Thiên Tài Khí Phi
Chương 49 : Ngu xuẩn?
Ngày đăng: 09:22 19/04/20
Edit: Sunny Út
Beta: Sally
Vân Mộng Vũ vẻ mặt hoảng sợ, mang theo ngữ khí khó có thể tin nói “Làm sao có thể, ta và nàng cũng từng là……” Nói xong cũng không nói gì nữa, cả người nhẹ nhàng run run lên.
Tên thủ lĩnh hắc y nghe nói như thế, trong mắt hiện lên một tia trào phúng, khinh miệt nói “Từng là cái gì, chẳng lẽ ngươi còn cho rằng các ngươi từng là hảo tỷ muội, nàng nhớ tới tình cảm tỷ muội với ngươi, cho ngươi con đường sống, quả thực là ngu không ai bằng.”
Nghe nói như thế nàng đã lờ mờ đoán được là ai, chính là nữ nhân nhu nhược giả nhân giả nghĩa kia! (chính là Tuyết Nhi người hại chết Vũ tỷ chân chính a)
Hắc y nhân lại nói tiếp:“Làm sao vậy, không phản đối sao? Ta còn tưởng rằng ngươi có điều oan uổng, không nghĩ tới, ngươi lại giống như vậy. Lại giả vờ hôn mê, bất quá chuyện ngươi câu dẫn người khác lại là sự thật.”
“Phải không? Nhưng ngươi biết rõ ta đã từng giết người. Kỳ thật, lúc ngươi bắt ta thì ta vẫn còn tỉnh táo.”
Ngay từ đầu nghe nàng nói đã từng giết người, Hắc y nhân không để ở trong lòng, chỉ nghĩ đến là nàng ta đe doạ mình. Rồi sau đó nghe được Vân Mộng Vũ nói là từ lúc đầu đến giờ nàng vẫn luôn tỉnh táo, trên mặt lại lộ ra nụ cười châm chọc, hắn đối với năng lực của mình vẫn luôn tự tin như vậy.
“Tỉnh táo sao, ngươi tiếp tục nói đi. Vậy ngươi nói ta nghe xem, ngay từ đầu ngươi có thể giấu giếm ta, sau đó tại sao ta lại phát hiện được?”
Nghe câu hỏi này, nàng chỉ cười cười, sau đó hai mắt sáng như đuốc nhìn hắn.
“Đó là bởi vì ta cho rằng sẽ hỏi được tin tức của người sai khiến ngươi, ngươi quả nhiên không phụ sự kỳ vọng của ta.” Nàng nói xong, mang vẻ mặt cợt nhả nhìn hắn.
“Kỳ thật ngươi vẫn động tâm đó không phải sao? Ngươi muốn cái gì có thể đề xuất, Hộ quốc tướng quân phủ sau lưng ta, ngươi cảm thấy có chuyện gì là không làm được?”
“Vân tiểu thư nói quả thật làm cho tại hạ động tâm. Hộ quốc tướng quân phủ có thiếu tướng quân Mộc Phong trở về, nay thật là oai hùng. Như vậy có lẽ yêu cầu của tại hạ nói không chừng có thể thực hiện được……..” Hắc y nam tử làm như cảm thấy có lý, nhưng vẫn không nói ra yêu cầu, chỉ nói một nửa mà thôi.
“Vậy cuối cùng là ngươi có yêu cầu gì?” Nghe được nửa câu của Hắc y nhân, Vân Mộng Vũ cũng có chút nóng nảy, lại tiến lên từng bước.
Nhìn động tác không tự giác của nàng, trong mắt hắc y nam tử hiện lên một tia máu. Nữ nhân ngu xuẩn, hôm nay hắn sẽ cho nàng sống không bằng chết!
“Vân tiểu thư hãy đến gần một chút, dù sao đây cũng là việc bí mật.” Hắc y nhân kia bày ra bộ dáng khó xử nói với Vân Mộng Vũ.
“Có gì khó nói sao?” Vừa nghe lời nói của hắn y nam tử, Vân Mộng Vũ vui mừng quá đỗi, bước nhanh về phía hắn.
Đến gần, còn rất thân thiện ngồi xổm xuống cạnh hắc y nhân.
Nhìn một loạt động tác của nàng, trong mắt hắc y nam tử hiện lên tia trào phúng, ghé sát tai nàng dùng thanh âm mơ hồ nói: “Còn muốn dụ dỗ ta? Cũng không nhìn xem bản thân ngươi có trọng lượng gì không? Vân Mộng Vũ, ngươi thật sự là ngu xuẩn, ngươi không thể thông minh ra sao?” Hắn nói xong, quay đầu đi, nghĩ sắc mặt của nàng sẽ rất khó coi và tái nhợt.
Lại không nghĩ rằng nhìn thấy chỉ là sắc mặt lạnh nhạt, ánh mắt chuyển động, trong mắt cất giấu đầy cơ trí, làm sao có thể tự cao và lỗ mãng như lúc nãy.
Trong lòng hắn ngạc nhiên vô cùng, đang muốn động thủ, lại có cảm giác bất lực, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, rốt cuộc nói không nên lời.