Thiên Tài Khí Phi

Chương 109 : Thông đạo bí mật

Ngày đăng: 09:23 19/04/20


Lí Nghị nhìn cửa thông đạo khép lại, ánh mắt có chút mê ly, hắn đứng ở đó, trong lòng lẳng

lặng nhớ tới chuyện mình đã làm. Lúc hắn nghĩ đến chuyện hôm nay, lúc

khóe miệng mang theo nụ cười ấm áp, bên ngoài vang lên tiếng bước chân

ồn ào.



Nghe thế, khóe miệng của Lí Nghị lộ ra vẻ thoải mái.



Bên ngoài càng ngày càng nhiều tiếng bước chân truyền đến, trong phút chốc

hắn thấy được ánh mắt những người đi theo Hứa vương lộ vẻ nghi hoặc và

khủng hoảng. Nhìn biểu tình của họ, khóe miệng Lí Nghị càng cong lên.

Trong lòng nghĩ, xem ra hôm nay người chôn cùng hắn không phải ít.



Chỉ chốc lát sau, bên ngoài truyền đến một thanh âm trầm thấm ôn nhuận:“Lí

Nghị, đưa tay chịu trói đi, như vậy bản cung sẽ cầu tình với phụ hoàng,

giữ lại thi thể cho ngươi.”



Lí Nghị không động đậy, vẫn đứng đó như cũ, trong mắt không nhìn ra thần sắc gì.



Những người đi theo Hứa vương có chút khó xử, bây giờ Hứa vương không ở đây,

bọn họ rất khó lựa chọn a. Nhưng lúc này tình huống lại cực kỳ khẩn

trương, ngôi miếu đổ nát đã bị người của Sở Thụy Phong bao vậy, không có một khe hở.



Sở Thụy Phong khoanh tay đứng bên

ngoài, nhìn thấy người ở bên trong không có phản ứng, trong mắt có chút

không vui. Nhưng bây giờ hắn cũng không có hành động gì khác, trong lòng hắn tự hỏi chuyện đã xảy ra bên trong. Người của hắn xác định thấy Hứa

vương, hai cha con Lí Nghị đi vào, lại khẳng định chưa bước ra. Vậy, vì

sao bây giờ hắn đứng ở bên ngoài cũng không có ai đi ra? Đây không hợp

với phong cách của Hứa vương a, Hứa vương tuy rằng giả dối, nhưng ở tình huống này, chắc chắn sẽ phô trương thân phận. Nếu không, nếu Hứa vương

không nói lời nào, không phản kháng, cho hắn giết thoải mái. Người khác

thì không nói gì. Nhưng mọi việc sao lại đơn giản như vậy.



Như vậy chính xác là Hứa vương không có ở trong, mà lại không ai nhìn thấy

hắn đi ra. Chẳng lẽ, dưới ngôi miếu này có thông đạo gì đó. Mà Hứa vương đã rời khỏi trước. Nghĩ đến đây, vừa rồi không có ai đáp lại, trong đó

có phải là không còn một ai rồi hay không. Nhưng có lẽ đây là kế sách

của Hứa vương, đặt bẫy bên trong, sau đó dụ hắn vào.



Sau khi phân tích tình hình một phen, lại mở miệng. Bây giờ thanh âm không còn ôn nhuận, mà là lạnh như băng.



“Nếu không ai trả lời, bản cung sẽ bắn tên.”



Người ở bên trong cả kinh, thái tử sẽ bắn tên thật. Vậy thì bọn họ chắc chắc


Sở Thụy Phong dứt lời, Lí Nghị vẫnkhông có phản ứng gì, bộ dáng giống như

đang ngủ. Nhìn tình huống này, sắc mặt Sở Thụy Phong không tốt. Lí Nghị

cứ như thế, làm cho hắn cảm giác mình đang làm trò cười, giống như bị Lí Nghị đùa bỡn trong lòng bàn tay.



Nhất thời, hắn lạnh lùng nói:“Bắt tất cả người của Hứa vương lại cho ta.”



Hắn nói xong, lập tức có rất nhiều thị vệ xông lên, nhưng thuộc hạ của Hứa

vương sao lại có thể dễ dàng để bị bắt như vậy, nhất thời toàn bộ đều

rút kiếm, chuẩn bị phản kích. Nhưng, lúc bọn họ nghe câu tiếp theo của

Sở Thụy Phong, tất cả đều ngừng lại.



“Nếu có phản kháng, giết tại chỗ, bao gồm Lí Nghị.”



Lần này, bọn họ đều ngừng lại, nhất là nghe đến lúc muốn giết Lí Nghị. Giết Lí Nghị, không thể được, tình huống của vương gia không biết thế nào.

Lí Nghị ở lại là làm con tin, nếu hắn chết, chút nữa vương gia lên thì

phải làm sao, ngay cả lợi thế trao đổi Thanh phi cũng không có. Cho nên, giờ phút này bọn họ cũng chỉ có thể đợi, chờ đợi chuyện sắp xảy ra.



Sở Thụy Phong nhìn thấy bọn họ đều ngoan ngoãn đưa tay chịu trói, sắc mặt

cuối cùng cũng tốt hơn một chút. Ngay sau đó hạ lệnh:“Lập tức lục soát ở đây, không được bỏ qua ngóc ngách nào, thậm chí là mặt đất, xem xem có

thông đạo gì hay không.”



Sở Thụy Phong dứt lời, liền tinh tế quan sát biểu tình trên mặt của thuộc hạ Hứa vương, phát hiện

trên mặt họ có vẻ khẩn trườn. Xem ra, nơi đây quả thật rất kì quái.



Phòng trong lập tức phát ra các loại thanh âm. Bọn thị vệ dùng kiếm lục soát, không buông tha chỗ nào. Đột nhiên có một tên thị vệ hô lên.



“Thái tử điện hạ, bên này có một bí đạo.”



Vừa nghe thanh âm này, Sở Thụy Phong lập tức chạy tới xem. Đây là một thông đạo hẹp, chỉ đủ cho từng người đi qua. Hơn nữa bên trong tối đen, làm

cho người ta nhìn thấy mà sợ.



Sở Thụy Phong nhìn

thông đạo này, nhíu mày lại. Nếu bị đạo này có cơ quan như vậy nếu hắn

cứ vậy mà xuống, không có người dắt đi, có khả năng sẽ xuất hiện nhiều

tình huống không tốt.



Giờ phút này, hắn rất khó xử,

nếu phái người đi xuống, lại sợ bọn họ sẽ bỏ qua cơ hội giết chết Hứa

vương. Nhưng nếu hắn xuống, lại lo lắng có nguy hiểm.