Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 631 : Lữ trình tin tế thoát y
Ngày đăng: 14:30 18/04/20
Bất cứ vật thể, năng lượng nào cũng không thể nào lưu lại trong thời gian trong quá khứ, chỉ có Thời Chi Chiến Giáp cùng với cái tọa độ Tinh thạch hình thoi kia. Cái tọa độ tồn tại cùng quá khứ thời không này, sẽ giống như là một hạt cát trên bãi cát, trong hoàn cảnh yên lặng, từ niên đại mà Thần Long Vương chết đi, mãi lưu lại cho đến bây giờ. Lại dùng Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn ghi chép lại Thiên Long Tinh cùng với hết thảy những thứ trong tinh không, xác nhận lại vị trí của nó, sau khi trở về, một cái tọa độ có thể sử dụng mới cũng đã được hình thành.
Kế hoạch của Phó Thư Bảo cũng chính là như vậy, và hắn cũng đã làm như vậy. Mà ở cái thế giới hắn vừa rời đi kia, cũng đã xảy ra một cảnh tượng khác.
Ở địa phương mà Phó Thư Bảo biến mất, những thanh âm phốc phốc không ngừng vang lên. Cái gì mà Thiên Vũ Thạch, Linh Chi Vẫn Thạch, hoàng kim châu báu cùng với một vài cái bảo vật khó có thể tìm được liền xuất hiện. Tình cảnh kia liền giống như là bên trong hư không có một cái tuyền nhãn vậy, không phun ra nước, mà chuyên phun ra bảo vật.
- Nha… mấy cái bảo vật này… là xảy ra chuyện gì vậy?
Long Ngọc Nhất căn bản không thể nào hiểu nổi chuyện này.
- Chẳng lẽ cái tên Phó Thư Bảo kia ở địa phương nào đó tìm được bảo tàng rồi sao, hiện đang ném trở về?
Trong đầu Long Ngọc Nhị cũng là một mảnh hoang mang.
- Ai biết đâu?
- Mặc kệ đi, những cái bảo vật này cũng không thể lãng phí. Một khi hắn đã ném đi, thì sẽ thuộc về chúng ta! Chúng ta xin vui lòng nhận lấy a!
Sự hứng thú của Long Ngọc Nhị đối với bảo vậy, xa xa còn lớn hơn sự hứng thú đối với chính bản thân mình.
Hai nàng Thất Thải Nữ Thần Long liền bắt đầu tiến hành kiểm bảo, bộ dáng phi thường vui vẻ, lại cũng không biết đây chính là vốn gốc mà Phó Thư Bảo vì các nàng mà dốc ra…
Đến từ nơi nào, liền trả ngược về nơi đó. Đây chính là một cái định luật của thời không. Nhưng mà nếu như là huyết nhục thân thể cùng với năng lượng hình thể của con người, lại không thể quay ngược trở về. Bởi vì đây chính là lực lượng nghịch chuyển thời không, sẽ trong khoảnh khắc đó phá hủy thân thể cùng hình thể năng lượng.
Kiểm tra một chút, hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long liền nhặt được một thứ to lớn hơn, đó chính là bản thân Phó Thư Bảo sau khi hoàn thành xong việc chế tạo tọa độ, phản hồi lại thời không hiện tại. Cũng giống như lần trải qua trước đây, từ quá khứ quay về thời hiện tại, Phó Thư Bảo nhất thời liền mất đi tất cả trực giác, hôn mê trên mặt đất. Hắn ở trên Thiên Long Tinh đã dùng tất cả bao nhiêu thời gian, như vậy ở thời không hiện tại liền hoàn trả lại toàn bộ.
- Thật đáng tò mò a! Hiện tại thân thể của hắn đã ở trạng thái đình chỉ rồi, đặc thù sinh mệnh cơ hồ đã không còn… Cũng giống như lần trước vậy!
Long Ngọc Nhất quan sát Phó Thư Bảo, có chút suy nghĩ, nói.
- Trên người kẻ này có rất nhiều bảo vật a…
Long Ngọc Nhị nhìn chằm chằm vào Long giới trên tay của Phó Thư Bảo, hai mắt tỏa sáng. Long Tộc cũng có một cái tật xấu trời sinh khó có thể thay đổi, đó chính là lực miễn dịch đối với bảo vật vốn dĩ rất thấp, bình thường đều không thể chống lại sự hấp dẫn của bảo vật. Thời điểm này, nàng lại đánh chủ ý lên đám bảo vật trong Long giới của Phó Thư Bảo.
