Thiên Tài Khí Phi
Chương 151 :
Ngày đăng: 09:24 19/04/20
Edit: Sunny Út
Ngày mười lăm tháng hai năm Dương đế, Bắc thành có một không khí náo nhiệt
chưa từng có. Dân chúng đã sớm chờ ngoài cửa Hoàng cung, hy vọng có thể
ngồi ở vị trí tốt.
Lúc này, mặt trời mới lên, bên ngoài hoàng cung đã có rất nhiều dân chúng.
Dân chúng trật tự xếp thành hai hàng đứng ở cửa, mà ở giữa lại chừa một khoảng trống lớn.
Khoảng trống ở giữa để cho xe ngựa và kiệu của quan viên đi qua.
Mặt trời dần lên cao, cửa của hoàng cung từ từ được mở ra.
Dân chúng Bắc quốc mang tâm tình hưng phấn tâm tình đi vào chỗ ngồi, chuẩn bị chứng kiến việc trọng đại.
Vào đến Hoàng cung, có quan viên phụ trách xếp chỗ ngồi cho họ. Ở giữa có
một sân khấu thật cao, bốn phía là hàng rào bằng gỗ. Phía dưới sâu khấu ở hàng đầu tiên có chừa vài hàng ghế, để người chờ đến lượt thi đấu.
Phía trên sân khấu cũng có một đài cao, trên đài cũng đã được sắp xếp chỗ
ngồi. Mà tại đây cũng được giành cho Hoàng thân và các quan viên, mà dân chúng lại đứng ở bên kia của sân khấu.
Ngồi trên đài cao, liếc mắt một cái là có thể thấy rõ ràng sân khấu, đồng thời cũng có thể nhìn thấy dân chúng rầm rộ bên dưới.
Trận đấu tuy rằng chưa bắt đầu, nhưng người ở dưới kia đã kích động. Bọn họ vừa đợi, vừa bàn tán về các tuyển thủ.
“Các ngươi nói xem lần này ai sẽ đứng nhất a?”
“Ta cảm thấy có khả năng là Kim Lãng thiếu gia, năm trước Kim Lãng thiếu gia cũng đứng nhất a.”
“Kim Lãng thiếu gia quả thật rất giỏi, nhưng ta cảm thấy Thổ thiếu gia Thổ
Ưng cũng có khả năng. Dù sao hắn cũng đc Thổ gia tỉ mỉ dạy dỗ. Tin rằng, Thổ thiếu gia sẽ biểu hiện tốt.”
“Kỳ thật, Mộc Bách Nhiên thiếu gia cũng có khả năng. Mộc thiếu gia đứng đầu tứ kiệt ở Bắc
thành, đáng tiếc gần đây đã mai danh ẩn tích.”
“Ai, thật sự đáng tiếc.”
“Nha, mọi người đã đoán vậy, vậy hãy đặt cược một phen a.”
“Được a, đặt nào a.”
Tỷ thí võ nghệ ở Bắc quốc cho phép dân chúng cá cược, lấy việc này để giải trí. Bởi vậy, tỷ thí võ nghệ, là việc rất trọng đại ở đây.
Dân chúng bên dưới đều cá cược xem ai thắng. Mà phía trên cũng gió nổi mây phun.
Kim Dịch gần đây mang tâm tình sung sướng, bởi vì gần đây Thủy Nhu đối với
Sống luồn cúi, nàng rất bề bộn.
Vân Y nhún người một cái, ngay sau đó người đã xuất hiện trên mặt đất. Sau
khi đứng vững, nàng ngẩng đầu nhìn hướng vừa ngủ, trong mắt hiện lên ý
cười.
Vân Y nhàn nhã bước đi, nhưng đi chưa được mấy bước, lại nhanh chóng quay lại. Vân Y đứng tại chỗ, nhìn dưới đất một
lúc, lại nhìn quần áo sạch sẽ trên người của mình. Sau đó, Vân Y cắn
răng, lăn xuống đất.
Khi đứng lên, Vân Y vừa lòng nhìn kiệt tác của mình.
Không sai, không sai, thế này mới giống người trải qua ngàn vạn nguy hiểm.
Vân Y để hình tượng như vậy đi ra ngoài, trong lòng nghĩ hình tượng chật vật như vậy, khẳng định mình ít bị chú ý.
Nhưng lúc nàng xuất hiện, vẫn khiến oanh động không nhỏ.
Vân Y không có nghĩ được, đã biết hình dạng này cũng tốt. Ở đây ai cũng bầm dập, lại có người bị trầy xước. Mà nàng, trên người chỉ dơ một ít mà
thôi.
Vân Y buồn bực đứng ở một bên, trong lòng buồn bực, sao lại thế này a? Chẳng lẽ trận pháp kia rất khó?
Nhưng nàng suy nghĩ lại, vẫn không phát hiện khó chỗ nào. Trận pháp kia chỉ
cần chú ý một chút, có chút công phu là có thể thông qua a.
Ai, thật sự là người tính không bằng trời tính a.
Vân Y tận lực đứng một góc, không cho người khác chú ý tới chính mình.
Nhưng nguyện vọng tốt đẹp, sự thật lại tàn khốc.
Vân Y vừa ẩn mình, Mộc Vũ liền mang theo vài người đến đây.
Nếu Vân Y đoán không lầm, nàng cảm thấy Mộc Vũ đi về phía nàng.
Khóe miệng vừa kéo lên, Vân Y bất đắc dĩ, người này không phải vừa xong tang mẫu sao?
Chẳng lẽ, hắn không bi thương một chút? Không nên đàng hoàng như vậy?
“Vân Y! Đứng nhất cuộc thi khoa cử lại còn tham gia tỷ thí võ nghệ. Xem ra,
Vân đại nhân là nhân tài văn võ song toàn a. Chờ ngày mai trận thứ hai,
ta cần phải nhìn xem, Vân đại nhân có thể đoạt thứ nhất hay không?”
Mộc Vũ nói xong, lại cười ha ha lên. Người đi theo Mộc Vũ sau lưng, đắc ý cười.