Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 640 : Hai phụ tử bất lương

Ngày đăng: 14:30 18/04/20


Ông chủ của chi Thương đội kia còn chưa có tới, thanh âm của hắn cũng đã vang vọng vào:



- Ha ha… vị tiểu muội muội này, trên người của ngươi mặc áo giáp vì vậy?

Nhìn qua giống như tảng đá, rất có giá trị sưu tầm a! Như vậy đi, ngươi

thống khoái ra một cái giá, ta mua!



- Câm miệng! Nếu như không phải có mệnh lệnh của chủ nhân, giờ phút này ta đã đánh nát đầu ngươi rồi!



Thạch Hoa lạnh lùng nói. Bản thân đã từng là phân thân lực lượng của Luyện

Hoa Nữ Thần, Thạch Hoa chính là một tồn tại siêu nhiên, hiện tại lại bị

một lão nhân trêu chọc, đó quả thật là có cảm giác muốn giết người.



- Ngươi sao lại bạo lực như vậy a, tiểu muội muội? Ta thế nhưng chính là

một lão già mà? Ta đi nam vào bắc, dấu chân trải rộng khắp các nơi trên

thế giới, cho tới bây giờ còn chưa từng gặp qua một nữ nhân cao lớn như

tiểu muội muội ngươi vậy! Đúng rồi! Bộ áo giáp trên người của ngươi muốn bán bao nhiêu tiền? Ta nghĩ muốn mua cho đứa con vô liêm sỉ trong nhà

ta một bộ! Nó thường xuyên bị người ta đánh, có bộ áo giáp như vậy, cũng sẽ không bị thương!



Thanh âm của lão nhân không ngừng líu lo.



- Ngươi… Câm miệng!



- Được rồi! Ta câm miệng! Đúng rồi! Ngươi tên gì nhỉ?



- …



Tràng đối thoại như vậy, Phó Thư Bảo hoàn toàn thu vào trong lỗ tai mình,

cũng có một loại cảm giác thật cổ quái. Ánh mắt của hắn có chút khẩn

trương giương mắt nhìn về phía Thạch Hoa đang dẫn gã đầu mục Thương đội

kia. Rất nhanh, hắn liền nhìn thấy Thạch Hoa mang theo một gã lão giả

quần áo hoa lệ đi tới. Thân mình của lão giả cùng với thân hình cao lớn

của Thạch Hoa tạo thành một màn tương phản vô cùng mãnh liệt, một cái là người khổng lồ chiến đấu, một cái là lão ngoan đồng chơi đùa trò vô lễ.



Càng ngày càng gần, từ trên mặt của lão giả kia, Phó Thư Bảo mơ hồ thấy được những địa phương cùng với hắn có chút tương tự. Phần dự đoán trong lòng hắn kia, càng ngày càng khẳng định hơn.



- Oa này! Vị công tử này…



Ánh mắt thoáng dừng lại trên người Phó Thư Bảo, lão giả kia đột nhiên nhảy vọt lên, nhặt lên một tảng đá, một bên chửi loạn:



- Ngươi cái thằng nhóc chết tiệt này, ngươi không ở nhà trông coi điền

thổ, kinh doanh gia sản, như thế nào lại chạy loạn đến nơi này?



Thạch Hoa vừa mới định động thủ, Phó Thư Bảo đã huy động cánh tay mấy cái,

nàng lại lui xuống. Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long ở bên cạnh cũng

không có hành động, bởi vì bất luận nhìn từ góc độ nào mà xem, thì lão

giả này cũng chỉ là một lão già bình thường. Mặc dù trong tay hắn cầm

một tảng đá, nhưng mà nếu như nện lên trên người của Phó Thư Bảo mà nói, ngay cả khiến Phó Thư Bảo rơi một sợi tóc cũng còn không thể, đừng nói

đến tạo thành bất cứ thương tổn gì cho hắn.



