Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 630 : Hóa ra là tọa độ
Ngày đăng: 14:30 18/04/20
Càng ngày có thêm càng nhiều Cự long với hình thái năng lượng tinh túy xuất hiện bên trong không gian trong lòng núi. Sau khi xuất hiện không bao lâu, chúng nó toàn bộ đều hóa thành những khỏa Long đản hình thái năng lượng thuần túy trong suốt, dung nhập vào bên trong Tinh trụ, quá trình này không ngừng kéo dài mãi một khoảng thời gian sau.
Tuy rằng cũng không có ai giải thích, cũng chưa từng bao giờ nhìn thấy quá trình như vậy, nhưng Phó Thư Bảo lại đột nhiên hiểu ra được:
- Cái mà Thần Long Vương phóng thích, chính là linh hồn của những Cự long đã chết đi! Đám Long linh này là sống nhờ bên trong Long tinh, cùng chờ đợi cơ hội sống lại! Đây chính là bí mật của hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long! Các nàng gánh vác sứ mệnh phục hưng lại Long Tộc a!
Khó trách là đưa ra điều kiện gì các nàng cũng đáp ứng cả. Nếu như đem Long tinh mang về, đám Long linh trong này liền có cơ hội sống lại, như vậy Long Tộc sẽ có một kỷ nguyên huy hoàng mới.
Con người một khi chết đi, vạn sự giai không, không có sự tồn tại của quỷ hồn, cũng không có kiếp sau. Nhưng mà Long Tộc lại là một chủng tộc ngoại lệ, có một cái truyền thuyết chính là, Cự long sau khi sinh ra, Long linh cũng sẽ không bao giờ biến mất, mà lưu lại bên trong Long tinh của Long Tộc. Đợi đến khi số lượng của Long Tộc giảm xuống đến một trình độ nhất định, thì Long tinh sẽ phóng xuất ra một bộ phận Long linh, sinh ra Cự long mới, kéo dài sự truyền thừa của chủng tộc vĩ đại này.
Với tình huống hiện tại mà nói, số lượng của Long Tộc chỉ sợ đã giảm xuống dưới giới hạn mà Long linh cần được phóng thích ra rồi. Nếu như tiếp tục kéo dài nữa, không thể tìm được địa phương của Long mộ, như vậy chỉ sợ Long Tộc cũng sẽ hoàn toàn tiêu thất. Bởi vậy, Phó Thư Bảo cũng chợt nhớ tói một chút chuyện xưa truyền thuyết về Cự long trong cái thế giới nguyên bản của hắn.
Trong cổ đại của cái thế giới kia, truyền thuyết về Cự long phi thường nhiều, vô cùng rõ ràng chi tiết, phi thường hình tượng. Nhưng mà về sau, cũng chưa từng nhìn thấy Cự long chân chính nào xuất hiện. Những câu chuyện xưa truyền thuyết về Cự long này, cũng dần dần mất đi sắc thái của nó, không được tôn trọng nữa. Hiện tại hồi tưởng lại, có thể nào đây là do Long Tộc vẫn chưa tìm ra được địa phương Long mộ, thu hồi Long tinh hay không?
Hơn một vạn Long tinh trong thời gian một bữa cơm liền biến mất ở bên trong Long tinh. Sau khi hấp thu số lượng cực lớn Long linh, quang mang của Long tinh cũng càng tăng lên, nhưng mà Thần Long Vương ở dưới chân của nó cũng càng ngày càng hư nhược.
Phó Thư Bảo lặng lẽ không một tiếng động đi đến bên người của hắn, ngồi xổm xuống bên cạnh hắn. Hai người ở gần trong gang tấc, nhưng không cách nào câu thông nhau, đây chính là chuyện tình khó có thể tin nổi.
Ở sát một bên quan sát, Phó Thư Bảo đột nhiên từ trong miệng vết thương của Thần Long Vương cảm nhận được một tia quen thuộc gì đó. Đó chính là loại khí tức hắc ám ngay tại thời điểm lần đầu tiên cùng với phân thân lực lượng của Luyện Vũ Thiên Tôn giao thủ đã cảm thụ qua!
