Thiên Tài Khí Phi
Chương 150 :
Ngày đăng: 09:24 19/04/20
Edit: Sunny Út
“Ngươi cái gì ngươi? Bổn tiểu thư ta ngươi có thể tùy tiện chỉ sao? Mau cút đi cho ta?”
“Khoan đã!” Nam tử kia nghe Thổ Củng Linh bảo hắn cút, tuy rằng không cam
lòng. Nhưng biết rõ tính tình của Thổ Cũng Linh, hắn vẫn chuẩn bị bỏ
chạy.
Ai ngờ, mới đi được nửa đường, mọi người cũng
chuẩn bị tản ra, lại đột nhiên nghe được âm thanh trong trẻo nhưng lạnh
lùng trầm thấp.
Thanh âm này vừa cất lên, mọi người nháy mắt yên tĩnh, sau đó dân chúng bắt đầu nói khẽ.
“Trời ạ, ai vậy a?”
“Chắc là vừa đến Bắc thành, cho nên cái gì cũng không biết.”
“Đúng vậy a, nếu là người của Bắc thành, làm sao có thể không biết tiểu thư của Thổ gia rất hung dữ a.”
“Đúng vậy, người này xem ra không muốn sống nữa a.”
“Ngươi xem kiệu của hắn cũng rất bình thường, xem ra không phải là nhân vật lớn a.”
Trong tiếng bàn tán của mọi người, Vân Y từ trong kiệu bước ra.
Khí chất thanh nhã của nàng làm cho mọi người ở đây sửng sốt.
Mọi người không ngờ chỉ là một thiếu niên mà đã có khí chất lỗi lạc.
Thổ Cũng Linh cũng sửng sốt, ánh mắt nhìn Vân Y bần thần.
Khi Vân Y đến trước mặt Thổ Cũng Linh, Thổ Cũng Linh vội ho một tiếng, che dấu sự xấu hổ của mình.
“Ngươi là ai? Bổn tiểu thư đang giáo huấn đứa trẻ hư này, sao ngươi lại nói ta dừng tay. Như thế nào, hắn với ngươi cùng một bọn sao?”
“Không phải, ta chỉ cảm thấy làm như vậy thì hắn rất tiện nghi. Hôm nay ngươi
thả hắn đi, như vậy sau này hắn lại phạm lỗi nữa thì phải làm sao?”
Vừa nghe Vân Y nói, Thổ Cũng Linh đăm chiêu cau mày, tinh tế tự hỏi một
phen, sau đó nghiêm túc nói:“Ân, vậy ngươi nói xem nên làm sao bây giờ?”
Nhìn bộ dáng của Thổ Cũng Linh, Vân Y không khỏi mỉm cười, nói:“Đưa hắn vào
đại lao khoảng mười hoặc tám năm, đến lúc hắn trở ra, hắn sẽ biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm.”
Nghe Vân Y nói, Thổ Cũng Linh nhất thời cũng cười.
Nhưng qua một lúc, nàng lại hơi lo lắng nói:“Nhưng ta biết đưa hắn đến quan phủ nào đây?”
Ý là quan lại ở Bắc thanh bao che cho nhau, vậy có chút phiền toái.
“Phủ của Vân đại nhân thì sao?”
“A?”
Tin tức này thật sự làm người ta chấn động, Kim Dịch nhiều năm trước đã bắt đầu tính toán. Tâm phúc thủ hạ cùng với quan viên của hắn, không phải
trung thành và tận tâm, thì có nhược điểm trong tay hắn.
Kỳ thật, Bắc Dương cũng từng nghĩ tới dùng chiêu này. Nhưng nghĩ thì dễ, làm lại rất khó.
Mà giờ phút này, Vân Y lại nói cho hắn con số khó mà tin được.
“Là thật?”
Nhưng Vân Y vẫn kiên định gật đầu.
Thổ gia gia khiếp sợ, thân thể hắn có chút lay động.
Chân tướng tới quá mức đột nhiên, trong một lúc hắn rất kinh hỉ.
“Vậy kế hoạch của ngươi khi nào thực hiên?”
“Đại hội phong thưởng của tỷ thí võ nghệ, đỉnh Càn Khôn.”
“Được, Thổ gia ta sẽ dốc sức.”
Ra khỏi Thổ gia, Vân Y cảm thấy mình thoải mái lên nhiều.
Tất cả đã được sắp xếp, chờ đến phút cuối cùng.
Đến lúc đó, có được Hồi sinh thảo, lại tìm Sinh mệnh chi hoa.
Độc của Sở Hiên, khi nào mới giải được?
Sinh mệnh chi hoa, từng nghe đồn ở chỗ Nguyệt thần.
Nguyệt Thần cư!
Những năm gần đây, Nguyệt Thần cư càng ngày càng thịnh, tất cả đều bởi vì
Nguyệt thần dung mạo tuyệt diễm thiên hạ, võ công độc nhất giang hồ.
Quân Ánh Nguyệt, cũng là cư chủ Nguyệt Thần cư, là tiểu công chúa của Quân
quốc, muội muội của Quân Lãnh Mạc. Phong hoa tuyệt đại, nữ tử tinh thông mọi thử, là nữ thần trong lòng nam tử khắp thiên hạ.
Nhưng cũng nghe đồn, Nguyệt Thần chỉ chung tình với trang chủ Tư Cảnh Hiên của Bích Thủy sơn trang.
Tư Cảnh Hiên, hành tung mơ hồ, thân phận thần bí, không ai thấy được khuôn mặt hắn, không ai biết hắn là ai.
Đối với hắn, giới hạn tối đa là cho biết tên của hắn, biết hắn là trang chủ của Bích Thủy sơn trang mà thôi.
Càng thần bí, thì càng cường đại.
Người thần bí như vậy, Vân Y chỉ cảm thấy có chút khó hiểu.
Tư Cảnh Hiên kì quái kia, Vân Y vẫn không nhìn thấu hắn. Hắn như đang bị
sương mù che phủ, không thể thấy được hắn. Chỉ có thể đoán mà thôi.
Nếu nàng loại bỏ được lớp sương mù. Đến lúc đó, nghênh đó nàng sẽ là gì?