Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 112 : Tán nhân

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Hình ảnh lão ăn mày đứng trên đại kiếm lơ lửng trên không trung đập vào mắt Phương Triết. Lão lúc này hóa thành một vị tiên nhân, tiên phong đạo cốt, mang đến cho hắn một hy vọng sống sót.



Lão nhìn Phương Triết một hồi, chậm rãi đáp xuống mặt đất. Nét mặt không hề tỏ ra một tia cảm xúc, nhưng khí chất tiên phong đạo cốt của lão lúc này mới triệt để bộc lộ. Lúc này thân ảnh của lão đối với Phương Triết đã cao cao tại thượng, hắn với không tới.



Lão nhìn Phương Triết, nở một nụ cười nói “Lão là Cổ Thanh Sơn, đạo hiệu Kiếm Hư Chân Quân, là thái thượng trưởng lão của Đạo Viện. Lần trước từ biệt lão hứa lần sau gặp lại sẽ báo danh tính. Giờ lão đã thực hiện được!”



Phương Triết nhất thời ngỡ ngàng. Hắn sắp tới sẽ đến Đạo Viện làm nhiệm vụ cho Bạch gia. Không ngờ chưa gì đã gặp một đại nhân vật của Đạo Viện. Điều quan trọng, hắn không ngờ lai lịch của lão ăn mày lại lớn đến như vậy.



Ánh mắt lão lúc này mới đưa về phía nam tử đối diện. Lão chậm rãi mở miệng “Lão đạo đây chờ đợi ngươi đã tám mươi năm, cuối cùng ngươi cũng xuất đầu lộ diện!”



Nam tử nghe lời nói của lão ăn mày, nhất thời nhướng chân mày lên. Trong ấn tượng của hắn, đây là một lão đạo có khuôn mặt lạ lẫm, hắn chưa từng gặp qua người này. Lý do gì lại nói là chờ đợi hắn.



Hắn nhìn lão ăn mày một hồi, mới mở miệng nói “Chuyện này không liên quan đến Đạo Viện!”



Lão ăn mày nghiêm túc nói “Ngươi vi phạm giới luật, lén lút xâm nhập vào hạ giới. Ngươi nghĩ, lão đạo có được xen vào hay không?”



Lão vuốt một sợi râu mép, dáng vẻ ung dung nói “Từ khi Càn Khôn Kính phát hiện một tên chân quân lẩn trốn vào Văn Lang Châu, lão đã đuổi theo đến giờ. Lão thắc mắc vì sao hạ giới lại thu hút một gã ngũ phẩm như ngươi. Thì ra ngươi vì một thanh thần khí mà đến đây!”



Lúc này Phương Triết đã hiểu vì sao đối phương đến tìm mình. Bản thân hắn trước giờ đều mang “Bá Tuyệt” bên người. Trước kia “Bá Tuyệt” chỉ là một thanh Bạch Nhật Phi Kiếm bình thường. Giờ biến hóa cực lớn thành một thanh thần khí. Chỉ là phong cách “Bá Tuyệt” nhận chủ quá khoa trương. Dị tượng phát sinh, thiên địa đại biến khiến gã tìm đến. Đây chính là người mang ngọc có tội quả nhiên không sai.



Nam tử nghe lão ăn mày nói vậy, hắn sắc mặt lạnh nhạt nói “Lão nghĩ, có thể ngăn cản được ta sao?”



Hắn vừa nói, ánh mắt hắn trừng về phía lão ăn mày. Thình lình xung quanh lão ăn mày xuất hiện một kiếm võng bao quanh lấy. Kiếm võng lập tức thu hẹp lại, băm nát thân ảnh của lão.
Lão ăn mày nhướng hàng lông mày lên “Thượng phẩm thánh khí!”



Kiếm trong tay lão chỉ là một thanh thượng phẩm linh khí, nói về cấp bậc, thanh kiếm của lão thua thanh đao của gã tán nhân một cấp bậc. Lão lúc này đã yếu thế hơn đối phương một khoảng.



Gã tán nhân nhìn thanh đao trong tay, mỉm cười. Hắn cầm thanh đao quơ vài đường, cảm giác này rất không tệ. Hắn đã rất lâu chưa có sử dụng thanh đao này.



Lúc này hắn nhìn về phía lão ăn mày, mũi đao hướng về trước, miệng hắn niệm “Vô Sắc Nhiễm!”



Lão ăn mày biến sắc, vội vàng né sang một nơi khác. Tại vị trí trước đó có một thanh hắc đao từ trên trời bắn xuống, tiếp đó thêm một thanh hắc đao bắn xuống vị trí tiếp theo. Lão vội vàng thi triển “Hư Không Bộ” liên tục né tranh bảy lần bảy bốn mươi chín thanh đạo phóng xuống.



Cho đến khi không còn thanh đao nào tấn công, lão mới thở ra một hơi. Chiêu thức vô cùng quái dị. Chiêu thức này lão chưa từng gặp qua, nên muốn đối phó vô cùng khó khăn.



Gã tán nhân không để lão nghỉ ngơi. Hắn tiếp tục dùng “Quỷ Ảnh Bộ” tiếp cận lão trong vòng hai mươi trượng. Hắn hướng mũi đao về trước rồi gạt ngang một đường đao, đao pháp vô cùng đơn giản, nhưng tạo thành một nhát chém rất bạo liệt.



Lão vội vàng né sang một bên, lưỡi đao không dừng lại mà cắt phăng ngọn núi phía sau lão ra làm hai, gây ra một loạt chấn động. Hàn Vân Lĩnh hơn phân nửa đã bị sang bằng.



Phương Triết và những người khác bên dưới sự che chở của Càn Khôn Kính không khỏi chịu một sự chấn động. Mặc dù được bảo vệ, nhưng cả một dãy Hàn Vân Lĩnh, hơn phân nửa bị sang bằng. Bọn họ cảm giác, bọn họ giờ như một con kiến không sai biệt lắm.



Lão ăn mày nhìn đường đao sắc bén, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Đẳng cấp của Thượng Phẩm Thánh Khí là như vậy sao. Lão cũng đã từng gặp qua một Thượng Phẩm Thánh Khi nhưng uy lực không có nghịch thiên như vậy.



Gã tán nhân cười “Lão đoán sai rồi, đây là bán thần khí!”