- Đúng rồi! Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long đã từng nói qua, Thần Long Vương chết tại thời điểm Thời đại Hắc Ám kết thúc, Thời đại Khởi Nguyên sinh ra, ngay khoảng thời gian hỗn loạn tân cựu giao thế. Thương thế ở trên người của hắn, chỉ sợ cũng là do trận doanh hắc ám tạo thành. Cũng chỉ có lực lượng cường đại của trận doanh hắc ám mới có thể khiến cho Thần Long Vương bị thương thành như vậy…
Trong lòng Phó Thư Bảo vạn phần cảm khái nghĩ.
Cường giả của trận doanh hắc ám, hắn thật tự nhiên nhớ tới cái khuôn mặt mơ hồ xuất hiện bên trên cột đá, ẩn chứa phía sau tấm màn hắc ám kia. Có thể nào là hắn không?
- Đáng giận! Dốc nhiều tiền vốn như vậy, không ngờ cũng không có thứ bảo vật gì có thể lưu lại, lão tử…
Phó Thư Bảo muốn mẳng chửi, lại tìm không ra được mục tiêu có thể mắng chửi. Hắn buồn bực đứng đó trong chốc lát, hắn vẫn là quyết định thử một lần cuối cùng. Thứ mà hắn muốn ném, chính là cái khối tinh thạch hình toa tìm được từ chỗ của Luyện Thánh Y mãi cho đến bây giờ cũng còn chưa biết được cấu tạo cùng với công dụng của nó.
Đem nó ném đi, cho dù là bị thời gian nghịch chuyển, tiêu thất, cũng đỡ khiến cho hắn về sau phải hao tổn tinh thần.
Phó Thư Bảo chính là suy nghĩ như vậy, mặc dù trong lòng vẫn có một chút hiềm nghi, nhưng mà hắn vẫn là đem khối Tinh thạch hình toa kia ném ra. Thời điểm này liền phát sinh ra kỳ tích. Khối Tinh thạch hình toa kia sau khi rời khỏi phạm vi bao phủ của quang hoa thủy văn kia, cũng không có bị thời gian nghịch chuyển, mà là phốc một tiếng liền rơi xuống mặt đất.
Ngay lập tức, một tầng lực trường quỷ dị hiện lên, đồng dạng một mảnh quang hoa thủy văn sáng bóng cũng xuất hiện ở xung quanh khỏa Tinh thạch hình thoi kia, chỉ là phạm vi của nó so với Thời Chi Chiến Giáp thì nhỏ hơn rất nhiều lần.
- Cái này… ta choáng váng a! Hóa ra là thứ phối hợp sử dụng cùng với Thời Chi Chiến Giáp!
Phó Thư Bảo trong lúc nhất thời liền phản ứng lại.
Thời Chi Chiến Giáp có thể xuyên qua tinh không cùng với nghịch chuyển thời gian, di chuyển bên trong thời không, không có một cái tọa độ chuẩn xác nào cả. Một chút không cẩn thận sẽ liền bị thời gian thôn phệ. Lúc trước người tiến hành luyện chế bộ Thời Chi Chiến Giáp thần kỳ này, không có khả năng là không nghĩ đến điểm này, vì thế, liền có sự ra đời của khỏa Tinh thạch hình thoi.
Không có bất cứ thứ gì có thể lưu lại trong quá khứ, nhưng cũng không bao gồm Thời Chi Chiến Giáp ở trong đó. Đây chính là một cái luận điểm trụ cột nhất. Đồng dạng đạo lý, cái khỏa Tinh thạch có được loại lực trường thần kỳ giống như Thời Chi Chiến Giáp, có thể đồng dạng nghịch chuyển thời gian lưu lại trong quá khứ, liền giống như vậy có thể lưu lại, phát huy ra tác dụng lưu lại tọa độ.
- Ha ha ha… Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long, tắm rửa thân thể các ngươi đi! Hai nàng các ngươi, khẳng định thuộc về lão tử rồi!
Trong không gian trong lòng núi, tiếng cười của Phó Thư Bảo so với Long khiếu còn lớn hơn mấy phần. Trong lúc hắn cười, hắn cũng không có quên đem Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn lấy ra, đem lưu lại tọa độ của cái Tinh thạch thần kỳ này.
Một cái tọa độ tồn tại cùng với quá khứ, thời không!