Chẳng qua, không đợi Long Ngọc Nhị kịp hành động, sáu mươi gã Luyện nô đã xuất hiện ở phía sau lưng các nàng, dày dày đặc đặc làm thành một vòng tròn.
- Ách! Xem như ta chưa nói gì đi, có được không?
Long Ngọc Nhị khẽ nhún vai một cái, bàn tay đang vươn ra khẽ rụt lại.
Ước chừng trôi qua khoảng chừng một tiếng đồng hồ, Phó Thư Bảo mới ung dung tỉnh dậy.
Phó Thư Bảo khẽ nhún nhún vai:
- Ta đã nói rồi! Ta không phải là cái loại tiểu nhân đê tiện thừa dịp lâm nguy mà làm loạn đâu! Được rồi! Như vậy cũng được! Chúng ta mặc Thời Chi Chiến Giáp đi!
Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị liếc mắt nhìn nhau, thần tình ủy khuất cùng không được tự nhiên hướng về phía Phó Thư Bảo đi tới. Loại sự tình này, nếu như để cho các nàng có một cơ hội lựa chọn, như vậy các nàng cũng sẽ không làm như vậy! Nhưng mà, ai bảo các nàng chỉ có thể trông cậy vào cái tên đại sắc lang này đây? Tiện nghi, như vậy đành để cho hắn chiếm tiện nghi vậy!
Hai tỷ muội đứng ở vị trí một trước một sau, đem Phó Thư Bảo ép chặt ở chính giữa. Nhưng mà da thịt ba người lại không hề tiếp xúc nhau. Mặc dù là như vậy, nhưng mà hai tỷ muội vẫn là phi thường khẩn trương. Bởi vì bộ ngực sữa của các nàng, chỗ nụ hoa cao nhất cơ hồ gần như là đụng vào trước ngực cùng với sau lưng của hắn.
Phó Thư Bảo lại nhăn tít cặp mày:
- Các ngươi chơi trò gì vậy? Nghiêm túc một chút đi! Đây là đang làm đại sự, các ngươi như vậy, chúng ta làm cách nào mặc Thời Chi Chiến Giáp đây? Ôm chặt lấy ta đi!
- Cái gì?
Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị nhất thời bị dọa nhảy dựng lên.
- Không muốn sao? Ta cũng chẳng muốn phí công, chúng ta giải tán đi!
Phó Thư Bảo nói.
- Chúng ta… ôm ngươi cũng được!
Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị hai miệng đồng thanh nói, lại không hẹn mà cùng nhau ôm chặt lấy Phó Thư Bảo. Vốn dĩ là không có bất cứ sự tiếp xúc da thịt nào cả, hiện tại lập tức bị hai cái thân thể lửa nóng như vậy ôm chặt lại với nhau, biến thành một cái sandwich thịt người. Cái loại cảm giác tuyệt vời này, khiến cho Phó Thư Bảo phảng phất như là bay lên tận đám mây, mà đám mây kia, là áng mây a!
Đợi để khi hai tỷ muội đem hắn ôm chặt lại, hắn mới chậm chạp mặc lên người Thời Chi Chiến Giáp. Cả ba người ôm sát lại thành một người, Thời Chi Chiến Giáp vừa vặn đem ba người khoác lên. Chẳng qua, bởi vì có sự trói buộc chặt chẽ của Thời Chi Chiến Giáp, thân thể của hai tỷ muội cũng liền càng áp sát vào hơn. Long Ngọc Nhị ở phía sau còn tốt một chút, nhưng Long Ngọc Nhất ở phía trước liền phát hiện ra chuyện không ổn.
- Ngươi… mau đem cái thứ kia thu thập lại!
- Cái thứ gì?
Phó Thư Bảo giả ngốc.
- Còn cái thứ gì nữa? Nó đang đâm vào chỗ đó của ta a… Chẳng lẽ không phải là do ngươi sai sử hay sao?
- Ngươi đang nói cái gì đó? Ta không phải là cái loại tiểu nhân đê tiện như vậy a! Ngươi một phen đem Phó Thư Bảo ta nhìn thành loại người nào vậy? Chúng ta cần phải đi Long mộ trên Thiên Long Tinh a!
- Nói cái này, ngươi chuyển sang chỗ nào vậy? Đáng giận! A… lại còn nữa! Ghê tởm a!
Một chuyến lữ hành không gian hương diễm chính là như vậy mà triển khai…