Thiên Tài Khí Phi

Chương 128 :

Ngày đăng: 09:23 19/04/20


Edit: Sally



Cảm giác được hơi thở cường đại, nguy hiểm, Vân Y cảm thấy lạnh cả người.



Hơi thở này giống như vừa này trong biệt viện kia, như vậy hắn muốn tới giết nàng.



Vân Y buồn bực, hôm nay có chuyện gì xảy ra a? Bây giờ có phải mình đang trong miệng cọp hay không?



Tuy rằng vẻ ngoài vẫn không quan tâm, kỳ thật trong lòng lại không bình

tĩnh. Sát khí như vậy, làm cho Vân Y cảm thấy huyệt Thái Dương giật

giật. Nhưng lúc mạng sống của Vân Y đang bị uy hiếp, cũng không thể trơ

mắt ra nhìn.



Vân Y xoay người lại, trong lòng nghĩ có phải sẽ gặp một lão nhân âm ngoan.



Nhưng lại không phải, mà là một nam tử tuấn tú.



Mộc Bách Nhiên!



Sao hắn lại ở đây?



Sát khí lúc nãy? Là hắn sao? Nhưng lúc xoay người lại, nhìn thấy Mộc Bách

Nhiên mang khí chất ôn nhuận đứng đó, khóe miệng mang theo nụ cười ấm

áp. Mà sát ý vừa rồi, bây giờ lại không còn gì.



Sự khác biệt như vậy làm cho Vân Y cảm thấy mình như bị ảo giác.



Ảo giác? Vừa rồi thật sự chính là ảo giác sao?



Không, tuyệt đối không phải ảo giác.



Sát khí mãnh liệt, làm cho người ta nháy mắt toàn thân lạnh như băng, toàn thân cứng ngắc, sao lại là ảo giác được chứ?



Hơn nữa cảm giác lạnh như băng ở trên người của nàng cho nàng biết, đó là thật.



Chỉ là người kia đã đi rồi.



Xem ra, nàng lại được cứu.



Tựa hồ, sau khi vào Bắc quốc, nàng trở nên yếu đi, liên quan đến mạng sống

của mình. Tình huống như vậy, làm cho mình cảm thấy vô lực. Nhưng mình

có cách gì chứ? Vì mục đích cuối cùng, cảm giác vô lực này, nàng phải

chấp nhận.



“Ngươi không sao chứ?”



Bên tai truyền đến lời nói ôn hòa, làm cho Vân Y cảm giác được sự ấm áp.



“Làm sao vậy? Đại thiếu gia sao lại hỏi như vậy? Có phải có chuyện gì hay

không? Tại hạ đang ở trong phòng ngủ, lại đột nhiên cảm giác như có

người xâm nhập, tại hạ lập tức đuổi theo, nhưng đến đây lại không có dấu vết.”


thấy ngươi, lại rất lo lắng, nên nhanh chóng đi tìm ngươi, mới có thể

làm chuyện khác. Mà bây giờ, đã tìm được ngươi, thím cũng có thể yên

tâm. Nhiên nhi, ngươi đi theo thím, cùng thím điều tra thích khách. Có

ngươi bên cạnh thím cũng yên tâm.”



“Thím nói gì vậy,

Nhiên nhi đều nghe theo thím, sao lại nói là chỉ điểm được chứ? Nếu đi

theo thím, Nhiên nhi có thể học được rất nhiều thứ a.”



Kim Tử nói xong, Mộc Bách Nhiên đáp trở lại.



Đối với phản ứng của hắn, Kim Tử cười lạnh trong lòng.



Cho ngươi cười thêm một lát, lát nữa sẽ cho ngươi nếm đau khổ.



“Nhiên nhi thật sự là đứa trẻ ngoan. Không nói nhiều, Nhiên nhi vẫn mau theo ta tìm thích khách đi.”



Kim Tử nói xong, cười cười kéo tay Mộc Bách Nhiên rời đi.



Nhìn một màn như vậy, Vân Y chỉ cảm thấy hưng phấn vô cùng.



Âm mưu a, âm mưu a, tuyệt đối có âm mưu!



Xem ra hôm nay còn có chuyện khác, đêm nay thật sự là có trò hay a. Đã có diễn thì nên xem, sao nàng lại bỏ qua cơ hội chứ?



Vân Y lẳng lặng đi theo những người đó, trong lòng nghĩ có chuyện gì xảy ra?



Chẳng lẽ là có dấu vết gì lúc nãy nàng để lại, cũng không đúng, lúc nãy đã

lục soát rồi mà. Hơn nữa nhìn bộ dáng của Kim Tử, lần này nàng đã chuẩn

bị trước.



Như vậy thích khách trong miệng bọn họ sao lại như vậy chứ? Hôm nay thật sự có thích khách sao?



Nàng ra ngoài một lúc, Mộc phủ lại có nhiều chuyện xảy ra như vậy. Lại thích khách, lại lục soát. Chẳng lẽ là do người kia thao túng, mục đích muốn

tìm nàng? Có khả năng, như vậy hiện tại nàng vẫn nên bình tĩnh một chút, tránh mũi nhọn.



Mọi người nhanh chóng đến Mẫu Đơn viện.



Vì có thể phục chúng, Kim Tử hạ lệnh bắt đầu điều tra từ đây trước.



Đám thị vệ nghe lệnh, lập tức vọt vào trong viện bắt đầu điều tra.



Kim Tử đứng ở bên ngoài vẻ mặt mang ý cười cùng Mộc Bách Nhiên trò chuyện,

Mộc Bách Nhiên thỉnh thoảng cười yếu ớt trả lời. Giống như không phải

điều tra thích khách, mà là đi dạo. Hai người kia hành vi kỳ quái, thậm

chí quỷ dị!



Đột nhiên một tiếng kêu sợ hãi từ trong

viện truyền ra, nghe thanh âm như vậy, hai chân Vân Y mềm nhũn, thiếu

chút nữa đứng thẳng không được, trên mặt lại lập tức trắng bệch.