Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn
Chương 71 : Tuyển Thiên Tài Chiến ngày đầu tiên!
Ngày đăng: 11:05 30/04/20
Hôm sau, lão viện trưởng dẫn đoàn thí sinh Thanh Nguyên Quốc đến quảng trường thi đấu.
Lúc này không khí trên quảng trường đã vô cùng náo nhiệt và sôi động. Hai bên khán đài đã tập hợp hơn một vạn người đến quan chiến, bọn họ từ ba nước đến cổ vũ thành viên trong gia tộc, có người đi theo chủ yếu quan chiến, số đông còn lại là người bản địa, với trang phục vô cùng màu sắc.
Bên cạnh lôi đài lúc này đã có một tấm bảng thông báo, có sơ đồ ghi lại các cập thi đấu trong ngày đầu tiên. Trong ngày đầu tiên sẽ có mười lăm cặp so tài, và sẽ trực tiếp đào thải những thí sinh thi đấu thất bại.
Trên lôi đài, người chủ trì các trận thi đấu là chấp sự Lâm Ngạn, là người đã phóng ba mươi thẻ bài cho các thí sinh bắn tên chọn số.
Hắn lúc này đứng giữa lôi đài, hướng về vị trí chủ tọa giới thiệu “Phía trên hàng ghế chủ tọa là tổng chấp sự Tống Thiên Khanh. Bên phải là năm vị giám sát sứ đến từ Trung Châu, năm vị bên trái là chấp sự khu vực Nam Hạ. Mười vị chấp sự sẽ giám sát toàn bộ trận thi đấu giữa các thí sinh trong bốn ngày”
Sau màn giới thiệu, chấp sự Lâm Ngạn nói tiếp “Quy tắc thi đấu tuân theo quy tắc chung của Thiên Tài Chiến. Trong thi đấu, không được sử dụng sát chiêu, không được sử dụng ám khí, độc công ám hại đối phương, thủ pháp sử dụng phải quan minh chính đại. Trong giao tranh, tổn thương là chuyện khó có thể tránh, nhưng cấm tuyệt không được dùng mục đích so tài để hạ sát địch nhân. Nếu bị phát hiện, không riêng thí sinh, mà cả gia tộc cũng sẽ bị chế tài!”
Chấp sự Lâm Ngạn nói xong, ánh mắt liếc về phía một tên sai dịch thử chuông. Tiếng chuông báo hiệu trận đấu bắt đầu, kết thúc, hoặc trường hợp đầu hàng.
Sau khi đã hoàn tất cả việc chuẩn bị. Chấp sự Lâm Ngạn bắt đầu tuyên bố “Trận đầu tiên Bạch Văn Sơn đến Thanh Lương Quốc đấu với Đoàn Lãm đến từ Thanh Nguyên Quốc, mời hai thí sinh lên lôi đài!”
Bạch Văn Sơn phi thân lên võ đài chỉ vài hô hấp, Đoàn lãm cũng không kém, hai người đứng đối đầu nhau khoảng cách hai mươi bước chân. Sau khi hai thí sinh đã yên vị, tiếng chuông vang lên, báo hiệu trận đấu bắt đầu.
Bên dưới mọi người quan sát, Bạch Văn Sơn phong thái thản nhiên hầu như không quá chú ý đến đối phương. Trong tay hắn vẫn chưa xuất kiếm, còn Đoàn Lãm thuộc môn phái Kim Sơn có độc môn võ công là Kim Cang Bất Hoại Công, mỗi một nắm đấm, chưởng pháp đều có cân lượng ngàn cân. Chỉ cần đối phương trúng chiêu, xương cốt hầu như nát vụn.
Bạch Văn Sơn lãnh đạm nói “Nghe nói ngươi rất giỏi quyền pháp?”
Toàn trường lúc này đã vô cùng kinh ngạc, hầu như ai cũng nghĩ khí thế áp đảo của La Bất Hảo sẽ thắng. Không ngờ Trần Nhất Phàm sử dụng quyền sáo tinh thông đến độ xuất thần nhập hóa, khiến La Bất Hảo hầu như yếu thế.
La Bất Hảo đứng thẳng người lại, chắp tay nói “Ngươi thắng!”
Tiếng chuông lúc này vang lên, chấp sự Lâm Ngạn cũng đứng ra tuyên bố “Trần thứ hai Trần Nhất Phàm thắng!”
Chấp sự Lâm Ngạn nói tiếp “Trận tiếp theo Liễu Ngọc Nga đến từ Thanh Lương Quốc đấu với Trịnh Phi Tuyết đến từ Thanh Nguyên Quốc, mời hai thí sinh vào vị trí!”
Liễu Ngọc Nga trên lưng đeo một cây đàn tranh bước lên võ đài chờ đợi. Dưới khán đài nhiều người dáo dát tìm kiếm Trịnh Phi Tuyết, nhưng vẫn không thấy bóng dáng thí sinh bên Thanh Nguyên Quốc.
Lúc này một vị hộ vệ phía Thái Học Viện chạy lên kề tai nói nhỏ với chấp sự Lâm Ngạn, chấp sự sững sờ, sau đó hắn tuyên bố “Thí sinh Trịnh Phi Tuyết mất tích, không tham gia, nên Liễu Ngọc Nga thắng!”
Toàn trường lúc này xì xào bàn tán rất nhiều, hầu hết đồn đoán Trịnh Phi Tuyết sợ thua nên tránh mặt. Còn trên hàng ghế chấp sự, một vị giám sát sứ đôi tay khẽ giật. Ánh mắt hắn âm thầm nhìn về hướng đoàn thí sinh Thanh Nguyên Quốc, nhưng thực sự không thấy Trịnh Phi Tuyết. Cuối cùng hắn siết chặt tay lại, vô cùng tức tối.
Chấp sự Lâm Ngạn tiếp tục tuyên bố “Trận thứ tư, Kim Thế Giai đến từ Xiêm Lợi đấu với Phương Triết đến từ Thanh Nguyên Quốc, mời hai thí sinh lên vị trí!”
Phương Triết nghe đến tên mình, hắn cước bộ chậm rãi tiến lên võ đài. Đối diện là một thanh niên trên đầu thắt bím gọn gàng, nét mặt có phần ngạo nghễ. Hắn nhếch miệng cười, nhìn Phương Triết.
Tiếng chuông vang lên, báo hiệu trận đấu bắt đầu.
Phương Triết khom người, chắp tay về phía Kim Thế Giai nói “Ta là Phương Triết, xin chỉ giáo!”