Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn
Chương 72 : Ngạo nghễ chính là như thế này!
Ngày đăng: 11:05 30/04/20
Lúc này, trên lôi đài mọi ánh mắt đều đổ dồn về một thiếu niên tuấn mỹ, có vóc dáng như một thư sinh yếu đuối.
Hắn, Phương Triết luôn để người khác nhìn và đánh giá thấp như vậy mỗi khi xuất hiện trước đám đông trong lần đầu tiên.
Kim Thế Giai cũng không phải ngoại lệ, hắn không để ý đến thứ hạng hoặc tìm hiểu về Phương Triết trước đó, mà nhìn Phương Triết bằng một ánh mắt vô cùng kinh thường. Hắn cho là Phương Triết là một thư sinh tay trói gà không chặt, chỉ cần hắn bún một ngón tay, Phương Triết lập tức rớt đài.
Một vài đồng bạn Xiêm Lợi của Kim Thế Giai bên dưới võ đài cũng réo lên “Tên thư sinh yếu đuối xuống đi, coi chừng bị đánh phụ mẫu nhận không ra đó, cút xuống đi!”
Phương Triết nhìn thái độ kinh thường đối thủ của đối phương, hắn cũng cứ để hắn diễn. Thời gian không hạn chế cơ mà.
Kim Thế Giai giơ cánh tay về phía Phương Triết, sau đó hắn xòe ra, một cái lợi nhận màu bạch kim sắc bén lộ ra. Đây chính là vũ khí vô cùng lợi hại của hắn, hắn nhìn Phương Triết mỉa mai “Vũ khí của ngươi đâu?”
Phương Triết không đeo kiếm, không có nghĩa là hắn không có kiếm. Trước khi đi, Phương Long đã đưa thanh kiếm của hắn cho Phương Triết dùng tạm, chẳng qua là hắn để thanh kiếm trong túi càn khôn bên thắt lưng, chẳng ai nhận ra mà thôi.
Phương Triết nhìn đối phương chờ đợi, hắn giơ ngón trỏ lên nói “Đây chính là vũ khí của ta!”
Kim Thế Giai thấy hành động ngây ngô của đối phương, hắn ôm bụng cười. Hắn vừa cười vừa nhìn về phía đồng bạn hắn bên dưới “Hắn… sợ quá đến mất trí rồi!”
Hắn không giỡn nữa, dáng người nghiêng về trước, sau đó phóng về phía Phương Triết với tốc độ cực nhanh, lợi nhận trong tay hắn quét một đường từ trên xuống dưới, rồi nện vào nền trên lôi đài, nhưng không hề đánh trung Phương Triết. Lúc này Phương Triết đã vận chuyển Vân Trung Bộ lướt về sau lưng hắn, nhẹ nhàng dùng một chỉ ngay sống lưng hắn, khiến hắn hét thảm lên, hắn bị đẩy về trước năm bước chân. Hắn té sấp mặt, mà không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Các đồng bạn của hắn bên dưới cũng không nhìn ra động tác vừa rồi của Phương Triết.
Phương Triết nhìn Kim Thế Giai, nét mặt nghiêm túc nói “Để ta cho ngươi biết ngạo nghễ không phải hướng kẻ yếu đùa giỡn, mà ngạo nghễ chính là có bản lĩnh nghiền ép đối phương không thể phản kháng, đó mới là ngạo nghễ!”
Nói rồi, Phương Triết bước một chân về trước lấy đà, thoáng chốc đã xuất hiện bên cạnh Kim Thế Giai, tung một cước ngay bụng hắn, khiến hắn lăn lộn vài vòng rồi rơi khỏi võ đài.
Dương Nhất Lang không rời mắt trước bóng dáng đang lao về phía mình. Đối phương lúc này như một cuồng long khí thế hừng hực, thương trong tay hắn xoay vòng, sau đó nện xuống mặt đất tạo ra một địa chấn hất tung Dương Nhất Lang lên. Nhân cơ hội đó, Sơn Kiệt Doanh dùng trọng thương quơ ngang người Dương Nhất Lang, Dương Nhất Lang dùng thương chấn ngang ngực đỡ được, nhưng uy lực khá mạnh, hắn một lần nữa bị đẩy lùi về sau.
Lúc này Dương Nhất Lang sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng, mặc dù vậy hắn vô cùng mãn ý vì gặp được đối thủ cân sức.
Sơn Kiệt Doanh nhìn đối thủ mình đang bị đồn về phía sau, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu thua cuộc. Hắn tiếp tục tiến về trước, sử dụng chiêu thức Tam Liên Kích, gần giống với Dương Nhất Lang để phong tỏa đường đi đối phương.
Dương Nhất Lang nhìn Tam Liên Kích tiến tới, hắn đứng thẳng người giơ thương lên cao, rồi hét lớn “Phá Thiên!”
Một hư ảnh ngân long thoát ra từ mũi thương, lập tức đánh về phía Sơn Kiệt Doanh, sắc mặt hắn lập tức biến sắc. Hắn biết chiêu này rất mạnh, không thể xem thường, nhưng đang ở thế công rút lui không kịp. Hắn liền dùng trọng thương che chắn trước ngực, ngân long bạo phát đánh bật hắn văng về phía sau năm trượng, lần đầu tiên hắn bị đối phương áp đảo.
Dương Nhất Lang không đợi đối phương bình tĩnh, hắn tiếp tục quét một đường thương từ dưới lên trời, hét lên “Địa Chấn!”
Một vết nứt từ đường thương lao về phía Sơn Kiệt Doanh khiến hắn hoảng sợ né sang một bên nhưng không kịp, lúc này Dương Nhất Lang đã tiếp cận hắn ra liên tiếp Nhất Kích, Tam Liên Sát, Sơn Kiệt Doanh hoàn toàn lãnh trọn một tuyệt chiêu cùng hai chiêu áp sát khiến hắn bị đánh bay ra khỏi võ đài.
Toàn trường lúc này “ồ”lên kinh ngạc, liên tiếp xuất ba chiêu thức vô cùng đẹp mắt, đánh bay đối phương văng ra khỏi võ đài. Đây chính là cảnh đẹp mắt nhất từ đầu trận đến giờ.
Tiếng chuông vang lên, chấp sự Lâm Ngạn vào võ đài tuyên bố Dương Nhất Lang thắng.
Dương Nhất Lang thở ra, hắn đã cố gắng hết sức mới đẩy lùi được một đối thủ mạnh dùng thường. Ánh mắt hắn nhìn về hướng Phương Triết, vừa rồi hắn sử dụng địa chấn hầu như đã chiến thắng, nhưng nhớ đến lời dặn của Phương Triết. Hắn tiếp tục sử dụng hai chiêu thức áp sát để chắc chắn hạ địch nhân. Quả thực, hiệu quả vô cùng hoàn mỹ.
Phương Triết bên dưới nhìn về hướng Dương Nhất Lang giơ ngón cái lên tán thưởng. Cả hai cùng nhìn nhau phá lên cười.