Thiên Tài Khí Phi

Chương 159 : Quân Ánh Nguyệt

Ngày đăng: 09:24 19/04/20


Edit: Sunny Út



Vân Y về tới dịch quán, trong lòng không thể bình phục.



Nguyệt Thần cư muốn Hồi sinh thảo, như vậy làm sao có thể sẽ dễ dàng giao ra Sinh mệnh chi hoa?



Vân Y phát hiện ngay từ đầu mình nghĩ quá mức đơn giản, cho dù ở thất quốc

thi đấu có được sinh mệnh chi hoa, nhưng cũng không an toàn mà rời đi.

Hơn nữa, còn có khả năng mang đến họa diệt quốc cho Bắc quốc.



Mình ngàn tính vạn tính, không có tính đến Nguyệt Thần cư muốn Hồi sinh

thảo, với Sinh mệnh chi hoa cũng không thể buông tay. Như vậy, hiện tại

nên làm như thế nào mới tốt.



Vân Y một mình bước đi bước lại, trong lòng nghĩ quang minh chính đại lấy thì không có khả năng.



Như vậy, chỉ có thể trộm hoặc là đoạt.



Trộm, hiện tại sinh mệnh chi hoa đang ở trong tay Nguyệt Thần.



Nghe đồn võ công Nguyệt Thần trác tuyệt vô song, mình không phải là đối thủ của nàng.



Trừ phi, mình dùng Linh Âm công kích. Nhưng có khả năng sẽ tạo rất nhiều thương vong.



Nghĩ đến Sở Hiên, nghĩ đến mình, đột nhiên cảm thấy thế giới này thực bi

thương. Khi mình nghèo túng, lúc Sở Hiên trúng độc, có ai giúp họ không?



Vân Y xoay người đi đến một thùng gỗ trước mặt, trầm mặc một hồi. Mở ra.

Thùng bị mở ra, nàng lấy ra một cây đàn cổ xưa. Thân đàn mang ánh huỳnh

quang, mang theo ma lực không thể kháng cự.



Linh Âm ra, thiên hạ vô song!



Vân Y khẽ vuốt Linh Âm, cảm thụ như nhịp đập của sinh mệnh. Nhất thời, Vân Y cảm thấy trong lòng an tâm rất nhiều.



Có nó, nàng mới có thể tự tin kháng cự lại cường địch.



Ở trước mặt kẻ thù, mình phải mạnh, mới có thể đạt tới mục tiêu của mình.



Sinh mệnh chi hoa, nàng phải có được. Ánh mắt Vân Y kiên định, trên tay càng ôm chặt Linh Âm.



Hôm sau, Đông quốc đại biểu cũng đến đây.



Lần này Đông quốc đến là thừa tướng đại diện, nhưng thừa tướng này không trẻ tuổi như Vân Y.



Đông quốc Hoàng Hậu mang thai, Đông quốc Doàng đế sủng hoàng hậu, nên không đi, bởi vậy phái thừa tướng đến đây.



Biết được tin tức này, Vân Y khẽ cười.



Đông Thành Vũ coi như là tướng công tốt, biết Linh Lung mang thai, không rời Đông quốc.



Hiện tại năm quốc gia đều đến, chỉ thiếu Hạo quốc.



Hạo quốc, Hạo Hàn sau khi tham gia Quỳnh Hoa yến thì bệnh qua đời. Đế vị do thái tử Hạo Minh kế thừa.



Vân Y có cảm giác, mình sẽ thấy An vương kia.



Quả nhiên, trước ngày thi đấu, Hạo quốc Hoàng đế đến.



Như vậy Sở Minh An cũng đến.



Trước khi bắt đầu thi đấu, Quân quốc cố ý cử hành yến tiệc, cho lục quốc đón
Không phải ngẫu nhiên, nghe đồn Hạo Minh từ một năm trước về nước, thủy chung không gần nữ sắc. Trong thiên hạ đều đồn hắn không thích nữ nhân.



