Thiên Tống

Chương 1281 : Thọ yến huyết chiến - Thượng (1)

Ngày đăng: 18:44 18/04/20


" Trương huynh!"



Âu Dương chắp tay.



Trương Huyền Minh đáp:



" Âu hiền đệ, vừa đi vừa nói chuyện."



Hai người tới đình trong hồ, Trương Huyền Minh nhìn hai bên một chút không có người nói:



" Tiểu Tiệp ở quân Liêu mà ngươi cài vừa gửi tin tức cho ta. Mấy ngày hôm trước, Hoàng thượng tìm nội các đại thần còn có Xu Mật Viện trò chuyện sự tình, phỏng chừng đầu xuân sang năm sẽ gửi công văn cho Tây Hạ, đơn đặt hàng vũ khí sẽ mau chóng được xác định, ngươi chớ để trễ thời hạn."



Âu Dương kinh ngạc hỏi:



" Bọn họ không phản đối sao?"



" Sao lại phản đối? Linh Châu, Vĩnh Lạc vốn là đất của Đại Tống. Thái tổ, Thái Tông về sau còn dụng binh với Liêu, vì cái gì? Chính là vì muốn thu lấy đấ đai về Đại Tống. Đây là tổ chế, muốn chúng ta công kích người khác, những đại thần này đương nhiên là có ý kiến, nhưng thu hồi mất đất, các đại thần không dám lên tiếng chống lại, nhiều nhất chỉ phân tích có thể bại trận hay không... Có điều ta đã giao nộp ra ngọn ngành của bản thân rồi, có câu Tướng tại ngoại, quân lệnh hữu sở bất thụ (Cầm quân ra trận, quân lệnh có thể không theo), nếu Hàn Thế Trung xuất binh liều lĩnh đánh về các quốc thổ khác như Tây Hạ, thắng có phần thưởng, nếu như bại thì phải bị vấn tội tự tiện xuất binh."



Âu Dương kinh ngạc hỏi:



"Ý ngươi là?"



" Cái này gọi là các Đảng tranh đấu, cũng không thể để các đại thần bắt được ta thất lễ với hoàng thượng. Dù sao cũng phải có một sơn dương thế tội."



Trương Huyền Minh tự giễu cười nhìn xa xăm nói:
Bạch Liên giật mình chợt hiểu ra gật đầu hỏi:



" Vậy thủ nỏ ở sân huấn luyện kia là ngươi trộm sao?"



" Đúng vậy!"



" Vậy đi thợ rèn nhà họ Vương cũng là ngươi?"



" Ừ!"



Lương Hồng Ngọc gật đầu.



Bạch Liên nghi hoặc hỏi:



" Vậy thủ nỏ ngươi chế tạo để đâu rồi? Hành lý của ngươi đều bị tra xét. Trong ngoài huyện nha lật tung cũng chẳng thấy."



Lương Hồng Ngọc cười nói:



" Ngày đó ta đã ném vào Thanh Hà, các ngươi đương nhiên là tìm không được."



" Vì sao?"



Bạch Liên thật sự nghĩ mãi mà không rõ ý đồ của Lương Hồng Ngọc, khổ cực lấy thủ nỏ như vậy nhưng nói ném liền ném.