn phía tiến hành hấp thu năng lượng cho thủy đàm màu đen, sau đó dùng hình thức giọt nước màu đen mà rơi xuống. Thạch bích màu đen cùng với thủy đàm màu đen bên dưới có mối quan hệ một cái hấp thu một cái tiếp nhận cùng với chứa đựng. Giữa hai cái này có một đạo bình chướng linh năng vô hình ngăn cách. Đạo bình chướng linh năng này không chỉ có tác dụng như một bình chướng bảo hộ, hiện tại xem ra nó còn có một cái tác dụng ẩn nữa, đó chính là tinh lọc.



Trong lúc nhất thời, Phó Thư Bảo tiến hành quan sát đến rất nhiều điểm chi tiết, cũng khiến cho hắn hiểu thêm được một vài thứ.



- Đi vào bên trong thủy đàm màu đen mạo hiểm hiển nhiên là việc không sáng suốt! Ta phải nắm giữ càng nhiều tin tức mới được. Đúng rồi, mấy cái giọt nước màu đen ở bên ngoài bình chướng linh năng này, sẽ có tính chất gì? Ta trước tiên lấy thử một giọt xem sao?



Trong lòng vừa động, Phó Thư Bảo liền chụp nhanh một cái, nhất thời đem một giọt nước màu đen vừa rơi khỏi khe hở nham thạch kia chụp lấy, để nó huyền phù trên hư không một thước trước mặt mình.



Một cỗ linh năng tinh khiết gần như thực chất nhất thời ập mặt mà đến. Cũng không có bất cứ thuộc tính nguyên tố nào cả, nhưng mà lại mang đến cho người ta một loại cảm giác bao quát hết thảy mọi lực lượng nguyên tố. Cái này giống như là một Lực sĩ đạt đến tu vi lực lượng cảnh giới Đại Vô Vũ Trụ vậy, Thứ Vũ Trụ biến mấy, nhưng toàn thân cũng không chỗ nào không phải là Thứ Vũ Trụ, thậm chí không một cái tế bào nào mà không có năng lực tồn trữ lực lượng. Cả hai cái này cũng là có cùng một loại tính chất.



Vô, cũng không phải là không tồn tại, mà là một loại tinh thuần, tinh thuần không có bất cứ tạp chất gì. Một giọt nước màu đen trước mặt này, chính là có được tính chất phi thường tinh thuần! Điều này khiến cho Phó Thư Bảo cảm thấy vô cùng cảm thán. Bởi vì cho dù hắn đã đạt đến cảnh giới tu vi lực lượng Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực, cũng không thể nào có được năng lượng tinh thuần như là năng lượng trong giọt nước màu đen trước mắt kia.



Kỳ thật nó cũng không phải là giọt nước, mà là một loại dịch thể năng lượng tinh thuần!



Có màu sắc cùng với hình thái, bản thân lại có được trình độ tinh thuần tuyệt đỉnh, bản thân cái này đã là một kỳ tích rồi. Lực sĩ nhân loại căn bản không thể nào đạt được đến trình độ này, cũng chỉ có thiên nhiên mới có khả năng làm được mà thôi!



Nhìn thấy giọt dịch thể năng lượng màu đen tinh thuần kia, trong lòng Phó Thư Bảo không ngờ lại mơ hồ sinh ra loại xúc động muốn bỏ vào miệng mình mà nuốt luôn. Nhưng mà thời điểm này, hắn đột nhiên nhớ đến một chuyện tình khác, chính là thanh trường kiếm màu đen bị cắt làm ba đoạn mà hắn tìm thấy trong Long đàm kia!



- Thanh kiếm kia, nhìn về ngoài tựa hồ có sức nặng khoảng chừng mười cân, thậm chí là cả trăm cân, thế nhưng mà trọng lượng ngay cả một tờ giấy cũng không bằng nữa. Trọng lượng của nó cơ hồ có thể xem như không có! Chẳng lẽ… nó cũng là do một loại năng lượng, hay là một loại kim chúc phi thường tinh thuần nào đó luyện chế thành sao? Đúng vậy! Tuyệt đối là có khả năng này! Bằng không, một thanh kiếm có tạp chất, không có khả năng nhẹ hơn so với một tờ giấy được! Hơn nữa, cho dù là dùng Thiên Vũ Thạch, loại vật liệu luyện chế cao cấp nhất luyện chế ra một thanh kiếm, nó cũng phải có sức nặng phi thường kinh người! Nếu thật như vậy mà nói, thì vận dụng giọt năng lượng màu đen trước mắt này, ta có thể sửa chữa lại thanh kiếm gãy kia!



Khó có thể ức chế được sự kích động trong lòng mình, có được sự phỏng đoán như vậy, Phó Thư Bảo liền gấp gáp đem ba đoạn của thanh trường kiếm bên trong Luyện Chi Trữ Vật Giới của mình lấy ra. Vỏ kiếm màu trắng bởi vì vẫn còn được bảo tồn hoàn hảo, cho nên hắn đeo đeo lên trên lưng mình, chỉ là đem ba đoạn thân kiếm gãy kia huyền phù bên trong hư không trước mặt mình.



Sau đó Luyện Thiên Đỉnh cũng được hắn phóng xuất ra, huyền phù bên trong hư không.



Luyện vật trong hư không, nếu không phải là Luyện Lực sĩ tu vi lực lượng đã tiến nhập vào cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực, căn bản là không thể làm được.



Lần luyện chế này, gần như là luyện chế chữa trị, chứ không phải là luyện chế sáng tạo, cho nên cũng không cần có Dục Niệm Thạch cùng với các loại linh tài khác phụ trợ. Thứ vật liệu duy nhất mà Phó Thư Bảo cần, đó chính là giọt năng lượng màu đen kia.



Hắn đem ba đoạn thân kiếm gãy quăng ném vào trong Luyện Thiên Đỉnh, sau đó lại từ bên trên thạch bích màu đen cách không chụp lấy hai giọt năng lượng màu đen. Tổng cộng ba giọt năng lượng màu đen cũng bị hắn quăng vào bên trong Luyện Thiên Đỉnh. Sau khi chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, song chưởng của Phó Thư Bảo mới bốc lên Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa, bắt đầu tiến hành công tác chữa trị.



Hữu Nãi Ngư đứng trên phiến thạch bích trên cao, giương mắt nhìn chằm chằm xuống Phó Thư Bảo đang đứng bên dưới, trong lòng nàng kỳ quái nói:



- Cái tên gia hỏa kia làm gì vậy? Không phải hắn nói muốn thăm do địa phương này sao? Thời điểm quan trọng như thế này, hắn như thế nào lại ở trên hư không tiến hành sửa chữa thanh kiếm gãy kia vậy?



Hữu Nãi Ngư thật sự là không hiểu nổi trong đầu tên gia hỏa này đến tột cùng là suy nghĩ như thế nào a!