Thiên Tài Khí Phi
Chương 135 :
Ngày đăng: 09:24 19/04/20
Edit: Sunny Út
Khó mà nhìn thấy nàng như vậy, nàng như vậy, làm cho hắn cảm thấy đau lòng. Nàng nên sống vui vẻ, cười thật tươi mới đúng.
Nếu có thể, hắn muốn nâng niu nàng, sủng nàng.
Tư Cảnh Hiên đứng ở chỗ tối, đôi mắt lưu chuyển, tản ra một tia ôn hòa.
Ánh mắt Tư Cảnh Hiên càng ngày càng thâm, cuối cùng lại đen lại. Mà lúc
này, trong mắt hắn chỉ thấy bóng dáng của Vân Y, ánh mắt nhu hòa, tràn
đầy ôn nhu.
Vân Y tất nhiên là không biết, nàng đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, lo lắng cho Lục Bình.
Lục Bình, nàng có khỏe không?
Bên tai đột nhiên có thanh âm quen thuộc.
Vân Y khẽ nhíu mày, trong lòng nghi hoặc, ai truyền tin tức cho nàng chứ?
Thiên Binh các có rất nhiều chuyện, nàng đã giao cho thuộc hạ a. Cho
nên, nếu không có chuyện quan trọng, bọn họ sẽ không gởi thư cho nàng.
Như vậy, đã có chuyện gì sao?
Vân Y cảm thấy nghi
hoặc, bàn tay đặt lên hông, tay múa vài cái, chỉ chốc lát có một con bồ
câu bay đến. Vân Y bắt lấy bồ câu đưa tin, tay còn lại lấy mảnh giấy ra.
Vân Y nghi hoặc mở tờ giấy, khi đọc nội dung, trong mắt Vân Y chứa sự tìm
tòi nghiên cứu. Trong thư nói, Lục Bình ở chỗ hắn, nhưng hắn không có ác ý, chỉ cảm thấy Lục Bình tư chất tốt, muốn thu nàng làm đồ đệ. Bởi vậy
ngày ấy mới âm thầm mang nàng đi, bây giờ mới báo bình an. Đợi thời cơ
đến, hắn sẽ mang Lục Bình trở về, cho các nàng gặp nhau.
Nhìn tờ giấy này, Vân Y cũng không quá tin tưởng. Dù sao chuyện này có vẻ rất kỳ quái, sao lại có chuyện tốt như thế được.
Nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy có thể tin. Dù sao không ai sẽ vô duyên vô cớ
bắt người. Hơn nữa lại còn báo bình an, càng có vẻ người nọ không có ác
ý.
Vân Y rất muốn đi xác nhận, nhưng trong thư nói
nàng không cần thăm dò, sẽ không tra được gì. Vân Y tin tưởng chuyện
này, Tư Cảnh Hiên phái rất nhiều người của Bích Thủy sơn trang, đều tra
Tư Cảnh Hiên xuất quỷ nhập thần vượt qua Vân Y. Nhìn bóng dáng phía trước, lúc này đang ngồi nghiên cứu, dưới chân hắn lảo đảo, thiếu chút nữa từ
không trung ngã xuống.
Có chuyện gì? Nữ nhân kia rốt
cuộc muốn làm cái gì? Sao lại đột nhiên ngừng lại, đó là đang làm cái
gì. Giống như đang chơi với kiến. Hắn rất muốn đến xem, nhưng cuối cùng
vẫn nán lại. Hắn lẳng lặng chờ đợi một lúc, cuối cùng bóng dáng trước
mắt lại động đậy.
Vân Y vừa đi vừa nghĩ, nơi này đất
đai rất đặc biệt. Chắc chắn có bí mật. Bất quá bây giờ thời gian cấp
bách, nàng phải đuổi theo bồ câu, để chuyện này xong việc nàng sẽ nghiên cứu.
Nàng vội cúi đầu đi nhanh, ngừng lại trước một nhà dân.
Đa số dân đều sống trong Bắc thành, ngõ nhỏ sâu thẳm này, sao lại kì quái như thế?
Nhưng chỗ nào kì quái chứ?
Nàng đứng ở tại chỗ suy nghĩ một lúc, rốt cục cũng nghĩ ra.
Đúng rồi, cao nhân không phải ở trên núi cao hay là nơi ít người sao?
Nhưng sao lại ở đây? Đây là khu dân cư a, là nơi có người dân ở a. Chưa bao giờ nghe nói, cao nhân thích ở khu dân cư a.
Hay là, cao nhân này đặc biệt. Chẳng lẽ này cao nhân am hiểu đạo lý thật
sâu. Nghĩ đến đây, trong lòng Vân Y đối với cao nhân này có chút hưng
phấn.
Vân Y đứng ở ngoài cửa, lẳng lặng hơi thở bên trong khu dân cư.
Khi cảm thu xong, sắc mặt Vân Y lập tức trở nên nghiêm túc, bên trong có ba cao thủ, mà sâu bên trong, tức là cái trong phòng nhỏ, có một cao thủ.
Cảm nhận được hơi thở mãnh liệt, Vân Y cắn răng, quyết định liều mạng.
Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con, nên xoay người nhảy, chuẩn bị vào.
Nhưng chưa kịp nhảy lên, cánh tay bị kéo lại.