Nhưng hiện tại xem ra, chẳng lẽ trong lòng Hạo Minh thích là Ánh Nguyệt công

chúa, cho nên đối với cac nữ nhân khác chướng mắt. Cũng có khả năng này.



Mà có người đoán, Hạo Minh khiêu chiến Quân quốc, muốn đoạt thứ nhất.



Mọi người xôn xao, mà đương sự Quân Ánh Nguyệt nhìn Hạo Minh, trên mặt ý cười nhợt nhạt.



Nụ cười nhạt nhẽo này, làm cho mỹ nhân như ở trong đám mây, có vẻ khuynh thành tuyệt thế.



Quân Ánh Nguyệt nhìn Hạo Minh, không hiểu tâm tư của hắn. Nhưng Quân Ánh

Nguyệt đối với đề nghị của Hạo Minh cũng không phản bác. Nàng nhìn Tư

Cảnh Hiên, phát hiện Tư Cảnh Hiên vẫn im lặng uống rượu. Nhất thời, ánh

mắt Quân Ánh Nguyệt chợt lóe.



Quân Ánh Nguyệt khẽ mở miệng, thanh âm dễ nghe vang lên.



“Nếu Hạo hoàng có nhã hứng như vậy, bản cung sẽ không biết xấu hổ.” Quân Ánh Nguyệt dứt lời, đứng dậy đi đến đài cao.



Mỹ nhân như ngọc, từng bước sinh liên, quả nhiên cướp đi ánh mắt.



Đến dưới đài, Quân Ánh Nguyệt tay áo vung lên, người đã bay lên đài.



Dáng người như yên, tuyệt vời vô song.



Trên đài cao, tử y liễm diễm vô song, vũ bước kinh diễm.



Không có âm nhạc, Quân Ánh Nguyệt bắt đầu múa.



Không hổ là thiên hạ đệ nhất nữ tử danh xưng Nguyệt Thần, khi không có nhạc đệm, vẫn có thể kinh diễm.



Kỹ thuật nhảy này, làm cho người ta cảm thấy nhạc đệm chỉ là trói buộc.



Nguyệt Thần vũ bước tuyệt diễm thiên hạ.



Lúc Quân Ánh Nguyệt múa, Tư Cảnh Hiên lại đột nhiên nhìn về phía Vân Y.

Nhìn nữ tử trong lòng, nhìn nàng ngồi một mình, vẫn mang khí chất thản

nhiên.



Vân Y đột nhiên ngẩng đầu, thấy đôi mắt kia.



Vân Y lập tức bối rối cúi đầu, khi ngẩng đầu, Quân Ánh Nguyệt đã múa xong, lại khôi phục bộ dáng như thường.



Quân Ánh Nguyệt từ đài cao nhảy xuống, mang theo vô song tao nhã.



“Hạo hoàng, bản cung múa như thế nào?” Quân Ánh Nguyệt ngồi xuống, cũng nhợt nhạt hỏi một câu.



Mà lúc Quân Ánh Nguyệt khiêu vũ, hắn chưa từng ngẩng đầu. Nghe Quân Ánh Nguyệt hỏi, khóe miệng hắn cong lên.



“Nguyệt Thần vũ bước, tất nhiên là thiên hạ vô song.” Hạo Minh lời nói thản nhiên, nhẹ nhàng.



Mọi người không chú ý khẩu khí của hắn, mà sau khi nghe hắn nói, tất cả đều gật đầu.



Nghe được câu trả lời vừa lòng, Quân Ánh Nguyệt vừa lòng cười, khóe mắt nhìn về phía Tư Cảnh Hiên. Lại phát hiện, Tư Cảnh Hiên tựa hồ không động

đây, vẫn lẳng lặng uống rượu.



Nhìn một màn này, Quân Ánh Nguyệt cảm thấy buồn bã.



Sắc mặt Quân Ánh Nguyệt không vui, nàng mang tâm tình không tốt nhìn mọi người, lúc nhìn đến Vân Y, ánh mắt sáng lên