Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 641 : Công chúa tỉnh lại

Ngày đăng: 14:30 18/04/20


Lão cha vô lương đã đi ngủ rồi, dưới hai tầng tác dụng của rượu ngon

cùng với hành trình mệt mỏi, hắn ngủ thật sự rất ngon. Phó Thư Bảo lay

động hắn mấy lần cũng không có dấu hiệu tỉnh lại. Nhìn khuôn mặt ngủ say của hắn, trong lòng Phó Thư Bảo cảm thấy một mảnh an tường.



Hai

tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long ở dưới chân Khởi Nguyên Chi Thụ đốt một

đống lửa trại, đem Luyện Vô Song đặt ở bên cạnh đống lửa. Hai tỷ muội

ngồi bên cạnh thân thể của nàng mà tán gẫu, thỉnh thoảng phát ra những

tiếng cười dễ nghe. Phó Thư Bảo chậm rãi đi qua, đặt mông ngồi chính

giữa hai tỷ muội. Hai tỷ muội tựa hồ đã quen thuộc với loại hành động

chiếm tiện nghi này của hắn, cho nên sau khi bất thiện trừng mắt nhìn

hắn một cái, lại cũng không nói gì cả.



- Hai phụ tử các người tán gẫu xong rồi à?



Long Ngọc Nhất nói.



- Tán gẫu xong rồi! Chẳng qua là ôn chuyện xưa mà thôi, kỳ thật cũng không phải tán gẫu cái gì.



Phó Thư Bảo thuận miệng nói. Hắn đem tầm mắt chuyển lên trên người của

Luyện Vô Song. Nàng vẫn còn chưa có dấu hiệu sẽ tỉnh dậy, nhưng mà rất

ổn định, hô hấp đều đều, sắc mặt hồng nhuận.



- Đúng rồi! Phụ thân của ngươi vì cái gì lại trùng hợp xuất hiện ở nơi này vậy?



Long Ngọc Nhị đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi.



Vấn đề này, Phó Thư Bảo cũng đã từng hỏi. Câu trả lời của Phó Đa Tiền chính là hắn muốn đi đến Thánh Lan Quốc tiêu thụ những hàng hóa hắn mua được

tại Phí Châu. Con đường trước mắt chính là con đường gần nhất. Ngoại trừ cái này ra, cũng không có nguyên nhân nào khác.



- Ngươi… là đang hoài nghi phụ thân của ta sao?



Phó Thư Bảo từ trong giọng nói của Long Ngọc Nhị nghe ra được một tia hương vị hoài nghi. Điều này khiến cho hắn có chút không vui, nhưng cũng có

thể hiểu được. Dù sao, dựa theo góc độ luận sự mà xem, thì lão cha vô

lương của hắn xuất hiện cũng không tránh khỏi có chút quá mức trùng hợp.



Long Ngọc Nhị nói:



- Hiện tại là thời kỳ phi thường, ngươi nói là ngươi và phụ thân ngươi đã rất lâu không có gặp mặt rồi, lúc ban đầu cũng chỉ có liên hệ thư từ,

về sau ngay cả liên hệ thư từ cũng bị chặt đứt. Hiện tại hắn lại kỳ diệu khó hiểu xuất hiện ở trong này, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy kỳ quái

hay sao?



Phó Thư Bảo ngẫm nghĩ, cười khổ lắc lắc đầu:



- Ta là người trong cuộc thì u mê. Nói thế nào, hắn cũng là cha ta, ta cũng

không tiện hoài nghi cùng điều tra hắn, cứ cho là một chút trùng hợp đi. Nếu như các ngươi lo lắng, như vậy phiền toái các ngươi để tâm một chút đi! Những gì ta không có chú ý, các ngươi nhất định phải chú ý!



Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long đồng loạt gật đầu. Thân là con, tự nhiên không thể hoài nghi phụ thân mình, lại càng không thể tiến hành điều

tra phụ thân, nhưng mà hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long bọn họ lại

không có sự cố kỵ trong chuyện này. Dù sao hiện tại là thời kỳ phi

thường, Luyện Vũ Thiên Tôn còn có gã độc thủ giấu phía sau màn hắc ám

kia, bất luận kẻ nào cũng đều không đơn giản. Nhất định cần phải cẩn

thận chú ý mỗi một người, mỗi một sự kiện phát sinh trên người mình.



