Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 577 : Âm Dương chi đảo

Ngày đăng: 14:29 18/04/20


Thiết Sa suy nghĩ một chút mới nói.



- Ta nghĩ có thể, nhưng mà rất nguy hiểm, một khi bị phát hiện chúng ta đều có thể xong đời, cho

nên, công chúa nếu muốn làm như vậy mà nói, nhất định phải có kế hoạch

chu đáo.



Phó Thư Bảo cười nói.



- Loại chuyện này làm sao

có thể thiếu ta được đây? Ta cũng muốn đi xem xem, ngoại trừ tộc nhân

của các ngươi ra, ta ngược lại muốn nhìn xem Cát Thời Gian kia đến cùng

là vật gì.



Hữu Nãi Ngư cảm kích mà nhìn Phó Thư Bảo.



- Đa tạ chàng rồi, Phó đại ca, có chàng hỗ trợ, ta nghĩ sự tình sẽ đơn giản hơn rất nhiều.



Phó Thư Bảo ha hả cười.



- Khách khí, khách khí rồi! Nàng còn phải cần khách khí với ta sao?



Kỳ thật, hắn nói rất đúng, hắn và nàng đã là "người một nhà" rồi, đã là "lão phu thê" thì còn phải khách khí sao?



Nói như vậy, thời điểm không có người, trêu chọc mỹ nhân ngư một chút ngược lại không có gì, nhưng mà nơi này lại có tộc nhân của nàng lại có chút

bất tiện.



- Đúng rồi, công chúa, các người làm sao tới được nơi này? Ta đang một mực cảm thấy chuyện này kỳ quái đây này.



Thiết Sa đột nhiên hỏi.



Hữu Nãi Ngư nói.



- Ta bị Luyện Hoa nữ thần phong ấn hơn vạn năm, Phó đại ca phá giải phong ấn luyện lực luyện khí của Luyện Hoa nữ thần ta mới thức tỉnh được, về

sau lại khống chế Tiếp dẫn chi thuyền tới được nơi này. Đúng rồi, Phó

đại ca chính người Khởi Nguyên chi thụ chọn lựa, cũng là người khiến cho Tiếp dẫn chi thuyền xuất hiện.



- Cái gì?



Thiết Sa khiếp sợ tại chỗ, ánh mắt của hắn đối với Phó Thư Bảo ngoại trừ kinh ngạc ra thì vẫn là kinh ngạc.



Một tên xấu xí như vậy lại được Khởi Nguyên chi thụ ném cho cành ô-liu? Hắn cười nhạt một tiếng, một bộ trông như mệnh ngươi đã định, chân mệnh

thiên tử bộ dạng. Nhớ ngày đó, tình huống lúc này của Phó Thư Bảo cũng

như là lúc khoa cử tại Thanh Tú quốc vậy, trên bài thi hắn thô bỉ vẽ lên một con gà con lại có thể tài nghệ trấn áp quần hùng, một lần hành động liền đánh bại tất cả tài tử đại văn hào, một lần xuất thủ liền giành
Hữu Nãi Ngư cùng Phó Thư Bảo tiến vào nhà tranh của Thiết Sa. Nhà tranh bên ngoài thập phần đơn sơ, bên trong cũng rất đơn giản. Trừ đi một ít công cụ bắt cá ra, ngay cả một cái giường lớn cũng không có. Có lẽ Ngư Nhân

tộc bình thường đều ưa thích ở trong nước, cho nên cái hồ nước kia có lẽ chính là "giường" của Thiết Sa rồi.



Đem địa đồ cửa vào cung điện dưới mặt đất Thiết Sa nói bày lên một cái bàn, Phó Thư Bảo bắt đầu lập kế hoạch lẻn vào.



Ngư Nhân tộc bị nô dịch hơn vạn năm, không có khả năng không có kế hoạch

chạy trốn nào, như vậy có được phần địa đồ cẩn thận không phải là chuyện gì kỳ quái. Chỉ là, chỉ là một hòn đảo như vậy, dưới sự bao trùm của Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội cùng kẻ thủ ác sau màn, mặc kệ kế hoạch

chạy trốn gì cũng đều phí công.



- Ta hiện tại cảm thấy, loại Cát Thời Gian này cùng hai mặt Âm - Dương của Thánh đảo có quan hệ.



Nhìn địa đồ cung điện phức tạp, Phó Thư Bảo như có điều suy nghĩ, nói ra.



- Ta cũng cảm thấy như vậy, Thánh đảo có hai mặt Âm - Dương, mỗi năm một

lần đều có một lần hoàn thành chia lìa cùng chất chồng. Âm - Dương hòa

hợp, đây chính là quá trình xuất sinh sinh mệnh. Ta nghĩ, khi đó, Cát

Thời Gian chính là do Thánh đảo Âm - Dương kết hợp sinh ra.



Hữu Nãi Ngư phân tích càng thêm cẩn thận.



Nam nhân cùng nữ nhân, Âm - Dương kết hợp, hài tử ra đời. Thánh đảo cũng Âm - Dương kết hợp, sinh ra Cát Thời Gian. Mạch suy nghĩ của hai người

không hẹn mà cùng đường với nhau.



- Ha ha, nguyên lai là nàng cũng hiểu "Âm - Dương kết hợp" đi à nha!?



Phó Thư Bảo há lại bỏ qua cơ hội trêu ghẹo mỹ nhân ngư thuần khiết này chứ.



Hữu Nãi Ngư thoáng đỏ mặt lên.



- Thời gian dài cùng chàng ở chung một chỗ như vậy, ta đã học được rất nhiều thứ đây này.



Xác thực, Phó Thư Bảo một mực quán thâu những tri thức kia cho nàng, có lý

luận, cũng có hành động thực tế, Hữu Nãi Ngư người ta cũng không phải là hạng ngu ngốc gì, dần dà làm sao không thông thuộc đạo lý đây này?



"Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng", chính là đạo lý này.



Trong trêu chọc, Phó Thư Bảo cũng không quên đi chính sự, ánh mắt tiếp tục

quan sát bản đồ chi tiết Thiết Sa đưa cho. Ánh mắt của hắn lướt qua Tiếp Thiên tháp, đem những vị trí trọng yếu trong đó ghi nhớ vào trong đầu.

Những kiến trúc kia, có công dụng gì, từ nơi này lại đi tới nơi nào,

những thứ này hắn nhất nhất ghi nhớ lại.



Thiết Sa có chuẩn bị, hắn cũng có chuẩn bị của hắn.