Thiếp Thân Đặc Công

Chương 231 : ??????

Ngày đăng: 02:03 20/04/20


Phương Dật Thiên cũng không phải lần đầu tiên nên không cấp bách, sau khi nghe Vân Mộng nói xong, hắn có điểm lưu luyến không muốn rời, đem khuôn mặt của mình cọ lên bộ ngực non mềm trắng như tuyết của Vân Mộng.

Đôi mị nhãn của Vân Mộng ẩn chứa xuân thủy, thủy ba dập dờn, lưu chuyển xuân ý mê người, nàng nhìn Phương Dật Thiên, nhẹ giọng nói rằng: "Tối nay còn dài mà, chờ em tắm rửa được không?"

Phương Dật Thiên cười cười, không nói gì, hắn lại vỗ vỗ cặp mông vênh vểnh,mềm mại mà co dãn của Vân Mộng kêu "bạch.. bạch".

Vân Mộng rên rỉ một tiếng, liền cười hì hì đứng lên, lắc lắc vòng eo mềm nhẹ rồi đi vào phòng, vừa đi nàng vừa quay đầu lại nhìn Phương Dật Thiên, cười duyên một tiếng: "Em thay quần áo, anh không được nhìn lén, nếu không..."

Nàng nói xong lại cười "Khanh khách!" rồi đi vào phòng.

Phương Dật Thiên không nói gì, rõ ràng là Vân Mộng khiêu khích hắn, trên người hắn vốn có một đoàn nhiệt hỏa, Vân Mộng lại nói như vậy, cái này có điểm...

Dục hỏa hừng hực thiêu đốt khiến Phương Dật Thiên có phần kiềm chế không được, hắn đoán là Vân Mộng đã cởi lễ phục dạ hội trên người ra, vì vậy, hắn đứng lên, đem y phục trên người cởi sạch, chỉ mặc một cái quần sịp đỏ tươi đi đến phong của Vân Mộng.

Phương Dật Thiên thở sâu, sau đó mở cửa phòng, Vân Mộng cũng không có khóa trái, Phương Dật Thiên dễ dàng mở cửa, vừa nhìn vào bên trong, quả nhiên...

Vân Mộng đã cởi xuống bộ lễ phục dạ hội, lúc này, toàn thân nàng chỉ mang một bộ nội y thiển lam sắc, dưới sự phụ trợ của nội y, nàng càng thêm quyến rũ, gợi cảm, thành thục.

Da thịt trắng bóc, trơn tuột, tựa như dương chi bạch ngọc, đẫy đà mà không làm mất đi sự thon thả, tựa như ba đào cuộn trào mãnh liệt, như muốn phá tan nội y, có thể thấy rõ ràng độ cong và độ no đủ của tuyết phong của nàng có thể nói là cực phẩm.

Lúc này, toàn thân trên dưới của Vân Mộng toả ra một cổ ý vị thành thục, mê người, trên người nàng, mỗi một phân, mỗi một đều toả ra lực mê hoặc tối nguyên thuỷ, vóc người như vậy thì không có một nam nhân nào có thể chống lại được!

Vân Mộng nghe được thanh âm mở cửa phòng, nàng quay lại liền nhìn thấy Phương Dật Thiên toàn thân gần như trần truồng (còn cái quần sịp vẫn tính à?), miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng khẽ nhếch, ánh mắt nàng đi xuống, thấy bên dưới của hắn đã đứng lên như một túp lều,phía dưới của nàng cũng nhịn không được bắt đầu tiết ra nước!

Nhìn Vân Mộng lúc này, Phương Dật Thiên căn bản không thể chịu đựng được, ánh mắt hắn lấp lánh, quang mang cực nóng điên cuồng chớp động, hắn bước nhanh đi tới, trực tiếp ôm lấy Vân Mộng, đưa tay lên chộp lấy tuyết phong cao vút của nàng, môi thì điên cuồng hôn nàng.

"Ưm..."

Vân Mộng phát ra tiếng rên rỉ mê người, sau đó lý trí của nàng cũng bị cỗ khoái cảm như điện lưu bao phủ!
Lúc nàng ngồi xuống, nàng cảm giác được trong thần bí u cốc chảy ra cái gì, nàng cúi đầu nhìn, cả khuôn mặt nàng nhất thời đỏ lên, khẽ cắn môi dưới, cực kỳ xấu hổ.

Phương Dật Thiên cũng nhìn lại, sau đó cười cười, hắn biết cái thứ chảy ra đó nguyên bản là thuộc về hắn, bất quá, trong đó cũng ẩn chứa thủy triều khi Vân Mộng đạt đến đỉnh.

"Mắc cỡ quá a? Đi tắm một chút là được, đi thôi!" Phương Dật Thiên cười cười, liền ôm lấy Vân Mộng đi vào phòng tắm.

Nửa giờ sau, trong phòng tắm truyền đến âm thanh của hai người:

"A? Dật Thiên, anh, anh sao lại tiếp tục việc ấy rồi?"

"Nó không chịu sự khống chế của anh, đối mặt với một đại mỹ nữ như em nó phải hưng phấn hơn bình thường rất nhiều!"

"Vậy, vậy làm sao bây giờ? Anh hẳn là phải giải quyết a.."

"Mộng, em đã thử làm trong phòng tắm chưa? Chúng ta có nên thử một chút?"

"A...anh, anh... em còn chưa đáp ứng anh sao lại...úc..."

"Mộng, anh đêm nay sẽ cho em mai khai sổ độ(sướng đến chết)!"

Từ trong phòng tắm đi ra cũng là thời gian Phương Dật Thiên đưa Vân Mộng đến đỉnh, sắc mặt của nàng ửng hồng, Phương Dật Thiên ôm nàng đi vào phòng ngủ, chiếc giường mềm mại trở thành chiến trường của hắn và Vân Mộng.

Đêm nay, hắn phải thực hiện lời hứa, hắn muốn cho Vân Mộng mai khai sổ độ!( sướng đến chết)