- Hy vọng lần này là một phán đoán sai lầm của chúng ta đi! Kỳ thật, tính cách lão nhân gia vui vẻ hoạt bát, hai tỷ muội chúng ta cũng rất thích

a!
Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần

Long cũng không có cơ hội chen ngang cuộc nói chuyện của hai người,

tương đối bất mãn nhìn thấy Phó Thư Bảo đang diễn thuyết tràng giang đại hải. Trong lòng của hai tỷ muội cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.



- Đây là khối cổ ngọc mà ca ca ngươi dùng để bảo tồn ngươi. Nó là cái gì vậy?



Tuy rằng rất muốn nuốt riêng cái bảo vật này, nhưng mà dưới yêu cầu của

Luyện Vô Song, Phó Thư Bảo vẫn là không thể không đem khối cổ ngọc đã bị hắn thu hồi vào trong Long giới lấy ra, đưa cho nàng xem.



Đưa

tay cầm lấy, Luyện Vô Song ngơ ngác nhìn về phía khối cổ ngọc trong tay

mình, qua nửa ngày mới miễn cưỡng từ trong ký ức bi thương mà tỉnh thần

lại, sâu kín nói:



- Ta từng nghe ca ca nói qua, khối cổ ngọc này

gọi là Vĩnh Sinh, là do Thần Quan Thủy Vô Thường tặng cho hắn. Ca ca mãi vẫn luôn xem nó là bảo vật giữ bên người, lại không nghĩ tới, cuối cùng không ngờ lại sử dụng trên người của ta… Kỳ thật, người nên sử dụng

khối ngọc Vĩnh Sinh này nhất, sống cho đến bây giờ, chính là hắn a!



- Từ từ…



Phó Thư Bảo đột nhiên nói:



- Vừa rồi ngươi nhắc qua một người, Thần Quan Thủy Vô Thường, hắn là ai?



Luyện Vô Song nói:



- Hắn chính là người đứng đầu Trấn Quốc Thần Điện a! Chính là cường giả lợi hại nhất toàn bộ Luyện Quốc chúng ta!



Phó Thư Bảo hỏi:



- Các Trấn Quốc Đại Thần làm phản, vị Thần Quan Thủy Vô Thường kia có

tham gia hay không? Thời điểm đi về quá khứ, ta cũng không có nhìn thấy

hắn, không biết tình huống hắn thế nào?



- Hắn…



Khóe miệng Luyện Vô Song nhếch lên một tia cười khổ:



- Hắn cũng không có tham gia tạo phản, nhưng mà, cũng giống như Khởi

Nguyên Chi Thụ vậy, từ đầu đã bị địch nhân cường đại ám toán. Nghe nói

hắn đã bị trọng thương đào tẩu rồi… Về sau mãi cũng không có tin tức của hắn, ca ca cùng Phụ vương đều cho rằng hắn đã chết rồi!



Bên

trong vũ trụ này, căn bản là không có cái gì tồn tại vĩnh hằng cả. Thậm

chí ngay cả vũ trụ cũng sẽ có thời khắc tử vong, bị hủy diệt. Cho nên,

cho dù là Thần cũng sẽ có một ngày tử vong, không có khả năng vĩnh viễn

tồn tại. Thần Quan Thủy Vô Thường siêu việt Tứ Đại Trấn Quốc Đại Thần đã bị trọng thương đã chết hay chưa lại trở thành một chuyện tình không

thể nào chứng thực được. Thuyết pháp của Luyện Vô Mệnh cùng với Quốc

vương Luyện Quốc, cũng chỉ là phán đoán mà thôi.



Không biết vì

cái gì, nghe thấy như thế, trong lòng Phó Thư Bảo lại sinh ra một loại

cảm giác kỳ diệu, đó chính là vị Thần Quan đại nhân kia vẫn còn chưa có

kết, đang dùng một ánh mắt tò mò nhìn thấy tất cả những chuyện này!