Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 134 : Băng thiên liệt địa quyết

Ngày đăng: 11:06 30/04/20


Đại trưởng lão nhíu mày, lão không nghĩ đến tình huống phát sinh ngoài dự đoán. Tôn nữ của lão dễ dàng bị ngược, chân chính bị Hoa Lạc Đồng nghiền ép.



Lão đưa ánh mắt về phía thập trưởng lão Chu Thao Đạo Nhân.



Chu Thao Đạo Nhân thấy vậy, cười híp mắt phi thân xuống giữa lôi đài. Khi thân ảnh lão vừa xuất hiện, dư chấn lan tỏa ra xung quanh. Tạo ra một loại áp lực không nhỏ.



Sắc mặt tươi cười của lão khiến sát khí đều bị che lấp. Lão chậm rãi nói “Không cần phải giả vờ ngây thơ với ta. Bộc lộ ra thực lực chân chính đi”



Hoa Lạc Đồng ngây người. Đúng là không thể che giấu thực lực trước mặt các vị trưởng lão.



Nàng nhẹ nhàng giải cấm, phá phong bế. Khí tức Tam Phẩm Kết Đan bạo phát đi ra, linh khí tinh thuần thoắt ẩn thoắt hiện lan tỏa ra xung quanh. Đây chính là khí tức của một vị Đạo Nhân. Cấp bậc tu vi này, chân chính ngang bằng với một vị trưởng lão.



Advertisement / Quảng cáo



Khúc Linh Lung lúc này đã tỉnh lại. Nàng ta biết được tu vi thật sự của Hoa Lạc Đồng, trong phút chốc miệng nàng không khép lại được. Nàng ta không phải phế vật, mà luôn âm thầm tu luyện. Với cấp bậc tu vi này, không phải một phế vật có thể đạt tới được. Trong lòng nàng bất giác không còn một tí ý nghĩ sẽ rửa mối nhục này nữa. Vì bản thân nàng, còn xa mới có thể tấn cấp Tam Phẩm.



Chu Thao Đạo Nhân gật đầu, sau đó từ tốn nói “Làm một trưởng bối, ta sẽ nhường ngươi ba chiêu!”



Hoa Lạc Đồng xua tay nói “Sư thúc không cần khách khí, trực tiếp dốc toàn lực là được. Vãn bối có thể ứng phó được”



Chu Thao Đạo Nhân gật đầu tán thưởng, sau đó bàn tay xòe ra. Ba quả hỏa cầu to lớn xuất hiện, lơ lửng trên không. Đây là chiêu thức thứ ba của Khống Hỏa Thuật “Tam Hỏa Phong Sát”.



Chu Thao Đạo Nhân tu luyện công pháp “Ngũ Hành Bất Biến”, đến cảnh giới Tam Phẩm thì sinh ra Hỏa Chủng. Hỏa Chủng do tu luyện công pháp mạnh hơn gấp nhiều lần so với người bình thường có thiên sinh Hỏa Chủng.



Trong lúc nhất thời chúng đệ tử nội viện, ngoại viện mở rộng tầm mắt. Bọn họ rất lâu rồi mới được chứng kiến năng lực của Thập trưởng lão.




Nàng nhởn nhơ nói “Việc phụ thân không quản nhi tử làm xằng làm bậy, còn oán trách vãn bối. Việc này là con đường chính đạo sư thúc đeo đuổi sao?”



Lão nhướng chân mày lên, cười hắc hắc nói “Một hậu bối, dám giáo huấn ta?”



Lão trừng mắt một cái, chân khí bộc phát tạo ra một dư chấn. Đẩy lùi Hoa Lạc Đồng về sau mười bước chân.



Phía đệ tử nội viện, Khúc Linh Lung nhìn tình huống, trong lòng nàng vô cùng đắc ý. Đây chính là điều nàng mong muốn, phải có người áp chế Hoa Lạc Đồng, như vậy nàng mới có thể nguôi được cơn giận. Ánh mắt nàng nhìn về phía Bạch Vô Thiên. Hắn vẫn chăm chú quan sát, sắc mặt hắn không hề tỏ ra một chút nào lo lắng.



Advertisement / Quảng cáo



Nàng nhủ thầm “Một lúc nữa xem ngươi còn ung dung được nữa hay không!”



Bạch Vô Thiên không cần nhìn, vẫn có thể nhận ra ánh mắt bất thiện của Khúc Linh Lung. Nàng ta sớm đã có địch ý với hắn cùng Hoa Lạc Đồng. Tràng cảnh này khiến nàng ta đắc ý là chuyện bình thường, nhưng chưa biết miêu nào cắn mỉu nào đâu.



Thập nhị trưởng lão không muốn sớm kết thúc trận đấu, lão muốn dày vò Hoa Lạc Đồng một phen, nên không sử dụng sát chiêu.



Lão xuất thượng phẩm linh khí của lão ra, sau đó tùy ý chém một nhát kiếm về phía Hoa Lạc Đồng. Nàng ta vận dụng “Hư Không Bộ” nhanh chóng né tránh. Lão không buông tha, tiếp tục quơ thêm mười nhát về phía nàng, lúc này mười nhát như được bố trí thiên la địa võng bao quanh lấy nàng.



Hoa Lạc Đồng không thể tiến cũng không thoái lui được. Nàng linh hoạt vận dụng hàn khí, bao quanh lấy trường kiếm, chém về phía bên cạnh. Hàn khí lập tức xuất hiện, đóng băng khu vực đó. Nàng bổ thêm một nhát, phá vỡ thế trận rồi theo đường đó thoái lui.



Khi vừa thoát thân, tóc gáy nàng dựng đứng lên. Cảm giác nguy hiểm cận kề. Nàng ngước nhìn lên, trên không trung có vô số kiếm khí hướng xuống vị trí nàng. Đây chính là sát chiêu “Vạn Kiếm Tề Phát”. Vạn kiếm tiến lên, thiên binh khóc than, không người sống sót.



Lão nhếch miệng lên nói “Xem ai có thể cứu được ngươi?”