Nhìn thấy lão nhân

đang hung hăng lao tới, khóe miệng Phó Thư Bảo lại nhếch lên một tia

tiếu ý. Vị lão nhân trước mắt này tuyệt đối có quyền lợi đánh hắn, bởi

vì đây chính là lão ba của hắn ở thế giới này, ở Hổ Thành, người được

mệnh danh có nhiều tiền nhất, Phó Đa Tiền đại lão gia!
những mặt hàng phổ thông bình thường, kẻ có tu vi lực lượng cao nhất bất qua cũng chỉ là hai Lực sĩ hạ cấp Tinh Thần Lực cấp mà thôi, hơn nữa

lại là người da đen của Phí Châu.



Ngoại trừ hơn mười gã nam nhân, bên trong Thương đội còn có mấy nàng nữ tử mặc quần áo hở hang, thần

thái yêu mị nữa. Có cả nữ tử da đen người Phí Châu, nữ tử tóc vàng mắt

xanh người Tây Châu. Không khó đoán ra, hành trình của Đa Tiền lão gia

cũng không hề tịch mịch, thưởng thức đóa hoa của đủ các loại chủng tộc.

Cũng không khó lý giải, vì cái gì mà hắn mãi chậm chạp không có về nhà.

Hắn ở bên ngoài kinh thương kiếm tiền, hơn phân nửa là dùng hết trên

việc chơi đùa các nữ nhân khắp thế giới, trên việc mời những bảo tiêu

này nọ, phong lưu khoái hoạt. Chứ quay trở lại Hổ Thành, có tỷ lệ rất

lớn bị đứa con bại gia tử khiến cho tươi sống tức chết…



Chuyện xưa của Phó Đa Tiền chính là như thế này.



Chuyện xưa của Phó Thư Bảo cũng là kinh đào hãi lãng. Những chuyện tình phát

sinh ở trên người của hắn, mỗi chuyện cũng đều khiến cho Phó Đa Tiền

kinh ngạc một hồi. Chẳng qua, cũng có những nội dung khiến Phó Đa Tiền

hâm mộ.



- Cái gì? Ngươi ngay cả Mỹ nhân ngư cũng… lên rồi?



- Kính nhờ, lão cha, ngươi như thế nào lại dùng những từ ngữ ghê tởm như vậy chứ?



- Tiếp tục nói, tiếp tục nói…



Nghe thêm một lúc, Phó Đa Tiền lại nhảy dựng lên:



- Cái gì? Ngươi là nói, ngay cả Công chúa Dật Hương Thánh Lan Quốc, Chi

Ni Nhã điện hạ cũng là lão bà của ngươi? Đường đường Thánh Lan Vương

cũng là cha vợ của ngươi, ông thông gia của ta? Ha ha… nhất định phải

bái phỏng hắn! Nhất định!



Phó Thư Bảo tiếp tục nói tiếp.



- Ông trời của ta ơi! Hồ ly tinh Hồ Tộc trong truyền thuyết, ngươi cũng… làm chuyện kia rồi?



- Ngươi không cần phải phản ứng kịch liệt như vậy chứ? À phải! Hai nàng

nữ nhân vừa rồi tuyên bố muốn giết ngươi, các nàng chính là Thất Thải Nữ Thần Long trong truyền thuyết đó! Nói không chừng, các nàng cũng sẽ trở thành con dâu của ngươi a! Hiện tại, chuyện đầu tiên mà ngươi phải

thích ứng chính là tràng diện lớn a, có hiểu không?



Phó Đa Tiền lão gia đáng thương, trước mắt tối sầm, ngất xỉu luôn…



Phó Thư Bảo khẽ nhún nhún vai, sửng sốt suốt nửa ngày mới phun ra một câu:



- Không có kiến thức mà! Thật sự là không có kiến thức! Ta còn chưa có

nói tới Độc Âm Nhi đó! Đó chính là nữ nhân cả người đều là kịch độc a!

Thân là con trai, ta muốn hảo tâm nhắc nhở ngươi, sau này chén trà con

dâu của Độc Âm Nhi tốt nhất là không nên uống! Xem ra lúc này cũng không cần thiết nữa rồi! Đúng rồi! Ta như thế nào lại có một phụ thân không

có tiền đồ như vậy chứ?



Ở đằng xa, hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long đồng loạt quẳng ném tới ánh mắt hèn mọn.